Ẩn Hôn

Chương 32: Chương 32: Tới thăm chị dâu của em




Edit: Sơn Tra

Xe Bentley màu đen dừng ở cửa của cao ốc trung tâm, trợ lý Trần nắm vô lăng, thông qua kính chiếu hậu nhìn người đàn ông cao lớn ở ghế sau: “Ông chủ, chúng ta xuất phát chưa?”

Cố Tùy nới lỏng cổ áo, mắt nhìn màn hình di động.

Cô ấy gửi tin nhắn Wechat kiểu đó, ý cự tuyệt đã hết sức rõ ràng.

Không được ông chủ trả lời, trợ lý Trần theo bản năng mà nhìn về phía máy tính bảng đặt trên ghế phụ, giao diện máy tính bảng đang dừng ở hot search trên Weibo # Trương Thuần tặng Hứa Khuynh miếng dán giữ ấm #. Trợ lý khẽ thở dài một hơi, lại nhìn về phía ông chủ nhà mình, Cố Tùy rũ mắt, cũng chăm chú nhìn hot search trên màn hình máy tính bảng.

Giọng nói trầm thấp vang lên: “Đi, đến hiện trường quay chụp của cô ấy.”

Trợ lý: “Vâng.”

Xe lập tức được khởi động. Đèn đường nghiêng nghiêng rọi vào trong xe, tựa như cắt vào mặt mày làm cho khuôn mặt người nọ càng thêm sắc bén. Khuỷu tay Cố Tùy đặt trên vách xe, chống ở khóe môi.

Cho dù cô tỏ ý không muốn nhìn thấy anh, anh vẫn cứ muốn đi.

Anh muốn đến hiện trường nhìn thử.

Rốt cuộc cô và Trương Thuần có bao nhiêu ngọt ngào.

Hay là do người phụ nữ này ở nơi đó mập mờ cùng Trương Thuần nên tạm thời mới không muốn nhìn thấy anh?

Cằm Cố Tùy căng chặt, đôi mắt híp lại.

Vài giây sau, anh lấy một điếu thuốc, cúi đầu mồi lửa rồi chậm rãi mở hạ cửa sổ xe để khói thuốc từ cửa sổ bay ra ngoài. Trợ lý Trần nương theo đèn đường đỏ hồng nhìn ông chủ nhà mình dưới hàng ghế sau, tuy ngài ấy không thể hiện, kỳ thật cậu ta vẫn nhìn ra được, trong cuộc săn đuổi này, ông chủ sớm đã là một bại tướng.

Chậc chậc.

Khu vực mà Hứa Khuynh đang quay chụp cách đây không xa, bởi vì toàn bộ cốt truyện của 《 Cổ thần 》 chủ yếu nằm ở trung tâm tài chính, mà bản thân nơi này đã có sẵn bầu không khí tài chính. Rất nhanh, xe đến hiện trường quay chụp, chỗ này còn có rất nhiều fan, không biết là của Hứa Khuynh hay Trương Thuần, cả một đám người đều đang cầm điện thoại chụp ảnh.

Trợ lý Trần dừng xe, nói: “Ông chủ, bên ngoài có rất nhiều fan.”

Đầu ngón tay Cố Tùy nhẹ nhàng bóp nát tàn thuốc, “ừ” một tiếng. Anh đẩy cửa xe ra, bước chân xuống, đi vào khu vực quay chụp, liếc mắt liền nhìn thấy Hứa Khuynh đang ngồi trên ghế dài, bên cạnh cô còn có thêm Ngô Thiến.

Mi tâm Cố Tùy nháy mắt dựng đứng lên.

Lúc này, Hứa Khuynh muốn nhờ Tô Tuyết đi lấy hộ áo, dư quang lại quét tới người đàn ông cao lớn cách đó không xa.

Hứa Khuynh kinh ngạc, theo phản xạ mà liếc nhìn Ngô Thiến vẫn đang ôm điện thoại gõ chữ, hơn nữa còn bận vơ vét đồ ăn khuya. Cô nàng vốn dĩ đã trông có chút ngây thơ, lúc này đây thoạt nhìn lại càng thuần khiết, vô hại.

