Mới có được tình yêu Trịnh Hoan hận không thể ở thành điện ảnh chạy hai vòng thể hiện sự vui vẻ của mình.
Người đại diện Tony của cậu sau khi biết, trước báo cáo với lão bản công ty, đồng thời thông tri toàn bộ nhân viên tăng ca, làm tốt kế hoạch truyền thông.
Người đại diên Kevin của ảnh đế thành thục hơn một chút, bảo hắn tạm thời đừng nóng vội, trước tiên hỏi hai người tính toán như thế nào đã, muốn bảo mật hay là công khai.
Trong phòng nghỉ hai đám người cách bàn mà ngồi, địa vị ngang nhau.
Tony ngồi nghỉ một lúc, thật ra trong lòng hắn rất rõ ràng, phương án đầu tiên đối với Trịnh Hoan càng có lợi hơn.
Ảnh đế từ khi xuất đạo tới nay là dựa vào thực lực của chính mình, sau khi anh qua 30 tuổi, fan thật ra rất chờ mong thần tượng của mình có một gia đình hoàn hảo, mong chờ nhiều năm như vậy, rốt cuộc có mối tình được công khai ra ngoài, mọi người càng thích nghe ngóng hơn.
Nhưng tiểu thịt tươi không được, thời gian hồng lên của cậu quá ngắn, lưu lượng lại toàn là bạn gái phấn bạn trai phấn.
Độ cao quốc dân không bằng ảnh đế, hơn nữa nếu việc này sau khi truyền ra, cậu sẽ bị dán lên cái nhãn. Tương lai khi người ta nhắc đến cái tên Trịnh Hoan này sẽ nói: “Nga, nhìn đi, cậu ta chính là cái kia bạn trai của Thẩm Gia a, có cái ảnh đế làm bạn trai thật may mắn nha, muốn tài nguyên thế nào đều có thể tiếp được đi...”
Việc này đối với Trịnh Hoan không phải là chuyện tốt gì.
Trịnh Hoan đang lôi kéo bàn tay của ảnh đế so lớn nhỏ nghe vậy cúi đầu không nói gì.
Tony trong lòng hiểu được, vị thiếu gia nhà mình luôn có chủ ý của bản thân, cho dù có gì cũng rất khó để thay đổi việc cậu quyết định. Lấy trình độ mê luyến của cậu đối với Thẩm lão sư, e là...
Thẩm Gia cũng không quá muốn cho Alpha của mình đả kích quá lớn nên suy nghĩ tới kế hoãn binh, “Nếu không thì tạm thời bảo mật đi.” Giật giật tay, ngón tay nhét vào bàn tay của Trịnh Hoan, “Người trưởng thành sẽ không để cho người khác thêm phiền toái, sắp tới sẽ có kỳ nghỉ dài hạn, phóng viên giải trí cũng là người, phóng viên giải trí cũng có quyền được nghỉ phép!”
Trịnh Hoan ngẩng đầu, mi mắt cong cong gương mặt tươi cười: “Anh, không sao, em đều hiểu mà, em nghe anh. Em... Em sẽ cố gắng nhiều hơn nữa.”
- ----
Trong đêm, ở một đầu khác của thành thị.
Giữa phòng ngủ tràn nhập mùi cà phê nồng đậm hòa quyện cùng mùi dầu cù là tin tức tố, làm cho tinh thần tỉnh táo.
Hai thân hình sau khi triền miên, cùng một tư thế dựa vào đầu giường, một người thì cầm notebook xem bưu kiện, một người thì cầm điện thoại mở báo cáo của cấp dưới phát qua Wechat xem.
“Hắc, con trai của em đã đem nam thần của nó đuổi tới tay rồi.” Đêm khuya yên tĩnh, nam nhân bỗng nhiên la lên một tiếng, khiến người bên gối sợ tới mức run lên, điện thoại suýt tý nữa văng đi luôn.
“Tony đã báo với anh rồi.”
“Ha, sao anh không nói sớm.” Nam nhân ngưỡng lên gặm cằm của người đàn ông, “Đã đánh cuộc thì phải chịu thua, đưa tiền!”
Mỗi lần ảnh đế đều nhờ lão bản là em làm cho anh ta album đặc biệt, tâm tư hai người đã sớm phơi bày, tiền đặt cược việc này sao có thể sẽ thua đây hả.
Người đàn ông bị nam nhân gặm đến tâm viên ý mã, tắt đi di dộng, xoay người đè lên.
“Nếu như em vẫn không ngủ được, vậy lại đến một lần đi.”
HOÀN CHƯƠNG 9.