Ái Thượng Bổn Đệ Đệ

Chương 5: Chương 5




CHƯƠNG 5

“Ô ô. . . . . . Ô. . . . . . Ô. . . . . .”

Ai? Là ai đang khóc ?

” Tiểu Nhất. . . . . . Ô. . . . . . .Tiểu Nhất. . . . . . “

Tiểu Giới? Là tiểu Giới đang khóc? Dụ Nhất chậm chạp mở hai mắt.

” Tiểu Nhất? Tiểu Nhất rốt cuộc ngươi cũng tỉnh? Tiểu Nhất. . . . . . . . .” Dụ Giới lau đi nước mắt, vui vẻ nhìn Tiểu Nhất đang mở mắt.

“Ân. . . . . . Ngươi làm sao vậy? Tiểu giới. . . . . . Khụ. . . . . .” Dụ Nhất chậm chạp ngồi dậy, hảo khát a, yết hầu hảo khô.

” Đến, tiểu Nhất, nhanh uống một ít nước, đến. . . . . .Chậm một chút. . . . .”

Dụ Giới hai tay lái ly thật cẩn thân đưa cho Dụ Nhất, nhìn thấy Dụ Nhất một ngụm uống hết, mới để lại trên bàn.

” Tiểu Giới, ngươi làm sao vậy?” Như thế nào tay tiểu Giới lại run đến như vậy? vừa rồi hình như nghe tiếng tiểu Giới khóc, xảy ra chuyện gì?

” Ta không biết làm sao cả, tiểu Nhất, chính là ngươi. Vừa rồi ngươi đột nhiên ngất đi, ngươi có biết hay không . . . . . . Ô . . . . . . . .làm ta sợ muốn chết. . . . . Ô. . . . . . .”

” Đừng khóc! Ta không có việc gì đâu.” Ta ngất đi? A . . . . . . Vừa rồi làm tình. . . . . . Dụ Nhất mặt đỏ hồng, tóm lại là không thể nói với tiểu Giới là vì quá thoải mái nên ngất xỉu đi thôi?

A, đúng rồi, còn có việc khác phải làm rõ: ” Tiểu Giới, ngươi vì cái gì làm cái loại sự tình này với ta?” Nếu làm thì cũng là hắn làm công chứ. Tuy rằng đau, nhưng về sau thì thật tuyệt! Hắn nghĩ muốn sinh khi với tiểu giới,nhưng nhìn đến tiểu Giới bây giờ vẻ mặt đáng thương khóc lóc, tất cả khí đều tiêu đi cả, nhưng nói cho cùng hắn cũng không thể sinh khí với tiểu Giới được, mặc kệ hắn hắn đối xử với chính mình như thế nào. . . . . . . Hắn vẫn là yêu tiểu giới nhất.

” Bởi vì. . . .Bởi vì tiểu Nhất ngươi cùng với người khác làm loại sự tình này, ta, ta ghen a. . .. . . . ” Dụ Giới cúi đầu uỷ khuất nói.

” Lỗ tai của ngươi dùng để làm gì?” Dụ Nhát trở mình xem thường, ta như vậy liều mạng giải thích với ngươi, nhưng ngươi lại không chịu nghe ta nói, còn không cho ta giải thích, thật không biết có phải hay không nên giận dữ với ngươi.

” Ác, lỗ tai của ta dùng để nghe.” ( ta khá ấn tượng với màn diễn này của hai bé )

 

” . . . . . . . Ngươi, ngươi cút ra ngoài cho ta.”

“? Tiểu Nhất? Tiểu Nhất mở cửa a, Tiểu Nhất, ngươi làm gì vậy? Tiểu Nhất, mở cửa nhanh. . . . ” Dụ Giới gõ cửa phòng, hắn không hiểu, hắn chỉ là thành thật trả lời câu hỏi của tiểu Nhất thôi mà, hắn lại chưa nói sai gì a, vì cái gì lại đuổi hắn ra?

