Phiên ngoại: Lễ tình nhân – Trò chơi của nữ vương (Nhị)
Chú thích:
-BDSM là một dạng đóng vai hoặc lựa chọn lối sống giữa hai cá nhân trở lên nhằm tạo sự căng thẳng, khoái cảm và giải thoát trong tình dục bằng những trải nghiệm đau đớn và quyền lực.
-Dom: viết tắt của dominance, nghĩa là thống trị, tương tự như chủ nhân
-Sub: viết tắt của submission nghĩa là quy phục, tương tự như nô lệ
“Tiểu Phàm, em không phải là đang nói đùa đi? Em làm Dom?”
Yêu cầu của Lăng Phàm khiến Gia Minh Diệc sững sờ mất vài phút, hắn không thể tin được cậu nhóc nhát gan lại dễ dàng mềm lòng này có thể nói ra yêu cầu hoang đường như vậy.
Tuy nói việc này hầu hết là nhờ công lao của Chuy Minh Toa từ bên cạnh xúi giục, vẫn như cũ khiến người ta không thể tin nổi.
“Em . . . đương nhiên là nói thật!!!” Đều đã nói ra rồi, lúc này thu hồi chẳng phải càng mất mặt hơn sao, cậu càng muốn nam nhân bá đạo kia bị mình ăn sạch sẽ.
“Được, liền tính là em nói thật. Em biết rõ cần làm như thế nào sao?”
Không phải chỉ là điều giáo thôi sao! Tuy rằng chính cậu vẫn hay bị ngược một chút, nhưng tốt xấu gì cũng đã trải qua nhiều lần như vậy, lại có vấn đề gì mà không được? Dưới đáy lòng Lăng Phàm phản bác nói.
“Tại sao có thể không biết được? Chỗ nào không hiểu em có thể dạy cậu ấy.” Lúc này Chuy Minh Toa tựa như quyết tâm muốn xem kịch vui.
“Con bé này. . .” Nếu không phải sợ Lăng Phàm lại oán trách hắn thêm, lúc này Gia Minh Diệc thực sự muốn đem nữ nhân này ném ra khỏi cửa.
“Em thì làm sao? Họa là do anh mà ra, chỉ cần Tiểu Phàm tha thứ cho anh, điều kiện gì anh cũng chấp nhận là do anh nói ra, thế nào, hiện tại lại muốn đổi ý sao?”
“ . . . . .” Trầm mặc.
Bị chính Sub của mình điều giáo, trong giới lại là Dom nổi danh, việc này không phải là ném hết mặt mũi của hắn đi sao.
Tại cánh cửa của căn phòng đối diện nơi họ đang đứng vừa vặn gặp điều giáo sư Yêu Nhất Hiruma đang đi ra, tuy chưa kịp chứng kiến toàn bộ quá trình diễn ra mọi việc, nhưng mà chỉ từ vài lời Chuy Minh Toa nói kia cùng tính cách của nàng, Yêu Nhất đại khái có thể biết là đang xảy ra chuyện gì.
“Kỳ thật, tôi cảm thấy đề nghị này không hẳn là không thể thực hiện.”
“Nga? Thật sự?” Tên nhóc Yêu Nhất này, từ khi nhận thức tới giờ luôn cùng suy nghĩ với hắn, hôm nay hiếm khi lại trái ý với chính mình, khẳng định bên trong có vấn đề.
“Đương nhiên là thật. Anh cùng Lăng Phàm, không chỉ là quan hệ Dom cùng Sub, cũng là một cặp tình nhân, muốn duy trì quan hệ cùng cảm tình như vậy cũng không phải nhiều lần chơi SM thì cũng là làm tình đơn giản, ngẫu nhiên trao đổi một chút nhân vật cùng thân phận, sẽ thể hiện lập trường tình cảm của bản thân cho đối phương, sẽ càng thêm hiểu rõ tình cảm của đối phương, không phải sao?”Lăng Phàm cùng Chuy Minh Toa ở một bên liên tục gật đầu, “Đúng vậy, nói rất có lý.”
“Hai người các cậu. . . . . .” Hai người luôn trái ý nhau sao đột nhiên bây giờ lại chung một ý nghĩ đen tối?
Trước khi Gia Minh Diệc bùng nổ, Yêu Nhất đúng lúc đi qua vỗ vỗ bờ vai của hắn, nhỏ giọng nhắc nhở, “Ai, vì xem anh là anh em tốt nên tôi mới đi ra nói chuyện, tình thế trước mắt này, tôi khuyên anh trước tiên nên nhịn một chút.”
