Ba cô gái bước vào tiệm đồ ăn trước mặt. Ngán ngẩm nhìn hai con heo đang ăn rất hổ báo, mà Minh Thư thấy thương sót cho chiếc ví mỏng của mình. Haiz. Lỡ tốn tiền sao lại không ăn nhỉ? Xem ra, tháng này, cô thiếu tiền ăn vặt dài dài.
-Hai bà hãy thương cho tôi. Tháng này chưa lãnh lương đâu. Ôi. Tiền ăn sáng của tôi. Thật thảm hại.
Nước mắt cá sấu rơi ướt đẫm trên khuôn mặt trái xoan. Cô đành tốn tí nước để cứu vớt chỗ tiền của mình. Dù biết cái giá phải trả khi lừa dối hai con bạn là rất.
- Bà đã nói thế, tụi tui rất thương bà. Nhưng ... Bà nhìn này, thức ăn gọi rồi, không ăn thì bỏ đâu bây giờ? Bao nhiêu trẻ em châu Phi còn thiếu đồ ăn, bà đừng lãng phí. - Thanh Trúc bày ra bộ mặt làm Hân mủi lòng rồi. Họ cứ thế thì khi nào mới thoát đây?
Cắn răng nhẫn nhịn, cô đành phó mặc số phận vậy.
Thấm thoắt thoi đưa, hai ngày nghỉ cuối đã hết. Hôm nay, bộ ba công chúa kiều diễm tiếp tục đến trường.
- A! Minh Thư! Bà nghe ai nói chưa? Trường mình có học sinh chuyển đến đấy. Hình như là tam hoàng tử handsome đấy!
- Ha ha. Bà nói gì thế Thanh Trúc? Sao tên còn ghê hơn cả tụi mình thế? Hay họ không phải là con trai? - Minh Thư tròn mắt hỏi.
Từ đâu, Ngọc Hân chạy tới, vừa nghe thấy Thư nói vậy, hốt hoảng che miệng cô lại, khẽ thì thầm gì đó....
Minh Thư há hốc mồm vì thông tin từ cô bạn.
Liền sau đó, vội vàng kéo hai người còn lại đi theo.
TRƯỜNG THPT CHU VĂN AN
Cổng trường, ba chàng trai đẹp như tranh vẽ bước vào. Họ không đi siêu xe, không mô tô ... mà đơn giản là đi bộ. Dù vậy, vẻ đẹp giản dị kia lại làm không ít người cảm thán!
Ngay lập tức, trên trang web của trường, lượng fan bình trọn hoàng tử của năm dành cho ba người này tăng vèo vèo, với tốc độ chóng mặt.
Học sinh của trường này, phải đạt tiêu chuẩn quốc gia về học tập mới được chọn. Trình độ học vấn cao, ngoài ra còn tham gia nhiều hoạt động văn hóa, thể dục thể thao.... Nói chung là hoàn hảo.
Trai, gái luôn có tinh thần mê hot boy or girl nên đôi khi sắc đẹp là chủ đề hot.
Chắc họ chưa biết hết bí mật của ba chàng này: bộ ba siêu nhân của cả thị trấn.
Tuấn Kiệt ngó nghiêng tìm bóng hình của Minh Thư. Theo thông tin mà cậu nhận được, cô gái hôm trước học ở đây.
Cậu làm giả hồ sơ để được vào học cùng cô. Lí do duy nhất để không bị tra hỏi là lấy cớ bảo vệ cô gái ấy.
Thiên Đức và Gia Huy phải kéo Kiệt đi lên phòng hiệu trưởng nhập học.
Cốc.... Cốc ...
-Mời vào - Một giọng nói trầm ấm vang lên.
-Chào thầy. Chúng em là học sinh mới ạ.- Ba chàng gập người 90 độ, nói lễ phép, giọng đầy nhún nhường trước thầy giáo già tôn kính.
-À. Các em sẽ học 12a1, tầng ba, toà nhà chính.
Chào thầy hiệu trưởng, ba chàng đi đến lớp học. Gặp cô giáo ngoài phòng học, sau khi chào hỏi, cô bảo:
-Các em đợi một chút. Cô sẽ mời các em vào.
Trong lớp, tất cả mọi người im ắng. Đúng chất “thanh niên nghiêm túc” học ở trường điểm của thị trấn!
“Cộp”…”Cộp” tiếng thước gõ nhẹ của cô Lan- giáo viên chủ nhiệm, ánh mắt hài lòng nhìn xuống trên 40 cái đầu đang cắm cúi học. Đồng loạt từng ấy học sinh ngẩng lên nhìn cô, lác đác vài tiếng bàn luận xôn xao nổi lên, nhưng rất khẽ.
Ra hiệu cho ba người bên ngoài, sau đó bảo họ tự giới thiệu, cô giáo tiến về bàn và bắt đầu làm việc.
-Trần Tuấn Kiệt, học sinh học bổng, xin giúp đỡ, cảm ơn. - Kiệt lơ đãng nói, mắt lia khắp nơi xem có “ai đó” không?
-Tớ là Trịnh Thiên Đức, xin được giúp đỡ. Còn đây là Gia Huy bạn thân của tớ. Hân hạnh gặp mọi người.
Xong màn giới thiệu đã lâu mà không ai ngẩng đầu lên nói gì. Tuy hơi buồn vì nhan sắc “trời phú” không ai hưởng ứng, nhưng ba người đều vui vui vì không lo rắc rối xảy ra và …đủ thời cơ để “cưa” mấy nàng công chúa kia…
Cô giáo nhìn về chỗ “ma mới” ra hiệu tự tìm chỗ ngồi.
Sơ đồ chỗ ngồi:
Gia Huy- học sinh nữ.
Tuấn Kiệt- học sinh nam.
Thiên Đức- học sinh nữ.