” Từ hôm nay trở đi, không được ta cho phép, thì không được vào phòng ta, nghe chưa?” Dụ Nhất té ngồi trên mặt đất nói với Dụ Giới ngoài cửa. Đáng giận a, vừa rồi tiểu Giới dùng lực quá lớn, mông đau muốn chết. Hơn nữa, trong cơ thể còn lưu lại dịch thể của tiểu Giới theo động tác của hắn mà theo đùi chảy xuống sàng nhà.

Mặt Dụ Nhất lại đỏ, nhớ lại vừa rồi tiểu Giới điên cuồng, chính mình cư nhiên lại say mê trong đó, thật sự là hảo mất mặt. Quên đi, chuyện này để nói sau đi, hiện tại trước hết phải tắm rữa đã, nhìn thấy ‘ thứ gì đó’ trong cơ thể càng chảy nhiều, Dụ Nhất đứng dậy đi vào phòng tắm, không hề để ý tới tiểu Giới đang ở ngoài cửa kêu to.

” tiểu Nhất? Tiểu Nhất. . . . . . Tiểu Nhất . . . . . . . Mở cửa a. . . . . ” Dụ Giới liều mạng gõ cửa, như thế nào bên trong lại không có âm thanh?

” Cáp . . . . . A Giới? Ngươi biết hiện tại là mấy giờ không? đã điểm hai giờ hơn mà ngươi còn ồn. . . . Ác, ngươi sao chỉ mặc tam giác khố? ” ( quần tam giác có cưng nào muốn xem hình không =))) Dụ mụ mụ khó hiểu nhìn Dụ Giới chỉ mặc quần lót đứng ở bên ngoài phòng, một mình ở đây làm gì? Mộng du?

” Con trai, dáng của ngươi không tồi ác!”

” Lão công, ngươi ra đây làm chi? Nhánh đi ngủ, ngày mai sáng sớm cò phải đi làm mà? Còn có A Giới, ngươi cũng nhanh đi ngủ đi, ngày mai còn phải đi học, nhớ rõ nhanh đi ngủ a”

” Đã biết”

” a ai, ta sao lại ngâm mình ngủ trong phòng tắm?” Dụ Nhất trợn mở hai mắt sương mù., nhìn đến chính mình vẫn còn đang ở trong bồn tắm, hắn vội vàng đứng dậy, oa, làn da đều nhăn lại đến thế này.

” Tiểu Giới? Tiểu Giới?” Ra khỏi phòng tắm dụ Nhất không thấy thân ảnh Dụ Giới trên giường, còn đang suy nghĩ không biết hắn đi đâu, mới nhớ lại chính mình đã đuổi hắn ra khỏi phòng, tiểu Giới thật đúng là đã ngoan ngoãn quay về phòng hắn ngủ sao? Không quá yên tâm, vẫn là đi nhìn một chút.

Dụ Nhất vừa mở cửa phòng, liền nhìn thấy dụ Giới chỉ mặc một cái quần lót lui về bên tường ngủ, biết ngay là tiểu giới sẽ không quay về phòng riêng ngủ.

” Tiểu Giới. . . . . . Tiểu Giới, đứng lên, ở đây ngủ sẽ cảm lạnh, mau đứng lên quay lại phòng ngủ.. . . . . . ” Dụ Nhất nhẹ lay người tiểu Giới.

” Tiểu Nhất. . . . . . . Thật xin lỗi. . . . . . Tiểu Nhất. . . . . “

” . . .. . .. . . Hoá ra là nói mớ a, làm ta sợ nhảy dựng” Dụ Nhất nhìn tiểu Giới, bộ dạng ngủ của tiểu Giới hảo suất, căn bản là không nghốc nghếch giống lúc tỉnh , dụ Nhất duỗi tay ôn  nhu vuốt ve hai má tiểu giới, tiểu Giới của hắn quả nhiên tối suất .

Dụ Nhất ôm láy tiểu Giới A. . . . . Hảo nặng, Dụ Nhất cố hết sức buớc đi, thật vất vả mới tới bên giường, nhưng hắn vẫn là nhẹ nhàng buông xuống Dụ Giới.