Hứa Khuynh mấp máy môi, cầm lấy di động đặt bên cạnh, sau đó dùng ánh mắt bảo Cố Tùy xem di động.

Một bàn tay Cố Tùy cắm trong túi quần, từ trong túi lấy di động ra.

Hứa Khuynh nhanh tay gõ chữ.

Hứa Khuynh: Tôi đã nói là không muốn gặp anh.

Cố Tùy thấy mấy chữ này, cằm căng chặt, không trả lời mà trực tiếp gọi điện thoại cho Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh sửng sốt, nắm chặt điện thoại, ngay sau đó thừa dịp Ngô Thiến tập trung tinh thần xem điện thoại đi xa một chút, đến nơi an toàn mới dám nghe máy.

Cùng Cố Tùy ở phía xa nhìn nhau.

Cố Tùy mặc áo sơ mi màu đen cùng với quần dài, lúc này đang đứng ở bậc thang đằng trước, dáng người cao lớn, tuấn lãng, không ít fan hâm mộ bên kia chú ý đến bên này, tuy rằng mấy cô ấy không thấy rõ diện mạo của Cố Tùy.

Sau khi nhận điện thoại.

Giọng nói trầm thấp của Cố Tùy ở bên kia vang lên: “Vừa lúc Ngô Thiến đang ở đây, tôi đưa em đi ăn khuya, sẵn tiện nói với cô ấy một tiếng, em là vợ của tôi.”

Hứa Khuynh nhìn người đàn ông này, cười nhẹ một tiếng: “Tôi mà là vợ gì của anh chứ?”

Cố Tùy nhìn về phía Hứa Khuynh, nói: “Giấy hôn thú của chúng ta vẫn có hiệu lực.”

Hứa Khuynh: “Có hiệu lực hay không, Cố tổng anh không rõ sao?”

Từ lúc hai người lãnh chứng cho tới nay, trừ một cuộc giao dịch bên ngoài ra, cả hai căn bản không có ở chung một chỗ, đây mà tính là hôn nhân gì chứ? Đây mà coi là có hiệu lực sao?

Trong lòng Cố Tùy cũng biết rõ ràng.

Sắc mặt anh trầm xuống mấy phần.

Hứa Khuynh ngay sau đó lại nói tiếp: “Cố tổng quay về tự mà hẹn Ngô Thiến tiểu thư đi, còn nữa, anh nhớ phải giữ bí mật về giấy hôn thú của chúng ta.”

Sống đến từng này tuổi, Cố Tùy chưa bao giờ bị người khác uy hiếp.

Mà lời này của Hứa Khuynh chính là muốn uy hiếp anh.

Sắc mặt Cố Tùy càng trầm hơn.

Anh đột nhiên cắn răng: “Hứa Khuynh, em đối với sự tình phát sinh giữa chúng ta trong khoảng thời gian này không để trong lòng một chút nào hay sao?!”

Vài phần nghẹn ngào, vài phần trầm thấp, còn có vài phần bất lực.

Hứa Khuynh nắm chặt điện thoại, đầu ngón tay mảnh khảnh hơi cong xuống.

Bên kia, ánh mắt người đàn ông lạnh lùng lại mang theo lệ khí. Hứa Khuynh nhấp môi dưới, lãnh đạm nói: “Bạn giường chính là bạn giường, nói đến tình cảm làm gì chứ.”

Nháy mắt.

Sắc mặt Cố Tùy càng thêm âm lãnh.

“Được lắm! Hay cho hai chữ bạn giường.”

Mỗi một chữ giống như phun ra từ kẽ răng. Hứa Khuynh không nói thêm lời nào, lập tức cúp điện thoại.

Cố Tùy cũng buông di động, nhấn tắt màn hình, anh lại nhìn cô thêm mấy lần rồi xoay người rời đi. Trợ lý Trần nhìn ông chủ nhà mình đen mặt trở về, nhanh chóng chạy đi mở cửa xe.

Cố Tùy ngồi vào ghế sau, hung hăng nới lỏng cổ áo, cả người âm trầm như bóng ma.

Anh lấy một điếu thuốc ra, mồi lửa.

Không hút, chỉ là để thưởng thức, đầu ngón tay khẽ chuyển động.