“Là sao?” Còn nhịn nữa, liền sẽ bị người ta trèo lên đầu khi dễ! ( =3= Anh nghĩ mình anh biết khi dễ người ta sao? Người ta chọc một tí là xù lông!!! Đồ nhỏ mọn =]]]] )
“Anh nghĩ lại một chút, với lá gan của Lăng Phàm cùng thân thể nhỏ nhắn đó, đi vào trong phòng làm sao còn trở thành đối thủ của anh? Cậu ấy có thể khiến anh bị thương tới mức nào? Đang trong những ngày lễ tình nhân nha, dỗ cậu ấy vui vẻ một chút, chờ cậu ấy hết giận còn không phải tùy anh muốn làm gì thì làm sao?” (Bingo!!! Ông trùm lắm mưu nhiều kế TvT)
Gia Minh Diệc chớp chớp mắt, tâm tình nhất thời tốt lên không ít, vừa xong bị hai người kia gây sức ép tới khó thở sao lại không nghĩ tới việc này chứ!!!
“Yên tâm đi, Sasha cứ để tôi giúp anh thu phục nàng, cam đoan không cho nàng có cơ hội gây rối, hai người vui vẻ chơi đi?” Yêu Nhất thoáng nhướn nhướn mày, ý cười tự đại bên môi khẽ nhếch lên.
“Tôi đồng ý!”
Gia Minh Diệc vốn đầy mặt âm trầm bất mãn nháy mắt trời quang mây tạnh trở lại bình thường, đem tầm mắt quay lại trên người Lăng Phàm, “Đi, anh đáp ứng yêu cầu của em, là muốn ở trong này hay hai người chúng ta tìm một chỗ khác?”
“Đương nhiên là ______” Lăng Phàm là một người dễ thẹn thùng, tự nhiên không muốn tại một nơi hoàn toàn xa lạ chơi trò chơi tình thú khiến người ta khó có thể mở miệng, nhưng vừa mới nói đã bị Chuy Minh Toa chặn lại.
“Đương nhiên là tại nơi này! Cùng anh đi, ai cam đoan anh sẽ không khi dễ cậu ấy?”
Vừa rồi hai người đàn ông này mắt đưa mày lại thì thầm nói chuyện một hồi, nhất là cuối cùng Yêu Nhất mặt mày rạng rỡ một bộ không có ý tốt, khẳng định là lại lên kế hoạch ác liệt khác.
“Được, liền ở nơi này.” Gia Minh Diệc sảng khoái đáp ứng, liền nói muốn tìm nhân viên quán bar đặt một phòng đơn.
“Khoan đã, không phải hôm nay!” Không đúng không đúng, người đàn ông này nhanh như vậy đáp ứng khẳng định có âm mưu.
“Sasha, em đừng được một tấc lại muốn tiến thêm một thước!” Thật sự là nên sớm tìm người đem tai họa đầy đầu âm mưu này gả đi!
“Ngày mai là lễ tình nhân, liền để tới tối ngày mai. Cũng coi như là anh tặng Tiểu Phàm một món quà đặc biệt.”
“Có thể.” Dù sao cũng chỉ có hai mươi tư giờ, xem hai người có thể học kịp sao?
“Đêm nay Tiểu Phàm theo em đi, nói xong rồi, bảy giờ tối mai, liền ở nơi này, đúng giờ gặp. Không cho lâm trận bỏ chạy nga!”
___________________________________________________________
Ngày thứ hai, buổi tối đồng hồ điểm mười chín giờ. Phòng điều giáo [YD].Khi Gia Minh Diệc bước vào bên trong cánh cửa, Lăng Phàm đã sớm tới đây, ngồi ở trên ghế đối diện cửa vào.
Cậu mặc một thân áo da đen bó sát cùng giày da cùng màu, đường chỉ màu đỏ điểm xuyết, ngay cả tóc cũng có chút đỏ sậm, áo khoác kéo lên nửa ngực nửa hở nửa kín trước ngực, nhìn thấy được bên trong không mặc bất cứ quần áo gì, quần da bó sát càng đem tuyến mông của cậu lộ rõ là điều không thể nghi ngờ.
Chỉ là một thân quần áo như vậy đã khiến hạ thân Gia Minh Diệc căng chặt đứng lên.
Thoạt nhìn, cô nhóc kia đúng là rất dụng tâm, món quà này, hắn thích!!!
Thời điểm nhìn thấy Gia Minh Diệc, Lăng Phàm không tự chủ được khẩn trương, lập tức từ trên ghế đứng lên, may cậu còn có thể nhớ được trước khi vào cửa Chuy Minh Toa trăm ngàn dặn dò, hơn nữa đêm qua nàng đã không quản vất vả chỉ đạo dạy dỗ cậu, chỉ có thể trầm tĩnh lại, nghiêm túc nói: “Tới rồi sao! Đóng cửa lại, rồi mới đem quần áo thoát ra, quỳ xuống bên kia.”
