Ai Nói Bánh Kem Chỉ Có Vị Ngọt?!

Chương 13: Chương 13: Lật Mặt




“ Rất vui được làm quen! Đông Phương thiếu gia “ _ đáp lại là cái bắt tay đầy thân thiện

Nhờ cuộc nói chuyện này mà ai biết đâu? Có bốn người trán chảy đầy hắc tuyến. Mặt đen hơn đít nồi đang tỏa sát khí đứng ngoài kia

Thu hồi sát khí. Hàn Thiên bước vô trước. Ngênh ngang, cao ngạo, khí chất làm đám nữ sinh “ ràoo.. “ đổ hàng loạt.

“ Ô~ Là cô à? Mới có một ngày không gặp tôi thôi mà đã câu dẫn được nhiều nam nhân như vậy rồi à? “ _ giọng hắn chứa đầy sự khinh bỉ, dương mắt lên nhìn ta kiêu khích

Ta mặc kệ. Không thèm nhìn hắn. Cúi đầu xuống lướt điện thoại. Miệng nhếch lên tự nhiên:

“ Đâu bằng con bồ của anh. Chưa đầy 3 tiếng đã cua được.. Để tôi đếm coi.. 1, 2, 3,.. À 8 người. Tám người đó, không phải dạng vừa đâu! “ _ ta cười, có cũng như không

“ Cô.. “ _ hắn tức rồi

“ Con ả kia! Mày vừa nói gì đó! “ _ Lưu Hạ Du như gầm lên, hùng hồn xong vào

“ A! Là gay đó hả? “ _ ta rất tỉnh

“ Là Gray chứ? ( Gray Fullbuster - Fairy Tail ) “ _ Vương Tuấn Khải đột nhiên qoay sang hỏi ta

“ A. Không. Không. Gay! Là gay! Không hiểu sao mỗi khi gặp hắn là hệ thống chữ ' en rờ ' của em lại bị liệt! Haizz “

Ta tiếp tục: “ Với lại. Gray-sama ngầu lắm nha~ X-men đàn ông đích thực á. Mạnh mẽ, cao lãnh, thông minh, ngầu lòi, sang chảnh! Ai như ai kia. Con gái cũng đánh không nổi. Bắt gà bắt cũng không xong. Gray cái beep. Gay chính hãng! “ _ ta khinh thường nhìn hắn

“ Phụtt! Hưm hưm.. “

Ta nhìn sang. Thì ra là Đông Phương Hạo. Hắn ta tuy cúi đầu xuống bàn nhưng vai hắn run run chứng tỏ hắn đang cười! Muahaha

“ Cô.. “ _ Lưu Hạ Du ức nói không lên lời

“ Gì cháu? “

“ Cô kia. Nói chuyện có cần cay độc thế không? “ _ Mạc Kỳ Lâm tuy không nóng như Lưu Hạ Du nhưng nhìn cũng biết, sắp điên đến nơi rồi

“ Câm mồm! Mi ngu lắm! Mị đâu nói chuyện với mi! “ _ ta nạt hắn bằng một câu rất ư là đâm trúng tim đen hắn

Ai còn nhớ cuộc đối thoại giữa ta với hắn chứ? Ta bảo đọc thể loại nữ phụ bao giờ chưa. Sau đó giải thích một lèo và kết luận hắn bị ngu làm cho hắn tức tới bây giờ, đòi tìm ta trả thù đây này

“ Cô.. “

Hehe. Mạc Kỳ Lâm đứng họng rồi. Ta vốn dĩ nãy giờ đâu cho đứa nào nói tròn câu đâu đã nhào vô châm ngòi phóng hỏa rồi!

“ Bạn học.. Tại sao bạn lại nói chuyện như vậy với Thiên ca, Du ca và Lâm ca chứ? “

“ Đám ca ciếc gì đó của cô thì liên quan đến tôi à? Tôi nói chuyện kiểu vậy thì mắc mớ gì đến cô à? “ _ ta đặt câu nghi vấn nha~

“ Cô.. Cô.. Cô dù sao cũng là con gái.. Nói chuyện có cần chanh chua, đanh đá thế không? “ _ xém khóc. Xém nữa là khóc rồi

“ Xuy. Im mồm. Ai muốn nói chuyện với cô. Không mướn cô xủa! “

“ Cô.. Cô.. Hức hức “

Trùi ui. Khóc rồi. Cô ta khóc rồi. Nhìn đám nam nhân đang bên cạnh lo lắn cho cô ta kia kìa. Ngứa mắt! Ta đứng dậy. Đập bàn

“ Mẹ nó! Khốn khiếp! Ngứa mắt! Bay biết bay đang làm dơ mắt tao không?! Hửm?! Con kia! Muốn diễn ra sân khấu trường mà diễn. Tao đây không ưa con điên vừa sủa vừa diễn. Chả ra cái thá gì hết! “

“ ... “ _ toàn bộ người có mặt im ắng

“ Mày tưởng tao không biết trong lời nói của mày đang có ý nói tao là thứ đàn bà không ra à? Mày nói gì? ' Có cần nói chanh chua, đanh đá vậy không? ' á? Là đang gián tiếp thông báo cho người nghe nghĩ gì về tao à? Mẹ mày cút nhanh ra khỏi mặt tao! Để tao gặp lại thì mày liệu hồn! “ _ ta chỉ tay vào trước mặt cô ta, gằng từng chữ. Thật không ngờ lại khiến cô ta càng la dữ dội hơn. Mẹ nó! Ta khinh!

“ Dẹp ngay! Mấy người coi đây là hội chợ à? Cô kia. Nín ngay! Không nín thì xuống phòng làm bản kiểm điểm vì la lối om sòm làm mất trật tự lớp! Lớp không có học sinh qua đời! Còn các anh! Thân là thiếu gia mà lại đến đây gây sự kiêu khích người khác! Nhất là anh đấy Hàn thiếu! Anh lấy quyền gì nói người khác như vậy? “

Woa~ Vương học trưởng ôn nhu thành Vương học trưởng nghiêm khắc rồi. Ta cười thầm. Hehe. Nói hay lắm. Con điên Liễu Thanh Thanh ngừng khóc rồi! Hội trưởng, em đội ơn anh nhiều lắm. Thầm cầm nhang vái lạy!

“ Cả em nữa! Không nên chửi người khác như vậy. Em cũng có lỗi! “

“ Ơ? “

“ Lần này ta tha. Còn có lần sau thì tất cả lên phòng Hiệu trưởng cùng tôi! “

Hừ! Ta thầm quăng nhang. Bỏ đi.

Tất cả im lặng. Không ai dám nói gì! Đám người kia không phải là sợ gì. Nhưng là đang suy nghĩ về những lời ta nói ban nãy.. Sau một hồi thì trừ Liễu Thanh Thanh là ở lại lớp học ra. Lưu Hạ Du sang lớp bên cạnh. Còn lại là đi vào khối khác. Bắt đầu giờ học

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.