CHƯƠNG 3
Hảo. . . Thật lớn.
Không chỉ lớn, bộ dáng còn thực uy mãnh, cậu cảm thấy nước miếng dâng lên miệng, không rõ là sợ hãi hay chán ghét, hoặc chỉ là sự hâm mộ nam tính thuần túy, Giang Viễn Lưu không nhìn nữa, nhưng trái tim lại cuồng mãnh nhảy dựng, mặt cậu đỏ ửng lên, dù sao cũng là lần đầu tiên nhìn thấy của người khác trừ bản thân mình.
Chờ một chút, cậu sao lại đỏ mặt giống như con gái, cậu có bệnh sao? Mình là con trai, nhìn thứ gì đó mà mình cũng có, hẳn là phải cảm thấy ghê tởm mới đúng, sao lại đỏ mặt?
Bởi vì cảm thấy tức giận với chính mình, cậu quay đầu đi, khuôn mặt tuấn tú của Bạch Vũ Tuyệt lại gần ngay trước mặt, cậu hoảng sợ, Bạch Vũ Tuyệt ngậm lấy bờ môi cậu.
“Ô. . . Ô. . . Ô. . .”
Nụ hôn đầu tiên của Giang Viễn Lưu lại bị hủy trên môi của một tên con trai, không cần, cậu không muốn hôn con trai.
Nhưng là lòng bàn tay cực nóng của người này vuốt ve gương mặt Giang Viễn Lưu, giống như một quả cầu lửa cực nóng, khiến gương mặt cậu trở nên nóng, cậu đỏ mặt không phải vì thẹn thùng mà là bởi vì quá nóng, nóng đến mức khiến cậu không thoải mái.
Hơn nữa đầu lưỡi Bạch Vũ Tuyệt cuồng bạo lọt vào trong miệng cậu, chiếm cứ đầu lưỡi của cậu, nụ hôn tràn ngập nhục dục, kĩ thuật vừa cao minh lại khiêu khích, Giang Viễn Lưu là một “gà giò” ngay cả tay con gái cũng chưa từng chạm qua, bị hắn hôn đến mức thất điên bát đảo , thậm chí không thở nổi, thân thể dần trở nên mềm nhũn.
“Đáng chết, hôn ngươi thực sự thơm ngọt, được rồi, tuy rằng ngươi là sân bay bằng phẳng, bất quá đó là bẩm sinh, cậu chủ ta đây có thể giúp ngươi xoa bóp mỗi ngày, giúp ngươi đi ra ngoài cũng sẽ không tự ti.”
Bạch Vũ Tuyệt là người có địa vị cao lại nhân nhượng trước người có địa vị thấp hơn mình, cách nói như đang ban phát ân huệ cho Giang Viễn Lưu, hơn nữa lúc trước hắn còn không thèm Giang Viễn Lưu, nói giới hạn một lần trên giường, hiện tại sau khi hôn môi, cảm thấy khá tốt, giống như muốn nhiều lần hơn.
“Ngươi nói bậy. . . Nói bậy bạ gì đó? A. . . A. . .”
Cậu vừa mới thở được một chút, Bạch Vũ Tuyệt lại bỗng nhiên dùng ngón tay kéo tiêu nhũ của cậu, mới vừa bị chạm vào liền có một đạo điện lưu xuyên qua, hiện tại cậu rõ ràng bị sét đánh nằm trên giường, hoàn toàn không thể động đậy, chỉ có thể bất lực thở, tay tựa như bị tê liệt, ngay cả khí lực để giơ lên một ngón tay cũng không có.
“Thật xinh đẹp, đầu ngực ngươi siêu phấn nộn, giống như chưa từng bị bất cứ kẻ nào hút qua.”
Đây là chuyện ma quỷ gì, cậu đương nhiên chưa từng bị đàn ông hút qua, thân thể xử nam quý giá của cậu đã được bảo trì mười bảy năm, cho dù có bao nhiêu tên con trai muốn quấy rối *** với cậu, cũng chưa có ai thật sự chạm vào ngực cậu, Giang Viễn Lưu cậu không phải hạng người hời hợt, những người kia không ăn được đậu hủ của cậu.
“Thật đáng yêu, nó đĩnh lên a, giống như nó muốn bảo ta hút nó nhiều một chút.”
