Đằng Vũ Phi cũng cảm thấy anh ta nói không sai, đáp lại: “Bắt buộc phải làm dự án an ninh cho cửa hàng Flagship Diệc Hiên, tôi nghe người ở công ty các anh nói, lần này cửa hàng Flagship Diệc Hiên khởi công, công ty đã chuẩn bị một nhóm ngọc thạch rất đắt đỏ, yêu cầu về an ninh không chỉ cao, mà còn rất gấp gáp!”
Dương Thiên tự tin cười một tiếng: “Đến lúc đó tôi sẽ thay đổi một cách khác, không phải tiền sẽ ở trong túi chúng ta sao?”
Đằng Vũ Phi cười ha ha nói: “Có rất ít phụ nữ hiểu về hệ thống an ninh, cho dù là phái nữ trong nghề, phần lớn cũng không thích nghiên cứu về thiết bị, huống chi là người ngoài nghề như Bạch Phi Nhi, cứ giao việc thuyết phục cô ta cho tôi!”
Dương Thiên nói: “Lần hợp tác này của chúng ta mới chỉ là bắt đầu thôi, sau này còn có chi phí để duy trì thì càng có nhiều lợi ích hơn, chỉ cần Bạch thị ký hợp đồng, sau này chúng ta sẽ có rất nhiều tiền tài!”
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, giống như đã cầm chắc trong tay vậy.
Bọn họ lại không ngờ rằng, lúc này ngoài cửa phòng làm việc truyền đến một tiếng trào phúng.
"Quả nhiên là kế hoạch tốt, dùng đời thứ năm Hắc Thủy để thay thế đời thứ bảy, chỉ tiếc mấy người còn dùng những thứ này để lừa gạt được người ngoài nghề được, chứ không thể lừa được tôi đâu!”, Trần Hạo cười tủm tỉm đi vào trong văn phòng của Dương Thiên.
Nhìn thấy Trần Hạo đến, trong lòng Dương Thiên hiện lên một sự bất an. Trước đó anh ta đã được nhìn thấy cách làm kinh khủng của Trần Hạo rồi, tên này có thể làm được bất cứ điều gì.
Đằng Vũ Phi thì ỷ vào mình mới là người chuyên nghiệp, đáp trả: “Nói bậy cái gì đấy, cái gì mà dùng đời thứ năm thay thế đời thứ bảy?”
"Bớt giả vờ ở trước mặt tôi đi, ông đây còn quen thuộc với những thứ này gấp mười nghìn lần anh, trong bản kế hoạch vừa rồi của anh, mặc dù không nói rõ là sản phẩm đời thứ mấy,nhưng từ mức độ phân bố camera, tôi đã có thể suy đoán ra khoảng cách và phạm vi theo dõi, còn có những sản phẩm đồng bộ sau đó của anh đều là đời thứ năm mới cần, đời thứ bảy căn bản không cần những sản phẩm phụ trợ đồng bộ đó!”
Trần Hạo nói vậy khiến Đằng Vũ Phi trợn mắt há hốc mồm, không thể tin được vào tai mình.
Anh ta kinh ngạc nghĩ thầm, chỉ vào số liệu đơn giản đã suy đoán ra được nhiều như vậy ư?
Bản kế hoạch là tự Đằng Vũ Phi làm, trọng điểm là tránh đi từ khoá liên quan đến sản phẩm đời thứ mấy, tránh nặng tìm nhẹ! Ở trong mắt Đằng Vũ Phi, cho dù là chuyên gia thật sự đến đây, nếu không nhìn kỹ thì cũng không nhận ra được chuyện mờ ám!
Mà vừa nãy Trần Hạo mới chỉ nhìn lướt qua, mà đã nhìn ra được nhiều vấn đề như vậy rồi!
Nghĩ tới những điều này, Đằng Vũ Phi bỗng cảm thấy bất an.
Trần Hạo cười tủm tỉm nói: “Lấy tên tuổi của Hắc Thủy ra để lừa tiền, nếu mà để người ta biết, anh có biết là sẽ có kết cục gì không? Những thứ rác rưởi kia còn chẳng đến ba trăm ngàn, anh lại dám đòi ba triệu?”
"Ai nói những thứ đó là rác rưởi, Hắc Thủy đời thứ bảy là sản phẩm tốt nhất, là thứ tân tiến nhất bây giờ, Sang Thực chúng tôi còn là công ty an ninh tốt nhất, tiếng lành đồn xa ở Hải Dương! Anh nói xấu Sang Thực như thế rốt cuộc là muốn làm gì?”, Đằng Vũ Phi cắn ngược lại một cái.
Anh ta đã tính toán tốt ở trong lòng rồi, dù sao bên trên bản kế hoạch cũng không nói rõ chi tiết là sản phẩm mấy đời, bây giờ anh ta cứ thề thốt phủ nhận, ai có thể làm gì được?