Gia Minh Diệc hoàn toàn không có ý tứ phản kháng, đem cửa khoá trái lại, cởi hết quần áo, rồi sau đó toàn thân trần trụi quỳ ở giữa phòng.
Từ khi bước vào sau cánh cửa này, nhìn thấy Lăng Phàm trang điểm như vậy, ngược lại là kích thích ý muốn tiếp tục chơi đùa của hắn.
Nhìn sang nơi người kia đang quỳ, tư thế quỳ đoan chính hiển nhiên dễ dàng khiến cơ ngực căng đầy, đùi hơi hơi mở ra hai bên thành một góc chín mươi độ, thân thể rõ ràng lộ ra toàn bộ, nhất là cái nơi Lăng Phàm sớm đã quen thuộc hàng ngày tiếp nhận nhưng mà . . . hiện tại nó sớm đã đứng thẳng.
Tuy rằng đã quen nhìn thấy đối phương lõa thể, nhưng Gia Minh Diệc biểu hiện thản nhiên như thế, ngược lại khiến Lăng Phàm đỏ mặt, không tự giác quay đầu qua chỗ khác.
“Chủ nhân, kế tiếp, muốn làm như thế nào?” Gia Minh Diệc nhỏ giọng nhắc nhở.
Nếu trò chơi bắt đầu, như vậy hắn nên cố gắng làm hết phận sự đảm nhiệm nhân vật của mình cho tốt.
“Tôi . . . Khụ . . . . . Im miệng! Chủ nhân còn chưa có nói, nô lệ nào có tư cách mở miệng!” Lăng Phàm gầm nhẹ một câu, cậu mới không cần ngay từ đâu đã bị người này xem thường!
“Là nô lệ phạm sai lầm. Thỉnh chủ nhân trừng phạt.”
“. . . . . . .” Trước kia thời điểm chính mình nói những lời này, làm sao nghe không tự nhiên như thế này?
Chột dạ nhìn xung quanh phòng một lần, hồi ức đêm qua Chuy Minh Toa giúp cậu mở mang kiến thức, vì tránh cho Gia Minh Diệc nửa đường đổi ý quay lại khi dễ cậu, việc quan trong nhất là dùng roi da đem hắn buộc chặt!
Thế là Lăng Phàm cầm ra một đoạn dây da thẳng, “Vì. . . . Vì muốn trừng phạt ngươi, trước tiên ta đem ngươi trói lại.”
“Đúng vậy, chủ nhân xin trói tôi lại.” Gia Minh Diệc vô cùng phối hợp đưa cổ tay vòng ra sau eo để cậu dễ dàng trói.
Một vòng lại một vòng, tuy rằng là dùng dây da mềm trói lại, nhưng mà muốn buộc được lại cần một phen tài nghệ, cậu vừa phải trói chặt hơn nữa còn phải đẹp mắt, cũng phải tận lực tránh đi không thể đè ép đến gân mạch cùng mạch máu quan trọng.
Chỉ là việc đến trên tay Lăng Phàm lại không thoải mái đơn giản như vậy, buộc một hồi lâu, dây da ngang dọc quấn quanh cổ tay Gia Minh Diệc đại khái chỉ là qua loa, dù vậy nhưng cũng rất hợp mỹ quan cũng có chút kỹ thuật nha, liền hoàn toàn không nói tiếp.
Lăng Phàm kéo kéo nơi nút thắt kết thúc, hoàn toàn không có vấn đề, tiếp theo đem ánh mắt chuyển về trên giá công cụ.
Roi, dây leo, các loại thước dài cùng gậy mát xa, còn có một ít đồ kỳ quái mà trong lúc nhất thời cậu cũng nhìn không ra toàn bộ.
Đến tột cùng là nên dùng cái nào? Lăng Phàm không khỏi bị dọa càng thêm hoảng hốt . . . . .
Tác giả: Trừu quật đánh, vẫn muốn khiêu khích một chút hoặc là làm tất nha? Vẫn là do mọi người muốn xem Tiểu Phàm Phàm XXOO Diệc ca? [Bụm mặt, việc này không nên a! Ta mặc kệ ta kiên định!] Tặng phần thưởng cho sự chăm chỉ của ta đi ~ Gần nhất đều một ngày hai chương nha~!
Editor: Ta cũng vừa edit vừa beta cũng muốn được like với cmt a~~~ Thưởng ta đi!!! Phàm Phàm cưng quá đi ~~~