“Lái xe đi.”

Trợ lý Trần sửng sốt, đưa mắt nhìn ra bên ngoài, chỉ mơ hồ nhìn thấy bóng dáng Hứa Khuynh, cô đang đứng tại chỗ mặc áo khoác. Cũng không biết lúc nãy đã xảy ra chuyện gì, trợ lý chỉ có thể khởi động xe. Những fan hâm mộ bên ngoài kỳ thật cũng không nhìn thấy cái gì bên trong, chỉ nhìn chằm chằm theo đuôi xe của người đàn ông vừa mới trở ra mà khẽ nghị luận.

“Người đàn ông đó có vẻ đẹp trai nha, anh ta tới đây tìm ai nhỉ? Có phải tìm cô gái bên cạnh Hứa Khuynh hay không?”

“Có cảm giác là không phải đến tìm Hứa Khuynh.”

“Nếu như đúng là tới tìm Hứa Khuynh thật, vậy thì quá là đặc sắc. Có điều đoàn phim cũng có không ít nữ diễn viên mà, nói tới, mấy cô cũng không thấy được diện mạo của anh ta sao?”

“Cách xa như vậy nhìn thế nào được chứ, anh ấy rất rõ ràng có thể ra vào đoàn phim, không giống như chúng ta còn bị vây quanh, a a a, có điều chỉ nhìn dáng người lều khẳng định rất tuấn tú, áo sơ mi đen đẹp tuyệt.”

“Tôi đoán hẳn là tới tìm cô gái bên cạnh Hứa Khuynh, bởi vì cô nàng kia một thân mặc toàn là hàng hiệu, vừa nhìn liền biết cùng một tầng lớp với người đàn ông kia. Hứa Khuynh là của Trương Thuần nhà tôi.”

Tiếng xì xầm bên ngoài làm cho Ngô Thiến chú ý đến, cô nàng vừa quay đầu liền mơ hồ thấy được chiếc xe quen thuộc. Ngô Thiến kinh ngạc, lập tức nhảy khỏi ghế dài đuổi theo, còn muốn gọi điện thoại cho Cố Tùy, kết quả mới phản ứng lại bản thân vừa bị kéo vào danh sách đen, vì thế chỉ đành gọi cho trợ lý Trần.

Trợ lý Trần ở đầu dây bên kia, nhìn thấy người gọi đến thì kinh ngạc.

Vốn định cắt đứt, lúc sau nghĩ đến tính tình dễ xúc động của Ngô Thiến nên chỉ đành bắt máy.

Ngô Thiến ở bên kia dậm chân, nói: “Trần Thuận, em nhìn thấy xe của các anh, hai người đến đoàn phim làm gì vậy?”

Trợ lý Trần giật mình, nhỏ giọng nói: “Tôi chỉ đi ngang qua thôi.”

“Em muốn gặp Cố Tùy.”

Trợ lý Trần: “.....”

Ngô Thiến ở đầu bên kia vẫn tiếp tục kêu la làm trợ lý Trần chỉ muốn lập tức tắt máy. Cậu ta chần chờ một lát rồi nhìn về phía Cố Tùy, nói: “Ông chủ, ngài có muốn gặp Ngô Thiến tiểu thư hay không? Có một số việc cũng cần nói rõ ràng.”

Cố Tùy đảo mắt liếc trợ lý Trần một cái.

Hồi lâu.

Giọng nói trầm thấp vang lên: “Quay trở lại đón cô ấy đi.”

Trợ lý Trần: “Vâng.”

*

Vì thế, Ngô Thiến đang đứng bên này dậm chân thì nhìn thấy chiếc Bentley màu đen nọ cứ thế quay lại, cô nàng vui vẻ nhìn về phía Hứa Khuynh, nói: “Lúc nãy xe của Cố Tùy đến phim trường, anh ấy nói là đi ngang qua. Tôi đã gọi trợ lý của anh ấy quay lại đón nên không thể đi ăn khuya cùng cô được. Như vậy đi, tôi giúp cô đặt đồ ăn bên ngoài, trực tiếp đưa đến khách sạn cho cô, có được không?”