Không có, mới không phải, ngươi không cần tự quyết định, đầu ngực ta không có bảo ngươi hút. Giang Viễn Lưu ở trong lòng nhìn trời la to, nhưng là miệng lại hư nhuyễn đến mức không nói nên lời.
Nhũ hồng của Giang Viễn Lưu bị hàm tiến trong cái miệng ẩm nóng, một cảm giác giống như khoái cảm xuyên qua tay chân cậu, cậu cúi đầu, cổ họng phát ra âm thanh sung sướng, Bạch Vũ Tuyệt sau khi nghe thấy âm thanh đó, bộ vị hưng phấn cương lên, đặt giữa hai chân cậu, hắn nói không giống như lời an ủi.
“Yên tâm đi, không cần tự ti, mỗi ngày ta sẽ hút,xoa bóp bộ ngực bằng phẳng của ngươi nhiều một chút, sớm hay muộn nó cũng sẽ biến thành cái chén cỡ B, dưới bàn tay khéo léo của ta, nó sẽ càng lúc càng lớn. Đáng chết, môi của ngươi nhìn như dâu tây lại ngọt như mật ong, giống như có bỏ thêm đường . . .”
Bàn tay khéo léo? Ta thấy là bàn tay ma quỷ thì có, sắc ma vô sỉ, hơn nữa cho dù hắn xoa bóp như thế nào, mình là nam, không có khả năng biến lớn lên. Miệng Giang Viễn Lưu trở nên vô lực, chỉ có thể tức giận mắng trong lòng.
Từ mỗi ngày xoa bóp một lần, sửa thành mỗi ngày sẽ hút nhiều xoa nhiều, thoạt nhìn hắn rất vừa lòng đối với thân thể Giang Viễn Lưu.
“Không cần tên sắc ma nhà ngươi xoa. . . A. . .” Giang Viễn Lưu nói không cần hắn xoa, thân thể lại trở nên mềm nhũn.
Bạch Vũ Tuyệt lại cắn hút tiêu nhũ của cậu, còn dùng một tay để âu yếm, một bên bị lộng đã muốn không nói nên lời, hai bên đều bị đùa bỡn, Giang Viễn Lưu lắc lắc đầu muốn cự tuyệt, cả người lại vô lực mặc cho hắn đùa bỡn.
“Để ta xem ngươi thỏa mãn chưa, nếu không đủ thỏa mãn, ta sẽ khiến ngươi càng cảm thấy thỏa mãn hơn . . .”
Hai mắt Bạch Vũ Tuyệt sáng lên, miệng lại bắt đầu nói nhảm.
Truyền thuyết kể rằng cô gái có được “chúc phúc của nữ thần” sẽ khiến nam giới chết mê chết mệt, hắn hiện tại rốt cuộc có cảm giác say mê, thân thể của cô gái này, căn bản là trời sinh muốn cho nam giới ôm.
Sai, không phải là cho người khác, thân thể này trời sinh là để cho hắn ôm, tuy rằng hắn ngoại lệ ôm ngực phẳng, nhưng nhìn thấy “hương vị ngọt ngào ngon miệng” của cô ấy, Bạch Vũ Tuyệt có thể hào phóng sắp xếp cô gái này trở thành một trong những người thường lên giường cùng mình.
Tiếp tục nghe những lời nói *** loạn này, Giang Viễn Lưu chắc chắn sẽ bị điên, chính là thân thể cậu lại hoàn toàn không thể động đậy, hai tay Bạch Vũ Tuyệt tiến vào trong quần cậu, Giang Viễn Lưu muốn kêu to dừng tay nhưng lại không kêu được, tiểu đệ của cậu biết rất rõ ràng đối phương là nam, nhưng khi tay hắn chạm đến, tiểu đệ cậu lại hưng phấn đến mức giống như sắp tiết ra.
Dường như đã trải qua trăm ngàn năm chờ đợi để được người trước mặt âu yếm.
“Đây là cái gì?”
Giọng nói say mê của Bạch Vũ Tuyệt trở nên kinh ngạc, hắn đụng đến một cây đồ vật gì đó, nhiệt nóng, cứng cứng, giống hot dog, lại có điểm giống xúc xích, hoặc là chuối, hắn sờ xuống, lại chạm vào hai viên tròn nhỏ.
“Không. . . Không nên chạm vào. . . Không cần. . .” Giọng nói nhỏ của Giang Viễn Lưu trở thành tiếng thét chói tai.
