Nhóm dịch: Mèo Đen
Chỉ một lát sau, ở đầu dây điện thoại bên kia truyền ra một giọng nói của phụ nữ, người này đúng là Tần Ngọc Liên mẹ của Ôn Hinh Nhu, bà ta nói: “Tổng giám đốc Lục, thật ngại quá, tất cả những chuyện có liên quan đến Kiều Cảnh Hi, đều chỉ là một sự hiểu lầm mà thôi, công ty giải trí Thẩm Thị cũng đã làm sáng tỏ giúp con bé rồi, ngài xem chuyện về việc giải trừ hôn ước này, có phải là chúng ta có thể nói chuyện rồi bàn bạc lại hay không?”
Biểu cảm của Lục Đình Thâm biến thành nghiền ngẫm rồi nói: “Nếu như tất cả mọi chuyện chỉ là hiểu lầm, vậy thì hôn ước này vẫn sẽ như cũ, nhưng mà tôi cảnh cáo bà, tốt nhất là sau này bà không nên để cho bất cứ một câu từ tiêu cực nào về Kiều Cảnh Hi xuất hiện thêm một lần nữa, nếu như bà vẫn cứ tiết tục để cho sai lầm xảy ra, thì hôn ước này sẽ vĩnh viễn bị hủy bỏ.”
Tần Ngọc Liên như nhận được đặc xá, bà ta cảm kích nói: “Ngài cứ yên tâm, tổng giám đốc Lục, chuyện như vậy tuyệt đối sẽ không xuất hiện lại lần thứ hai, tôi dám đảm bảo với ngài là như vậy.”
“Tốt nhất là giống như lời bà nói, nếu còn xảy ra bất cứ một chuyện ngoài ý muốn nào, thì bà đừng nói tôi không cho bà cơ hội!”
“Chắc chắn sẽ không!”
Lục Đình Thân đã có được kết quả mà chính mình muốn rồi, sau đó anh trực tiếp cúp điện thoại.
Mà lúc này Tần Ngọc Liên đang căng thẳng cầm điện thoại, sau khi nghe thấy đầu dây điện thoại bên kia đã cúp máy, thì bà ta mới dám thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó bà ta lập tức chửi ầm lên: “Cái con nhóc Kiều Cảnh Hi đê tiện này, thế mà lại làm ra nhiều chuyện như vậy, nhưng mà cũng may cuối cùng cũng ổn định được mối hôn sự này, nếu như mối hôn sự bị huỷ hoại bởi vì chuyện ngoài ý muốn lần này, thì đó là một tổn thất thật sự là quá lớn đối với nhà họ Ôn.”
Ôn Hinh Nhu ở một bên cũng nghe được nội dung của cuộc điện thoại, lúc này cô ta đang cảm thấy rất vui vẻ.
“Lần này con hy sinh nhiều như vậy, hơn nữa còn lấy một nhân vật trong bộ phim mới ra sắp xếp cho cô ta, nếu như mối hôn sự này vẫn bị hỏng, như vậy con sẽ phải hối hận chết mất...”
“Nhu Nhu à, về việc của con nhóc Kiều Cảnh Hi đê tiện kia, con cứ nhịn xuống một chút, ngần ấy năm chúng ta đã nhẫn nhịn đến tận bây giờ, chúng ta cũng không gấp vào lúc này. Nếu có thể gả nó ra ngoài rồi, nhà chúng ta nhận được sự ủng hộ của nhà họ Lục, chuyện này vô cùng quan trọng đối với chúng ta, sau đó Kiều Cảnh Hi sẽ trả ơn cho nhà chúng ta, chỉ cần tiệc đính hôn này vừa trôi qua, đến lúc đó muốn giết chết anh ta, còn không chỉ đơn giản giống như bóp chết một con kiến à.”
Đương nhiên Ôn Hinh Nhu hiểu những gì mẹ cô ta nói, tuy rằng trong lòng của cô ta vẫn rất phẫn hận, nhưng tưởng tượng đến việc sau khi bán Kiều Cảnh Hi đi, chuyện này vô cùng có lợi đối với chính mình, trong lòng cô ta lập tức trở nén cân bằng hơn rất nhiều.
“Kiều Cảnh Hi ơi, Kiều Cảnh Hi, cứ để mày tiếp tục đắc ý thêm mấy ngày nữa đi.”
Kiều Cảnh Hi đã làm ầm ĩ ở trong công ty cả ngày trời, lúc này cô đã vô cùng vô cùng mệt mỏi rồi, chỉ là cô vẫn chưa thể về nhà nghỉ ngơi, bởi vì cô còn phải đi đến bệnh viện thăm em trai cô.