Thẩm Gia vừa tức giận lại vừa thấy ấm áp, anh xuất đạo đã mười mấy năm, ở trong vòng chìm chìm nổi nổi, trường hợp gì mà chưa từng gặp qua, ngày hôm nay chút chuyện này không tính là gì, dù cho có bị chụp được đi nữa, lấy tiếng nói và nhân mạch của anh trong giới truyền thông cũng không thổi ra được bọt nước.
Anh đã bước lên đỉnh nhiều năm rồi, địa vị đã được củng cố, đã từ lâu không còn cái gì có thể lay động được địa vị của anh, cũng từ lâu không còn có người có ý muốn bảo hộ anh nữa.
Hôm nay vậy mà bị một cậu nhóc, một Alpha chỉ mới 20 tuôi đầu, khơi dậy gien bản năng nhu nhược nguyên thủy Omega của anh. Thẩm Gia là có chút thẹn quá hóa giận.
Nhưng dù cho có thẹn quá hóa giận cũng không làm ảnh hưởng đến chỉ số thông minh của anh.
“Hỏi một chút xem chiều nay là đoàn phim nào ở cạnh sông quay phim, đi tra từng cái một, người nào có ảnh chụp thì xóa rớt hết đi...Đúng rồi, phải nhìn bọn họ xóa xong...sau đó nói cho bọn họ rõ, không phải do Trịnh Hoan kêu người làm, mà là Thẩm Gia tôi làm...Nếu để tôi thấy trên mạng xuất hiện bất kể một hình nào thì đứng trách họ Thẩm tôi trở mặt!”
***
Thẩm Gia ánh mắt đầu tiên liền biết Trịnh Hoan thích mình.
Thiếu niên Alpha nỗ lực che giấu cảm xúc của mình, nhưng với bản lĩnh của cậu trước mặt Thẩm ảnh đế không đủ đếm xỉa tới.
Người luôn là muốn làm những việc không phù hợp với độ tuổi của mình.
Khi còn trẻ thì luôn ra vẻ thâm trầm, lớn tuổi hơn thì lại nhớ tới tuổi thanh xuân.
Cẩu độc thân Thẩm ảnh đế vẫn luôn có một mộng tưởng, hy vọng mối tình đầu của mình sẽ bắt đầu từ việc cùng với bạn trai nắm tay nhỏ đi dạo phố, đêm khuya thì xem phim kinh dị, chơi vòng xoay ngựa gỗ trong công viên trò chơi...
Tuổi càng lớn, càng cảm thấy đời này có thể giống như ngày niên thiếu mơ tưởng một mối tình đơn thuần luyến ái là một hy vọng xa vời. Người trưởng thành khi yêu, luôn bắt đầu từ việc bị tin tức tố ảnh hưởng rồi kết thúc ở phòng ngủ. Chỉ có vậy!
Ai mà ngờ được, trời giáng xuống một cậu bạn trai nhỏ, mới 20 tuổi, vừa qua khỏi tuổi pháp định cái loại này.
Cẩn thận suy nghĩ lại, tự nhiên thấy có chút chờ mong.
***
Trịnh Hoan còn không kịp giải thích cái gì thì đã bị công ty quản lý kêu trở về, album nhóm nhạc nam của bọn họ sắp phát hành, yêu cầu mọi người cùng quay một cái VCR.
Công ty hối quá, cậu đành phải gửi tin nhắn Wechat cho Thẩm Gia: “Thật xin lỗi, bị người đại diện lôi về công ty rồi.”
VCR vốn dĩ một ngày là có thể quay xong, nhưng lại kéo dài tới ba ngày bởi vì thanh mai trúc mã Omega của một thành viên trong đó nghênh đón kỳ động dục đầu tiên.
Xuân phong đắc ý, vội vàng đánh dấu.
Trịnh Hoan ngoài miệng nói chúc mừng, trong lòng ganh tỵ muốn chết.
Thẩm Gia vẫn luôn không trả lời tin nhắn Wechat của cậu, trong vòng bạn bè cũng chỉ phát tin về đoàn phim.
Tâm Trịnh Hoan một ngày so với với một ngày càng lạnh lẽo.
Cậu cảm thấy ánh mắt của Thẩm Gia ngày đó hẳn là đã hiểu, hành động hiện tại giống như hành động của người trưởng thành, lời từ chối không cần nói ra, trong lòng hai bên hiểu rõ là được rồi.
Ngẫm lại cũng đúng thôi, người ta là ảnh đế loại người theo đuổi nào mà chẳng có, dựa vào cái gì mà thích mày! Không có kỹ thuật diễn còn không khống chế được tin tức tố, thật là một tên Alpha vô dụng!
Trịnh Hoan vừa đau khổ vừa tang thương, quay VCR mặt như cha mẹ chết.
Fans lo lắng ca ca nhà mình có phải thất tình hay không.
Trịnh Hoan cười nhạo, còn không bằng thất tình đâu, tay nhỏ còn chưa sờ qua nữa là!
HOÀN CHƯƠNG 7.