Bàn tay cực nóng của Bạch Vũ Tuyệt chạm đến, từng đợt khoái cảm đều tập trung ở bộ vị bị sờ, Giang Viễn Lưu cắn răng, toàn bộ chất lỏng tiết ra, ướt đẫm quần của cậu, hai mắt cậu đỏ lên, cả đời này chưa từng mất mặt như vậy, chỉ là bị con trai sờ chỗ đó của cậu mà thôi, cậu thế nhưng liền. . . liền tiết, thật sự là mất mặt tới cực điểm.
Từ hôn đến sờ, quá trình chưa đến năm phút, cậu có thể có vấn đề, phải đến khoa tiết niệu, ô ô, từ trước đến nay kẻ ngu ngốc tiết nhanh nhất chính là cậu, hơn nữa còn bởi vì là bị con trai sờ, không cần, loại chuyện mất mặt này cậu không cần.
“Quá đáng, ngươi là đại sắc ma, buông —— buông ra ——” Giang Viễn Lưu bởi vì vừa xấu hổ vừa tức giận, cả người rốt cuộc cũng có lại khí lực, cậu bắt đầu giãy giụa.
“Làm cái gì, ngươi là con trai, ngươi dĩ nhiên là nam, từ đầu tới cuối ta sờ soạng, hôn ngươi, thế nhưng ngươi còn dám gạt ta ngươi là nữ!”
Bạch Vũ Tuyệt nói cậu giống như độc xà mãnh mặc, lập tức nhảy từ trên giường xuống, rống giận đến mức trần nhà dường như muốn sập, âm thanh xuyên qua lỗ tai Giang Viễn Lưu, thiếu chút nữa hại Giang Viễn Lưu cho là từ đây về sau sẽ bởi vì bị thủng màng nhĩ mà trở thành kẻ điếc.
Hắn tức cái gì, người bị hôn, bị sờ là cậu, hắn còn dám la hét vào mặt cậu, người này thực đáng giận, càng đáng đánh, bất quá việc cấp bách bây giờ là phải mắng hắn một chút trước đã.
Giang Viễn Lưu hét lại, dù sao tiện nghi đã bị chiếm, mắng thì nhất định phải mắng, cậu mặc kệ hắn là một tên hỗn đản thế nào. “Ta cho tới bây giờ cũng chưa từng nói ta là nữ, là ngươi tự mình sờ, hôn rồi lại sờ. Ta cảnh cáo ngươi, tránh xa ta một chút, bằng không ta nhất định sẽ đá cho ngươi không thể sinh con!”
“Ta thế nhưng lại sờ soạng con trai. . . Sờ soạng con trai. . . Ác, thực ghê tởm, X dịch của ngươi còn ở trong tay ta. . .”
Bạch Vũ Tuyệt thấy cậu, tuy rằng mặc áo sơmi cùng quần dài, còn cắt tóc ngắn, nhưng bởi vì là y phục hàng ngày, trên đường cũng có vài cô gái ăn mặc thế này, có một số kiểu tóc còn cắt ngắn hơn so với hầu hết nữ giới, hơn nữa hắn tin tưởng “chúc phúc của nữ thần” là nữ, mới có thể đem gà trống trở thành gà mái.
Mặt Giang Viễn Lưu lập tức đỏ ửng, cậu bị Bạch Vũ Tuyệt sờ liền lập tức bắn, tất cả đều ở trên tay hắn, bị hắn nói thẳng ra, nếu bên cạnh có một cái lỗ, cậu nhất định sẽ không do dự mà chui vào, nhưng là nam tử hán đại trượng phu, sao có thể không có tiền đồ như vậy, Giang Viễn Lưu cậu bị ăn đậu hủ cũng sẽ không trốn ở một bên mà khóc lóc.
“Ngươi im miệng, ngươi là tên cuồng cưỡng gian, sắc ma!” Vì để che giấu xấu hổ, cậu càng mắng lớn tiếng hơn.
Sắc mặt Bạch Vũ Tuyệt hung ác, hắn tức giận mắng: “Ngươi mới câm miệng cho ta, ta muốn làm gì cũng sẽ không muốn loại tiểu quỷ không thịt không ngực như ngươi, cút ra ngoài cho ta! Hiểu minh, Hiểu Minh, ngươi vào đây!”
Tiền Hiểu Minh nghe lệnh tiến vào, Bạch Vũ Tuyệt đập bàn, cả giận nói: “Đây là cái quái gì? “Chúc phúc của nữ thần” là con gái, đây lại là con trai, đúng không.”
