Cô bé áo hồng cầm tay cậu bé áo xanh kéo đi. Cậu bé liền giật tay ra vẻ mặt lo sợ nói.
Cậu... cậu đừng nắm tay tôi. Mẹ nói cầm tay là sẽ có thai. Tôi sợ sinh em bé ra tôi không nuôi được
Cô bé hoảng hốt thu tay lại vẻ mặt lo sợ không kém cậu bé.
Làm sao bây giờ? Mà... chắc không sao đâu mới nắm một tí thôi mà!
Cậu đừng nắm tay tôi nữa nhé! Có con lại không nuôi được Cậu bé căn dặn. Cô bé gật đầu liên tục.
Hai em kia chuông vào lớp rồi đó. Vào lớp nhanh Cô giáo ở cửa lớp nói vọng lại.
Hai cô cậu kia đi vào lớp. Tuyệt nhiên là không nắm tay.
Nhớ lại chuyện cũ Đường Tử Nhiễm lại bật cười. Mẹ của cậu bé đó thật biết doạ con.
Này, này... cậu cứ như tự kỉ ấy Mao Hiểu Nghi thấy Đường Tử Nhiễm tay chống cằm ngồi cười một mình không nhịn được lên tiếng.
Hửm? Tự kỉ? Tôi sao? Tử Nhiễm bình thản lật trang tạp chí thời trang.
A... Không không. Tỷ tỷ không giống tự kỉ... tôi chết liền. Vế sau này cô không giám nói. Cô còn muốn sống.
Đường Tử Nhiễm, đại tiểu thư Đường gia. Sắc có, tài có, tiền có, đương nhiên ở trường được coi trọng. Hiện đang là hội trưởng hội học sinh trường Tân Đức.
Mao Hiểu Nghi con gái út của Mao gia. Mao gia là nhà thương nhân lớn nổi tiếng ở Bắc Kinh. Xinh xắn đáng yêu nhưng tính cách thất thường. Là hội phó hội học sinh trường Tân Đức.
Sân sau có vụ đánh nhau Mao Hiểu Nghi sau khi xem camera liền báo cáo.
Đi Đường Tử Nhiễm mặc áo khoác đồng phục rồi đi ra cửa.
Mao Hiểu Nghi vơ lấy điện thoại, quyển sổ đen và cái bút. Đi theo sau Đường Tử Nhiễm.
Sân sau của trường Tân Đức hiện đang vô cùng náo nhiệt. Đám học sinh vây thành vòng tròn reo hò cổ vũ. Thấy Đường Tử Nhiễm và Mao Hiểu Nghi liền rẽ lối cho hai người họ đi.
Giải tán Đường Tử Nhiễm lạnh lùng nói. Cả đám liền chạy đi. Ai về lớp nấy.
Hai người lên phòng hội học sinh Mao Hiểu Nghi tiếp lời, nhìn hai tên vừa đánh nhau.
Bốn người nối nhau lên phòng hội học sinh.
Đường Tử Nhiễm ngồi xuống ghế thẳng tắp nhìn hai tên kia Nói
Tên đầu đỏ run run Từ Chính Dương lớp 3 - C
Tên đầu đen mặt không biểu cảm Vũ Mạnh, 3 - C
Mao Hiểu Nghi dở sổ đen bắt đầu ghi chép.
Từ Thiếu Dương và Vũ Mạnh thay nhau kể lại diễn biến sự việc.
Đường Tử Nhiễm dựa lưng vào ghế, chân vắt chữ ngũ, hai tay khoanh trước ngực lặng yên nghe hai người kia nói.
Hai người quét sạch sân sau, sau đó đến bờ tường trồng cây chuối 15 phút. Làm đi Đường Tử Nhiễm đưa ra hình phạt.
Từ Chính Dương và Vũ Mạnh cùng nhau ra ngoài. Đến phòng đạo cụ mỗi người một chổi rồi ra sân sau. Mao Hiểu Nghi đi theo sau giám sát.
Vũ Mạnh, ba mẹ là giảng viên đại học Bắc Kinh. Được học bổng vào trường.
Từ Chính Dương, ba là phó giám đốc, mẹ là nhà tạo mẫu tóc.
Ra đến sân Mao Hiểu Nghi phân mỗi người một góc rồi lên phòng hội học sinh.
Thấy Mao Hiểu Nghi đi khuất Từ Chính Dương nhảy dựng lên quát Tại cậu mà tôi phải quét lá đấy
Đừng làm phiền Tú Cầm nữa Vũ Mạnh vừa quét vừa nói.
Ai bảo tôi làm phiền? Tôi chính là thích Quách Tú Cầm Từ Chính Dương lại quát.
