Anh Chồng Khờ

Chương 566: Chương 566: Trần Hạo đã là một người chết rồi




Về phần hai tên sát thủ, người xuất hiện phía sau chính là đầu sỏ, lúc này hắn ta đang ở phía sau Trần Hạo, nhìn thấy anh quay lưng về phía mình mà làm màu, trong lòng hắn ta cười lạnh. Hắn ta thầm nghĩ đây là tên ngốc nào ở đâu ra đây, vậy mà lại dám quay lưng lại với hắn ta, đây là muốn tặng cái đầu đi đúng không?

Con hàng này cũng không phải là dạng sát thủ thông thường, người ta đặt cho hắn ta một cái biệt danh gọi là Quỷ Thủ Mạnh Tam, đã trải qua rất nhiều chuyện lớn. Một trong những vụ đáng sợ nhất là vụ săn giết ông trùm của Hương Giang, Hà Nham Thái.

Lúc bấy giờ, Hà Nham Thái cực kỳ nổi tiếng ở Hương Giang, được biết đến là người đàn ông số một ở Hương Giang, từng một mình một người giết vào Hồng Liên Hội, một tay giết chết thủ lĩnh của Hồng Liên Hội. Còn đánh nổ hội triển lãm Hương Giang và thoát khỏi vòng vây của trăm tên cảnh sát.

Nhưng những nhân vật này cũng bị Mạnh Tam giết chết chỉ với ba nhát, điều này chứng tỏ sự nhạy bén của Mạnh Tam.

Lúc này, rõ ràng Trần Hạo biết Mạnh Tam ở phía sau không xa, không phòng bị mà còn đưa lưng về phía hắn ta.

Ở trong mắt Mạnh Tam, Trần Hạo đã là một người chết rồi.

Nghĩ vậy, Mạnh Tam mang theo nụ cười lạnh, thân hình lóe lên như một ngôi sao băng, lưỡi kiếm đâm về chỗ hiểm trên lưng Trần Hạo.

Nhìn thấy cảnh này, Giang Ngạo Tuyết kêu lên: "Cẩn thận..."

Nhưng mà không ngờ rằng một giây trước Trần Hạo vẫn còn đưa lưng về phía Mạnh Tam, đột nhiên quay người lại như ma quỷ, đối mặt trực diện với hắn ta.

Trong khoảnh khắc này, Mạnh Tam giống như tung ra một đòn đánh lén, lại trở thành trạng thái chịu chết ở ngay trước mặt!

Mạnh Tam trợn mắt lên.

Giang Ngạo Tuyết còn chưa kịp gọi tên của Trần Hạo cũng sững sờ.

Người qua đường run rẩy lén đứng nhìn từ xa cũng đều rối tung cả lên!

Tất cả mọi người đều nghi ngờ, vừa rồi là do mình hoa mắt, làm sao lại có tốc độ xoay người nhanh như vậy?

Hiện trường yên tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy tiếng kim rơi, cả đám người trợn mắt há hốc mồm.

Trần Hạo cười gian, nắm lấy cổ tay Mạnh Tam nhanh như chớp và khinh thường nói: "Có phải trong lòng anh cảm thấy tôi là một tên ngốc cho nên mới đưa lưng về phía anh đúng không? E rằng anh mới thật sự là tên ngốc đấy!"

Mạnh Tam muốn vùng vẫy nhưng bàn tay của Trần Hạo như một cái gọng sắt, không thể lay chuyển.

Bụp! Sau khi nở nụ cười xấu xa, Trần Hạo đánh thẳng một cú tát vào sau gáy của Mạnh Tam.

Ngay sau đó, hắn ta mềm oặt như con chi chi không có xương, ngã sõng soài trên mặt đất!

Tất cả mọi người đều sững sờ! Không một ai dám tin rằng người đàn ông trông có vẻ yếu đuối này lại hung dữ đến mức vừa ra tay đã khiến cho tên sát thủ nhìn có vẻ ghê gớm kia thê thảm như vậy?

Khi tất cả mọi người còn đang bàng hoàng, tên sát thủ vừa nãy bị Trần Hạo quăng bay ra ngoài bỗng nhiên biết có chuyện không hay, tên này lập tức muốn chạy trốn.

Nhưng mà lúc này hắn ta muốn chạy trốn thì đã muộn!

Sát thủ đứng dậy, xoay người bỏ chạy như điên theo hướng ngược lại với Trần Hạo, còn chưa nhảy ra ngoài được hai mét, một bóng đen lóe lên trước mặt, Trần Hạo đã xuất hiện ở trước mặt hắn ta rồi.

Trần Hạo cười hỏi: "Anh muốn đi đâu?"

Tên sát thủ sợ đến mức hồn lìa khỏi xác, thủ lĩnh của mình bị tát một cái chết luôn, nếu hắn ta bị tên yêu nghiệt này bắt được thì dù không chết cũng bị lột da!

Nhìn thấy cảnh này, Giang Chiến Thiên ở một bên cũng sững sờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.