Hứa Khuynh đã mặc xong áo khoác, động tác của mấy ngón tay chợt dừng lại, ngay sau đó, cô nhìn Ngô Thiến cười, nói: “Không cần đâu, cô mau chóng trở về đi, đã trễ như thế này, cẩn thận bị lừa mất.”

“Tôi mới không có đâu, tôi diễn kịch rất giỏi đó nha, lần sau tôi sẽ lại đến đây thăm ban.” Ngô Thiến nói xong thì cầm theo túi xách, đi vòng qua ghế dài, vẫy tay tạm biệt Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh mỉm cười, nhìn theo cô nàng.

Mà ở phía xa chiếc xe Bentley màu đen an tĩnh đậu lại, người đàn ông ngồi ở ghế sau trầm mặc, đôi mắt xuyên qua cửa sổ mà nhìn người phụ nữ cao gầy xinh đẹp lại đang mỉm cười kia.

Bóng dáng Ngô Thiến ngày càng gần, cô nàng duỗi tay kéo cửa ghế sau ra.

Liếc mắt một cái liền nhìn thấy khuôn mặt không cảm xúc lại có mười phần áp bức của người nọ, Ngô Thiến lập tức sửng sốt, Cố Tùy lãnh đạm nói: “Ngồi ghế phụ.”

Ngô Thiến mím môi, có chút tủi thân: “Vâng.”

Sau đó đóng cửa xe, vòng lên ghế phụ. Trợ lý Trần quay qua gật đầu với Ngô Thiến.

Ngô Thiến vẫn rất tủi thân, thật ra cô cũng đoán được vị trí bên cạnh Cố Tùy là để dành cho ai, khẳng định là để dành cho người phụ nữ kia. Ngô Thiến cắn răng, xe lại khởi động, cô nàng quay đầu lại nhìn về phía Cố Tùy.

Cố Tùy đang nhìn ra bên ngoài.

Nhìn theo phương hướng đó chính là hướng của Hứa Khuynh.

Ngô Thiến hoảng hốt trong lòng, đột nhiên hỏi: “Cố Tùy, anh là thật sự đi ngang qua bên này sao?”

Trợ lý Trần theo bản năng muốn trả lời thay Cố Tùy.

Người đàn ông cao lớn ngồi ghế sau bất ngờ lên tiếng: “Không phải, là tới thăm ban.”

Trái tim trong lòng ngực Ngô Thiến muốn nhảy ra ngoài.

Đáp án đã hết sức rõ ràng.

Cô cũng không dám hỏi tiếp.

Cố Tùy thu hồi tầm mắt, đầu ngón tay xoa xoa trán, ngữ khí trầm thấp: “Tới thăm chị dâu của em.”

Ngô Thiến: “.....”

Nước mắt như chờ sẵn lại bắt đầu rơi xuống.

*

Tô Tuyết cũng nhìn thấy Ngô Thiến lên xe của Cố Tùy, cô theo bản năng nhìn về phía Hứa Khuynh, bước lại gần hỏi: “Lúc nãy Cố Tùy không phải đến tìm em sao, thế quái nào lại thành đến đón Ngô Thiến?”

Hứa Khuynh cài áo khoác, cầm bình giữ nhiệt cùng di động, mắt nhìn theo hướng chiếc Bentley kia rời đi, cười nói: “Có khả năng chính là thật sự chỉ đến đón Ngô Thiến.”

“.... Thật sự?” Tô Tuyết hỏi lại.

Hứa Khuynh cười cười không trả lời, đi về phía xe bảo mẫu. Tô Tuyết lập tức gọi những người khác đi, Trương Thuần ở phía sau cười hỏi: “Hứa Khuynh, cùng đi ăn khuya không?!”

Hứa Khuynh nghe xong, xua tay: “Giảm béo.”

Đạo diễn lập tức nói: “Giảm béo gì chứ, hiện tại vừa lúc Trương Thuần mời khách, đi thôi.”

Tô Tuyết mỉm cười, chọc Hứa Khuynh: “Nghe nói bọn họ muốn đi ăn đồ nướng, chỗ này có một nhà hàng đồ nướng đặc biệt ngon, cùng đi đi?”