“Phi Sầu thiếu gia nói chính là hắn.”
Giọng nói Tiền Hiểu Minh rất thấp, mái tóc che đi mắt khiến hắn càng có vẻ âm trầm hơn, tuy rằng bị mắng nhưng biểu tình trên mặt không hề thay đổi, bởi vì cá tính của hắn như thế nên mới được phái đến phục vụ Bạch Vũ Tuyệt, cũng chỉ có loại tính cách thế này mới chịu nổi tính tình thất thường của Bạch Vũ Tuyệt.
Bạch Vũ Tuyệt liếc mắt nhìn cậu một cái, mắng càng dữ tợn hơn, “Hắn cái rắm, ngươi thấy rõ ràng, đó là một đứa con trai, ta là cái loại phế vật đi ngoạn con trai sao?”
“Nhưng Phi Sầu thiếu gia nói. . .”
“Đem hắn ra ngoài, mặc kệ ngươi bắt hắn đến từ chỗ nào, đưa trở về cho ta, lãng phí thời gian của ta, hại ta thiếu chút nữa liền làm thật.”
Tiền Hiểu Minh không nhiều lời, hắn từ trước đến nay đều theo lệnh mà làm việc, gật đầu nói: “Vâng, cậu chủ.”
Bạch Vũ Tuyệt một cước đá Giang Viễn Lưu xuống chiếc giường mềm mại của hắn, không chút thương hương tiếc ngọc. “Ai cho tên tiểu quỷ ngươi ngủ trên giường của ta, chỉ có mỹ nữ mới có tư cách nằm lên, cho dù ngươi là nữ cũng không có tư cách.”
Giang Viễn Lưu tức giận đến phát run, ác liệt, cấp thấp, sắc ma, hạ lưu, cuồng cưỡng gian, cũng không đủ để hình dung kẻ trước mặt, lòng cậu hẳn là bị chọc giận đến vô lực, nhưng tại sao trái tim cậu khi nghe tên hỗn đản kia nói những lời này, liền cảm thấy đau đớn giống như bị đao đâm vào.
Không có tư cách ngủ giường của hắn? Giang Viễn Lưu lại không cần, cho dù cậu là nữ, cũng không thèm.
“Ta không thèm ngủ giường của ngươi, trên giường ngươi toàn là vi khuẩn!”
“Miệng ngươi thật lợi hại, ta khóa miệng ngươi lại, xem ngươi còn dám nói như thế hay không!”
Thân ảnh thật lớn của Bạch Vũ Tuyệt đến gần, đưa tay nắm lấy miệng cậu giống như đang nắm một con chó nhỏ, đôi môi mẫn cảm của Giang Viễn Lưu vừa chạm đến tay hắn, thắt lưng liền lập tức trở nên mềm nhũn, khoảng khắc Bạch Vũ Tuyệt chạm đến môi cậu, hạ thân lập tức lại cương lên, hắn vội vàng tránh ra, kinh nghi bất định nhìn Giang Viễn Lưu.
“Mẹ nó, sẽ không thực sự là đứa con trai này. . .”
Bạch Vũ Tuyệt thì thào mắng, trong lòng bắt đầu có điểm lo sợ, Phi Sầu chết tiết, dám tìm “chúc phúc của nữ thần” là một đứa con trai đến cho hắn.
Thắt lưng Giang Viễn Lưu mềm nhũn đến mức chống đỡ không được, cậu đặt mông ngồi dưới đất, đôi mắt ướt át, trái tim giống như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, cậu không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng là khoái cảm trong cơ thể thiêu đốt mãnh liệt như vậy, khi tên sắc ma chết tiệt mới vừa dựa vào, mùi hương trên người hắn làm cho Giang Viễn Lưu thiếu chút nữa liền nép vào lòng hắn.
“Ngươi đừng đến đây!” Cậu không cần có phản ứng kỳ quái như vậy, cậu không muốn dựa vào lồng ngực nam giới làm nũng giống như con mèo con.
“Mẹ nó, ngươi mới cút xa một chút cho ta!” Bạch Vũ Tuyệt lại nổi giận gầm lên một tiếng, hắn sẽ không chạm vào loại “sân bay” này, tiểu nam sinh chết tiệt, đừng vọng tưởng chính mình sẽ thượng cậu ta, hắn không mất lí trí đến mức đó, hắn đường đường là Bạch Vũ Tuyệt, làm sao có thể đối với thối tiểu quỷ này mà. . .
