CHƯƠNG 6
Cuối xuân, hoàng cung, điện Minh Đức.
Thừa tướng: “Bệ hạ, người không nên ngự giá thân chính.”
Hoàng đế: “Ái khanh, cuối cùng khanh cũng đã chủ động nói chuyện với trẫm.”
Thừa tướng nhíu mày nhắc lại: “Hoàng thượng, người không nên ngự giá thân chinh.”
Hoàng đế: “Hết cách, lúc nãy đã tuyên bố trong lúc thượng triều rồi.”
Thừa tướng: “Biên cảnh Nam Tần tranh cãi không kịch liệt lắm, bệ hạ thực sự không cần dấn thân vào nguy hiểm.”
Hoàng đế nhếch môi cười nhẹ: “Ái khanh không cần nhiều lời, khanh không hiểu được dụng ý của trẫm đâu.”
Thừa tướng nhíu mày: “Nếu như chỉ vì muốn lục quốc Tần Nam, vậy thần cho rằng thời cơ vẫn chưa tới.”
Hoàng đế bất mãn chớp mắt: “Ái khanh đừng nhìn trẫm bằng ánh mắt đó, không thử sao biết?”