Tại sao Hạ Noãn Noãn lại ký tên lên thỏa thuận ly hôn?
Thẩm Tử Hào chỉ cảm thấy giống như trời đất quay cuồng.
Cậu ta hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm thư thỏa thuận ly hôn kia, một lúc sau mới ngẩng đầu lên: “Dì Mai, đây là chuyện gì xảy ra?”
Mai Phượng thở dài, đưa tay ra, vỗ vỗ bả vai Thẩm Tử Hào: “ Tử Hào, đây là hôm nay Hạ gia đưa tới, cha Hạ nói, cầu chúng ta giơ cao đánh khẽ, buông tha bọn họ đi.”
Thẩm Tử Hào nghe nói như thế, mất hết can đảm.
Buông tha bọn họ...
Là tác thành cho hai người họ sao?
Cậu ta cúi thấp đầu xuống, đưa tay ra, nhận lấy thư thỏa thuận ly hôn.
Sau đó liền đi lên trên lầu.
Cậu ta nhìn ba chữ Hạ Noãn Noãn trên thỏa thuận ly hôn, xác định đó là chữ viết của cô.
Cậu ta ngồi trong thư phòng, chỉ cảm thấy nỗ lực đoạn thời gian trước, hình như đều uổng phí.
Cậu ta là công tử bột.
Từ khi mẹ mang anh trai rời khỏi Thẩm gia, cậu ta là công tử bột.
Say rượu nháo sự, không chỗ không làm.
Thậm chí lần đầu gặp mặt Hạ Noãn Noãn, không phải ở “Sáng chói” sao?
Thế nhưng về sau...
Bời vì có Noãn Noãn, nhân sinh của cậu ta biến hóa.
Không biết từ lúc nào, cậu ta cách xa những bạn bè không tốt đó...
Cậu ta bắt đầu hăng hái lên.
Cậu ta luôn cảm thấy, ánh mắt Hạ Noãn Noãn nhìn cậu ta, giống như đang khích lệ cậu ta, tại sùng bái cậu ta, để nếu như cậu ta làm không tốt, liền sẽ để Hạ Noãn Noãn thất vọng.
Cái loại cảm giác này, là không ai có thể cho cậu ta.
Cho nên, cha nói để cậu ta qua công ty Thẩm gia thực tập, cậu ta đồng ý, mà cậu ta bắt đầu làm lên, cậu ta muốn nói cho Hạ Noãn Noãn, chính mình rất lợi hại.
Thậm chí cậu ta còn nhớ kỹ, trong công ty phái cậu ta đi công tác, cậu ta còn có chút sợ hãi, bởi vì đây là lần đầu tiên đại biểu công ty qua đàm phán.
Là Hạ Noãn Noãn thu thập hành lý cho cậu ta, đồng thời mở miệng nói: “Toàn bộ công ty đều người nhà anh, đừng sợ, em tin tưởng anh nhất định có thể!”
Cho nên, cậu ta hăng hái đi.
Sau đó thì sao?
Kết quả đây sao?
Là cậu ta không đủ ưu tú, là cậu ta luôn luôn hoài nghi cô, cho nên để cho cô tâm ý nguội lạnh.
Nghĩ tới đây, Thẩm Tử Hào gục đầu xuống.
Thế nhưng, cậu ta vẫn không cam tâm.
Tại sao cậu ta có thể tách ra với như vậy?
Xem như Noãn Noãn và Lưu Hải Dương là thật, cậu ta cũng muốn chính miệng Hạ Noãn Noãn nói cho cậu ta biết!
Thẩm Tử Hào đứng mạnh lên, đi thẳng ra bên ngoài, đêm hôm khuya khoắt, lái xe, trực tiếp chạy tới bệnh viện.
Thế nhưng vừa tới cửa bệnh viện, liền bị một đám phóng viên làm cho sợ ngây người.
Giờ này khắc này, đám phóng viên vây quanh cha Hạ, từng người tra hỏi, đem khiến cho cha hạ không biết làm sao.
Thẩm Tử Hào trông thấy tình huống này, lập tức xuống xe, trực tiếp chạy vào: “ tránh ra! Mấy người tránh hết ra!”
Sau đó nhìn về phía cha Hạ: “Cha, cha không có chuyện gì chứ?”
Lời này vừa nói, đám phóng viên ầm vang nổ tung:
“Xin hỏi cậu là Thẩm Tử Hào thiếu gia sao?”
“Thẩm thiếu gia, đối với việc phu nhân cậu vượt quá giới hạn, cậu thấy thế nào?”
“Thẩm gia định xử lý chuyện này như thế nào?”
“Cậu cảm giác không còn mặt muic, vô cùng khó coi sao?”
“Thẩm thiếu gia, bây giờ có phải cậu có một loại cảm giác bị lường gạt hay không?”
...
Thẩm Tử Hào vất vả đẩy đám phóng viên ra, mang theo cha Hạ vào bệnh viện.
Tiến vào hành lang bệnh viện, cha Hạ lấy lại tinh thần, ông nhìn Thẩm Tử Hào, một lúc sau, mắt ông đều đỏ