Hai người đồng thanh lập tức mắng chửi đối phương, Bạch Vũ Tuyệt quay đầu bước đi, giống như khi hắn đến, hờn giận đá cánh cửa, dường như bức tường rung chuyển, phát ra tiếng động răng rắc.
Bạch Vũ Tuyệt vào căn phòng khác, cầm lấy điện thoại bấm một dãy số, đầu kia điện thoại truyền đến tiếng cười khẽ, âm thanh kia làm người khác cảm thấy như mộc xuân phong, nhưng nghe vào tai Bạch Vũ Tuyệt lại trở thành tiếng cười nhạo hắn.
“Giỏi lắm, dám tìm một đứa con trai lại đây, chờ một chút, ta sẽ cho người đến đập phá chỗ ở của ngươi!”
Miệng hắn nói một cách ngoan độc làm cho Phi Sầu ở đầu dây kia bật cười, “Không có cách nào khác, cũng không phải là ta cố ý tìm con trai, ai biết được “chúc phúc của nữ thần” thế hệ này lại ở trên người con trai, muốn giải lời nguyền hay không thì tùy ngươi, bất quá nếu như qua ba mươi tuổi, “vinh quang của chiến thần” còn không gặp được “chúc phúc của nữ thần”, nghe nói cũng không sao, cũng không có vấn đề gì nghiêm trọng, nhiều lắm là ngươi đừng mong gần nữ sắc thôi.”
“Tên chết tiệt thích mặc nữ trang kia mau câm miệng cho ta, loại truyền thuyết này căn bản chỉ là truyền miệng thôi, nói không chừng là chính ngươi bịa chuyện, ta không tin.”
“Vậy ngươi đừng tin ta a, dù sao truyền thuyết nói nữ thần cùng chiến thần là một đôi, bọn họ bởi vì một số nhân tố của bản thân nên mãnh liệt khát cầu đối phương, chỉ cần xuất hiện “vinh quang của chiến thần”, nhất định cũng sẽ xuất hiện “chúc phúc của nữ thần”, vinh quang sẽ được nữ giới hoan nghênh, chúc phúc sẽ được nam giới ủng hộ. Nếu như hai người cùng một chỗ, liền có được hạnh phúc lớn nhất trong thiên địa; nếu như không cùng một chỗ, dù sao cũng sẽ không chết, nhiều lắm chỉ là ngươi có vấn đề, chúc phúc vẫn sẽ hảo hảo tiếp nhận tình yêu của người khác, chỉ không biết là có được tình cảm mãnh liệt giống như các ngươi có với nhau không thôi…”
Bạch Vũ Tuyệt tức giận đến mức sắp nổi điên, loại lời nói ghê tởm thế này mà Phi Sầu cũng nói được. “Không được nói thêm gì nữa, muốn ta cùng một đứa con trai có tình cảm mãnh liệt, đợi kiếp sau đi!” Hắn giận dữ hét: “Không, cho dù đến kiếp sau cũng không có khả năng!”
Phi Sầu che miệng cười, “Tùy ngươi thôi, đúng rồi, vừa rồi phí cố vấn là năm nghìn vạn, nhớ đưa tiền trả cho ta.”
Bạch Vũ Tuyệt tức giận điên đầu, loại cố vấn không chút giá trị này cũng dám thu năm nghìn vạn. “Phi Sầu chết tiệt, lão tử lập tức phái người đến đốt nhà, làm thịt ngươi, xem ngươi muốn đòi tiền hay là muốn mạng sống?”
Giọng nói Phi Sầu mềm mại, đáng yêu vô cùng. “Làm gì lại ác độc như vậy, cha ngươi thực tin tưởng ta, nếu ta nói với cha ngươi rằng lệ khí trên người ngươi quá nặng, cần đến nơi có nhiều nắng để trừ lệ khí thì sao?”
Cả người Bạch Vũ Tuyệt bỗng nhiên lạnh run, thời trung học, Phi Sầu hay dùng chiêu này, không tốn chút công sức liền đem hắn áp giải lưu đày đến thảo nguyên Nam Phi, đơn giản là vì hắn nói phải đốt nhà Phi Sầu, cũng thật sự phái mấy tên thủ hạ xuất môn, cha liền bắt người của hắn.
