Trong đám đông, Hà Nham
Đông đang trò chuyện với người khác, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Trần Hạo đang đi vào, nhịn không được lầm bầm. Cô em gái Hà Thi Vân đứng bên cạnh nghe anh ta nói vậy liền nhìn theo hướng ánh mắt của anh trai mình, trong mắt đột nhiên lóe lên một tia nham hiếm!
Hai anh em họ ăn không ít khổ từ tay Trần Hạo, lúc này kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt!
Hai người chào hỏi vài câu với những người xung quanh rồi đi sang một bên.
Hà Thi Vân căm hận nói: "Anh! Sao tên khốn kiếp này lại
đến tỉnh vậy? Không lẽ nào anh ta đến tham dự hội đấu giá?"
Trong mắt Hà Nham Đòng hiện lên oán hận, trong cuộc chiến của nhà họ Lưu, nhà họ Hà bọn họ đã phải bỏ không ít tiền để được tham dự.
Những lời uy hiếp của Tống Sơn vần luôn văng vẳng bên tai anh ta!
Hà Nham Đông biết rõ, sở dĩ Tống Sơn gây phiền phức cho mình chắc chắn là vì Trần Hạo! Hơn nữa để cho Bạch Phi Nhi hối hận nên anh ta đã muốn giết Trần Hạo từ lâu rồi, chỉ là xui xẻo chưa có cơ hội mà, ngay lúc này
lại bắt gặp Trần Hạo đến một mình. Anh ta lục lọi trí nhớ xác định không có người của nhà họ Tống tham dự, trong lòng nảy ra một kế hoạch!
Trường hợp này mà tính sổ tại đây chắc chắn không thích hợp, nhưng Hà Nham Đòng cho rằng muốn khiến Trần Hạo xấu mặt lại hoàn toàn khả thi!
Sau khi trong đầu hiện lên vài ý tưởng, Hà Nham Đông đi tìm Vương Hằng, bảo vệ phụ trách tại hiện trường mà mình quen biết, thì thầm bên tai người này vài câu.
Vương Hằng nghe Hà Nham
Đông nói vậy, ánh mắt quét vê phía Trần Hạo: "Cậu chủ Hà yên tâm! Tôi biết nên làm thế nào!"
Dứt lời, anh ta tìm thêm hai người của mình rồi đi về phía Trần Hạo.
Lúc này Trần Hạo đang chuẩn bị tìm người hỏi xem phòng đấu giá ở đâu, chợt sau lưng truyền đến tiếng quát lớn.
"Thưa anh!"
Trần Hạo nghe tiếng quay đầu lại, thấy Vương Hằng mặc bộ vest phẳng phiu đàng dẫn theo vài tên nhân viên an ninh đến.
"Có việc gì không?” anh hỏi.
"Tòi là Vương Hằng, nhân viên an ninh của hội đấu giá hòm nay, tôi muốn kiếm tra thiệp mời của anh!"
"Thiệp mời?" Trần Hạo sửng sốt, anh được Hải Tam Thông gọi điện mời tới, nào có thiệp mời.
Chỉ cần nhìn vào tình trạng ngơ ngác này của Trần Hạo, Vương Hằng biết châc anh không có thiệp mời, lúc này sắc mặt lạnh đi vài phần: "Thưa anh, nếu anh không có thiệp mời thì không thế tham dự buổi đấu giá hòm nay được!"
"Tôi được gọi điện thoại mời tới, cho nên mới không có thiệp mời. Chờ tôi gọi một cuộc điện thoại thì mọi người sẽ rõ!” Trần Hạo giải thích.