Vũ Mạnh dựng chổi, dừng không quét nữa thở dài Haizz.. Tú Cầm nói cậu làm phiền nên nhờ tôi làm bạn trai để cậu từ bỏ. Ai ngờ cậu đánh tôi
Cái gì? Cậu không phải bạn trai của Quách Tú Cầm Từ Chính Dương vứt chổi chạy lại túm cổ áo Vũ Mạnh.
Không phải Vũ Mạnh gỡ tay Từ Chính Dương xuống.
Sau bức tường, Quách Tú Cầm nghe hết. Xem ra hắn không thích cô. Gạt giọt nước mắt cô quay người về lớp.
Haha. Tốt quá rồi! Chúng ta kết giao bằng hữu đi Từ Chính Dương tự lấy tay Vũ mạnh ra bắt tay mình rồi ôm xoay xoay vài vòng.
Tốt cái gì? Bằng hữu cái gì? Bắt tay cái gì? Ôm nhau cái gì? Hai người chê quét sân sau là ít phải không? Mao Hiểu Nghi tay cầm thước dẻo đi tới.
A! Không! Không ít ạ! Chúng em quét ngay đây Từ Chính Dương cầm chổi hăng hái quét.
Sau 30 phút quét xong sân sau. Hai người kia đến bức tường chuẩn bị trồng cây chuối. Từ Chính Dương đứng săm soi bức tường xem có chướng ngại vật gì không. Trong khi Vũ Mạnh đã trồng cây chuối xong.
Bạn học Từ. Bạn còn không mau thực hiện hình phạt? Mao Hiểu Nghi cười hiền nhìn Từ Chính Dương.
Từ Chính Dương nghe lời trồng cây chuối. Cứ tưởng trồng cây chuối sẽ chỉ là trồng cây chuối ai ngờ lại còn bị Mao Hiểu Nghi vẽ vào mặt.
Nếu ngã xuống phạt gấp đôi thời gian Mao Hiểu Nghi tay cầm nắm bút dạ màu cười tinh nghịch.
15 phút sau có hai bạn học chạy đến bồn rửa mặt. Nhìn trong gương nào là dâu mèo, trái tim, hello kitty, nơ hồng, hoa đỏ, cầu vồng, có cả chữ kí của Mao Hiểu Nghi. Bạn học Mao này thật là..
Lại rửa thêm 5 phút. Về đến lớp chỉ còn 20 phút nữa là vào giờ học chiều. Từ Chính Dương săm se lại chỗ Quách Tú Cầm. Vũ Mạnh uể oải nằm xuống bàn ngủ.
Trong phòng hội học sinh Đường Tử Nhiễm nhìn đi nhìn lại cái tên Vũ Mạnh trong sổ đen.
Vũ Mạnh, Vũ Mạnh, Vũ Mạnh, Vũ Vũ Mạnh Mạnh Đường Tử Nhiễm gõ tay xuống bàn lẩm bẩm. Cô thấy cái tên này quen quen.
Mao Hiểu Nghi nhìn bộ dạng không khác gì tự kỉ của Đường Tử Nhiễm liền bụm miệng quay đầu đi chỗ khác cười.
Này, Tiểu Nghi. Cái tên Vũ Mạnh nghe quen không? Đường Tử Nhiễm ngẩng đầu nhìn Mao Hiểu Nghi.
Mao Hiểu Nghi giật mình quay đầu lại Hừm.. Vũ Mạnh? Không quen. Mới nghe lần đầu Mao Hiểu Nghi lắc đầu.
Nhưng sao mình nghe thấy quen lắm, Vũ Mạnh, Vũ Mạnh. Vũ Mạnh? Đường Tử Nhiễm chợt nhớ ra gì đó.
Alo. Điều tra học sinh Vũ Mạnh lớp 3 - B cho tôi Dứt lời Đường Tử Nhiễm cúp máy. Cầu trời chính là cậu ấy, chính là cậu ấy.
Gì căng vậy? Điều tra luôn? Mao Hiểu Nghi vừa chơi game vừa hỏi. Hiếm khi đại tiểu thư nhà cô điều tra người ta lắm nha.
À! Thấy quen thì điều tra. Hì! Đường Tử Nhiễm cười duyên một cái.
Mao Hiểu Nghi chợt nhận ra đại tiểu thư này tính tình thất thường, tuỳ hứng không kém gì mình. Cô lắc đầu rồi chơi game tiếp.
Tối về Đường Tử Nhiễm tìm quả gia Kết quả
Vũ Mạnh, ba Vũ Ngôn, mẹ Triệu Mai Mai, nhà ở đường xx Hứa quản gia cúi đầu trình báo.
Đúng là cậu ấy rồi Đường Tử Nhiễm đập tay một cái rồi cười toả nắng.