“Hừ! Ngươi cũng không phải không có khắc tinh, ta sẽ chờ ngươi xong đời, đến lúc đó ta lại nhìn ngươi toàn thân cởi sạch bị trói trên giường, không hiểu hắn sẽ đối phó người ác độc như ngươi như thế nào đây, ha ha ha —— “
Phi Sầu lập tức trầm mặc, cúp điện thoại, Bạch Vũ Tuyệt khóe miệng cong lên, “Muốn uy hiếp ta, nói nhảm, ta cũng không phải không biết nhược điểm của ngươi, chúng ta không phải mới quen biết một hai ngày mà thôi.”
Đặt điện thoại lên bàn, Bạch Vũ Tuyệt quyết định không nghĩ đến chuyện chúc phúc của nữ thần nữa, theo lời Phi Sầu, cùng con trai trên giường, đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng, muốn hắn cùng một chỗ với nam sinh chết tiệt không thịt không mông lại không ngực, có cái gì gọi là hạnh phúc lớn nhất trong thiên địa, hắn cũng không phải là bị điên.
~~~
Giang Viễn Lưu lại bị trói, nhưng lần này cậu bị đưa về trước cửa trường học, sau khi Tiền Hiểu Minh đá cậu xuống xe thì liền lập tức lái xe đi, chỉ để lại rất nhiều khói xe, khiến cậu ho khù khụ.
“Đáng giận —— đáng giận ——” đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay cậu bị đá, sao tự dưng lại đem cậu trở thành rác rưởi vô giá trị?
Giang Viễn Lưu không bị thương, không thất thân, bình an vô sự về đến nhà, ngoại trừ việc lửa giận đang cháy mạnh mẽ trong lòng, cậu giận dữ đá loạn lên tường.
“Làm cái quái gì vậy! Làm gì vậy!” Cậu đang mắng tên con trai cao hơn một mét chín mươi kia.
“Tiểu Lưu chết tiệt, ai cho ngươi đá vào tường phòng ta!” Một cô gái hơn hai mươi tuổi từ trong phòng lao ra, hai mắt sưng đỏ, tất cả đều là bởi vì cô ấy mới vừa chia tay với bạn trai, cho nên gần đây tâm tình rất xấu.
“Chị…”
Giang Viễn Lưu lập tức khom người, nếu như ngươi có một chị gái dữ dằn như Mẫu Dạ Xoa, cam đoan ngươi cũng sẽ trở nên khép nép như thế.
“Ngươi là thối nam sinh, tại sao trên người lại có mùi nước hoa của nam giới? Nước hoa này hình như rất đắt tiền…” Chị gái ngửi tới ngửi lui trên người cậu, sau đó lại xoa xoa hai má và miệng cậu, giống như đang kiểm tra cái gì.
“Ngươi cùng con trai ôm nhau sao? Bằng không như thế nào lại có mùi nước hoa của nam giới.”
Giang Viễn Lưu kêu to, phủ nhận, “Không có, làm sao có thể!” Là có ôm, nhưng là kẻ kia cường ôm, ta không có yêu thương nhung nhớ gì cả.
“Hừ, Tiểu Lưu chết tiệt, tại sao tất cả những thứ tốt đều bị ngươi chiếm, ta cũng muốn có chúc phúc của nữ thần, như vậy bạn trai của ta sẽ không bỏ rơi ta …”
Chị gái đưa nắm tay đánh vào đầu cậu, Giang Viễn Lưu nhịn đau, không dám lên tiếng, em gái cũng chạy đến, đá vào chân cậu. “Chị nói đúng, em cũng muốn có chúc phúc của nữ thần, như vậy A Trí sẽ chú ý em, lần trước đến nhà chúng ta sẽ không nhìn chằm chằm vào anh trai, còn khen anh thật đẹp.”
Em gái chưa nói hết, hai mắt chị gái phát ra vài tia sáng hung ác. “Đúng vậy, lần trước bạn trai ta đến nhà ăn cơm, sau khi nhìn Tiểu Lưu mới trở nên khác lạ, Tiểu Lưu chết tiệt, dám câu dẫn anh rể tương lai của ngươi.”