Hứa Khuynh ngẫm nghĩ.

“Được thôi.”

Cuối cùng một phần ba người trong đoàn phim đều đi. Hứa Khuynh vừa vặn ngồi cùng bàn với Trương Thuần, Tô Tuyết rót cho Hứa Khuynh một ly Coca.

Hứa Khuynh tựa lưng vào ghế dựa, xem điện thoại.

Sau đó.

Lơ đãng mà nhìn thấy trên vòng bạn bè.

Mười phút trước.

Là của Ngô Thiến đăng, cô nàng đứng ở trước cửa một nhà hàng sushi, đi mua đồ ăn khuya, bức ảnh là ảnh selfie, phía sau còn có một chiếc Bentley màu đen đang đậu.

Ngô Thiến viết: Mua thức ăn đêm *mặt cười*

Hứa Khuynh thả like cho cô nàng.

Ngô Thiến lập tức gửi tin nhắn hỏi thăm.

Ngô Thiến: Khuynh Khuynh, cô có mua đồ ăn khuya không?

Hứa Khuynh nhìn vài giây mới trả lời.

Hứa Khuynh: Đi ra ngoài ăn đồ nướng.

Ngô Thiến: A a a a mọi người lại đi ăn xiên nướng sao, ở chỗ nào vậy?!

Hứa khuynh: Ăn sushi của cô đi.

Ngô Thiến: Ai mời khách thế, là cô hả?

Hứa Khuynh: Trương Thuần mời.

Nhắn xong tin này, Ngô Thiến bên kia cũng không hỏi nhiều nữa. Hứa Khuynh buông di động, liếc mắt thấy mọi người đều đã đổi sang uống bia, cô gõ gõ mặt bàn, nói: “Tôi cũng muốn uống bia.”

Đạo diễn Lâm liếc mắt nhìn Hứa Khuynh: “Uống rượu cùng tôi đi, bọn họ không uống cái này.”

Hứa Khuynh lấy cái chén nhỏ, đẩy qua cho đạo diễn Lâm: “Tới đi.”

Trương Thuần lập tức nói: “Hứa Khuynh có thể uống được không đó, hay là chỉ uống bia thôi.”

Đạo diễn cười nói: “Cậu đừng có mà xem thường Hứa Khuynh.”

Nói xong liền rót rượu cho Hứa Khuynh, nói: “Ngoài công việc ra cũng cần phải thư giãn một chút, khá tốt.”

Đồ nướng và rượu chính là sự kết hợp tuyệt vời nhất. Hứa Khuynh một bên uống rượu, một bên nghe mọi người nói chuyện phiếm. Cô chống tay lên trán, mặt mày buông xuống, trong đầu ngẫu nhiên hiện lên lời nói của Cố Tùy đêm nay, cô khẽ cười, như có như không trào phúng. Bất tri bất giác đã uống không ít rượu xuống bụng, Tô Tuyết thấy thế, vỗ vỗ lên bả vai Hứa Khuynh: “Đừng uống nhiều như vậy nữa.”

Hứa Khuynh cười nói: “Không nhiều đâu.”

*

Bên kia, Ngô Thiến dắt theo trợ lý Trần đi mua sushi vừa trở lại trong xe, cô nàng uống một ngụm trà sữa, hỏi trợ lý ăn chung không, cậu ta chỉ im lặng lắc đầu. Ngô Thiến lại suy nghĩ một chút rồi quay đầu nhìn người đàn ông cao lớn ngồi ở ghế sau. Cô nàng chần chờ một lát, mang theo ý thăm dò, bởi vì anh vừa mới không minh xác nói người phụ nữ kia là Hứa Khuynh.

*minh xác: rõ ràng và chính xác

Ngô Thiến mím môi, nói: “Đoàn phim 《 Cổ thần 》 đi ăn khuya, là do Trương Thuần mời khách, Hứa Khuynh cũng có đi.”

Cố Tùy bắt chéo chân dài, khóe môi cắn một điếu thuốc, quét ánh mắt qua đây, nhướng mày: “Thì sao?”

Ngô Thiến: “.....”

Vậy rốt cuộc người anh lấy có phải Hứa Khuynh hay không?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.