Ác, trời ạ, thắt lưng của ta, mông của ta a!

” Tiểu Nhất. . . . . Tiểu nhất. . . . ” Dụ giới đang ngủ vươn tay huơ loạn, tìm kiếm người yêu quí.

” Cái gì? oa. . . . . . ” Dụ Nhất bắt lấy cánh tay đang loạn chuyển động của tiểu giới, thì đã bị tiểu Giới dùng sức kéo lại, ngã lên trên người tiểu Giới, lập tức bị Tiểu giới gắt gao ôm lấy, động cũng không động được.

Nhìn thấy tiểu Giới lộ ra thuỵ dung thoả mãn ( thuỵ dung= vẻ mặt ngủ), dụ Nhất nghĩ quên đi, cứ làm theo hắn đi, thịt hắn làm đệm cũng không sao. dụ Nhất điều chỉnh tư thế thoải mái nhất, ghé vào trên người tiểu giới chìm vào giấc ngủ

“Thùng thùng đông. . . . .thình thịch. . . . . . “

” A Giới, ngươi đang làm gì vậy? Chạy xuống lầu như thế, coi chừng té ngã, ngươi như thế nào lại chỉ mặc tam giác khố đi xuống lầu? Nhanh đi mặc quần áo đi. . . . . . .  còn không mau đi?”  dụ mụ mụ cau mày nhìn dụ Giới cơ hồ lộ ra trọn vẹn. nàng không biết con trai nàng thích hoả thân chạy ra ngoài.

” Mẹ, tiểu Nhất, Tiểu Nhất đâu?” dụ giới vừa tỉnh đã thấy mình nắm trên giường dụ Nhất, nhưng lại không thấy tiểu Nhất đâu cả, hắn còn tưởng Dụ Nhất đang ăn sáng, cho nên vội vàng chạy xuống, tiểu Nhất cũng không có ở đây, đã đến trường? Nhưng là bình thường đều đi cùng nhau a? Quả nhiên, quả nhiên là tiểu Nhất sinh khí. . . . . . .

” A Nhất a, hắn cùng Không đã sớm đến trường, hai ngày nữa diễn ra trận đấu thứ ha, cho nên sáng sớm hắn đến trường luyện tập, a Nhất không nói với ngươi sao?

” Không, không có nói, nhưng con lo lắng cho thân thể hắn . . . . “

” thân thể A Nhất làm sao?”

” Không có việc gì, con lên thay quần áo trước, không ăn điểm tâm”

” A Giới, sao lại không ăn điểm tâm. . . . . A Giới. . . Đứa nhỏ này.”

Ân. . . . . . Dụ Giới dáo dác bồi hồi đứng trước kiếm đạo tràng, muốn từ bên ngoài có thể nhìn vào bên trong, có thể nghe thanh âm của tiểu Nhất, nhưng lại không thể nhìn thấy người, nơi này cũng không thấy, nơi kia cũng không thấy.. . . . .

” Dụ Giới, ngươi đang làm gì đấy?”

” Đừng ồn” Dụ Giới mặt vẫn dáng vào tường gỗ, sao lại thế này? Tìm khắp cũng không thấy một lổ hở, đây là cái ván gỗ gì a. . . .

” Dụ Giới. . . . . “

” Ai nha, đừng ồn đến ta. . . . ” Dụ Giới không kiên nhẫn lấy tay đẩy vai đối phương.

” Sơn Khi dụ Giới. . . . . “

. . . . . . . . Đã chết! Dụ Giới giờ mới nghe rõ đây tlà giọng ai, Dụ Giới chậm rãi quay đầu lại, liền nhìn thấy thể dục lão sư hai mắt tức giận tươi cười nhìn hắn.

Oa, lão sư sinh khí, ai cũng biết chỉ cần thể dục lão sư lộ ra nụ cười kiểu này thì có người phải gặp tai hoạ. Ha hả a, ta gặp phải tai hoạ. . . Ha hả a !

( ngu chưa kìa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.