Rõ ràng là đã chia tay, làm sao trở thành anh rể tương lai được, Giang Viễn Lưu chỉ dám nói thầm trong lòng, nếu dám nói ra chính là tự mình muốn chết, cho dù cậu ngu ngốc như thế nào cũng sẽ không vào lúc chị gái mới chia tay mà nói ra những lời khiến bản thân bị hành hạ.
“Còn có, dám dụ dỗ em rể tương lai.” Em gái bổ sung một câu, đương nhiên cũng đá thêm một cước.
“Không liên quan đến ta …” Giang Viễn Lưu biết mình giải thích như thế nào, hai người cũng sẽ không nghe, bị đá, bị đánh, cũng chỉ có thể chịu ủy khuất.
“Ai quan tâm, đều là lỗi của ngươi! Ba ba cũng đặc biệt thương ngươi, chỉ cần là nam, là công, là giống đực, đều đối xử đặc biệt với Tiểu Lưu!”
“Chúc phúc của nữ thần” chết tiệt, nếu hai người muốn có thì cứ lấy đi, nó hại cậu hôm nay thiếu chút nữa bị thượng, còn bị tên con trai kia làm cho xấu hổ.
Hẳn là phải vô cùng tức giận, nhưng bỗng dưng lại trở thành cảm giác chua xót dâng đầy trong tim, giống như bản thân là người yêu sâu sắc người kia từ trước, nhưng lại bị hắn ghét bỏ, cô đơn không chỗ nương tựa.
“Ta… Ta đã làm cái gì…”
Giang Viễn Lưu chẳng biết tại sao lại rơi nước mắt, chị gái nhà họ Giang kinh hãi, em gái nhà họ Giang cũng hoảng sợ*, hai người liền thay đổi thái độ bạo lực vừa rồi, ngay lập tức đưa khăn tay, khăn giấy cùng với rất nhiều sự an ủi: “Làm sao vậy? Tiểu Lưu, ai bắt nạt em, chị gái giúp em lấy lại công bằng.”
“Em gái giúp anh dạy hắn.”
Giang Viễn Lưu đưa tay lau nước mắt, đối với việc bản thân tự dưng rơi lệ, cậu cảm thấy hoảng sợ, cậu không khóc vì lý do gì cả, chỉ là bỗng nhiên nghĩ đến thái độ ác liệt của người kia, nước mắt liền không nghe lời mà rơi xuống.
“Không có việc gì, chính là bỗng nhiên trong lúc đó… Tóm lại là không có việc gì cả!”
Muốn Giang Viễn Lưu kể lại những chuyện đã xảy ra, quả thật không có khả năng**, bị người khác bắt đi để cường bạo, kẻ kia sờ vuốt đến một nửa rồi không hài lòng dừng lại, loại chuyện không hay ho này, cậu sẽ không tự kể ra làm gì.
Chị gái và em gái ôm lấy cậu, “Tiểu Lưu, có chuyện muốn nói, tuy rằng chị rất không thích chỉ mình em có được chúc phúc của nữ thần, nhưng chị sẽ giúp em hết giận, có phải là tên con trai nào đó bắt nạt em phải không?”
“Anh Tiểu Lưu, tuy rằng em rất không thích chỉ có anh có được chúc phúc của nữ thần, nhưng nếu là vấn đề liên quan đến con trai, anh có thể hỏi em nga.”
Giang Viễn Lưu ôm chặt chị gái và em gái, trong lòng cảm động muốn chết.
Hai người liếc mắt nhìn một cái, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên là vấn đề về con trai. Tuy rằng từ khi Giang Viễn Lưu sinh ra, có được sự chúc phúc, bọn họ đều đã tin tưởng một ngày nào đó Tiểu Lưu nhất định sẽ biến thành đồng tính luyến ái, nhưng cũng không thể ngờ được lại nhanh như vậy.
Chờ một chút, muốn tâm sự với chị em gái không? Bây giờ BL rất thịnh hành, mọi người đối với đề tài này rất có hứng thú, buôn bán chuyện riêng tư của em trai đáng yêu, hẳn là sẽ bán rất chạy, chị gái thầm tính toán trong bụng.
Trong lòng em gái thì đang cười trộm, như vậy Giang Viễn Lưu không câu dẫn được Tiểu Trí nữa, Giang Viễn Lưu không rõ tâm tư hai người, còn cảm động không thôi ôm chặt chị gái và em gái mình.
Xem ra Giang Viễn Lưu đơn thuần chỉ có thể bị một lớn một nhỏ trong nhà đùa giỡn cả đời.