Ba ngày sau, họp báo diễn ra.
Cả khách sạn Hoàng Minh đều đầy ắp phóng viên. Lúc Giản Ngân cùng Đường Tấn bước vào, bọn họ lập tức xông đến.
“Xin hỏi những clip trên mạng có phải thật không?”
“Xin hỏi một Ảnh Hậu như cô tại sao lại làm như vậy?”
“...”
Giản Ngân bị đặt vô số câu hỏi, có chút bực bội. Cmn bà đây đã nói là mở họp để giải thích, còn chưa vào đã hỏi. Mấy người này phiền chết đi được.
Thấy bà chủ xắn tay áo lên định cho bọn người này 1 trận, Đường Tấn hết hồn vội ngăn cản. “Bà chủ, cô bình tĩnh một chút, cô mà đánh người là bọn họ sẽ chụp lên đầu cô 1 tội danh nữa đấy.”
Cũng may, lúc này, vệ sĩ của Lãnh gia tiến đến ngăn cản những người này, an toàn hộ tống cô vào trong.
Chuẩn bị xong xuôi, cô cùng Đường Tấn đến căn phòng đã được an bày. Nhìn phía dưới đầy ắp phóng viên, cô cảm thấy... ngộp quá.
Đường Tấn biết dạo này tâm tình Giản Ngân không tốt, vội mở đầu ngắn gọn rồi vào chủ đề.
Anh bảo nhân viên mở màn hình lên, rồi cười cười nói: “Bây giờ tôi sẽ giải đáp thắc mắc của mọi người.”
Nói xong, trên màn hình xuất hiện 2 đoạn clip, 1 bên là cái đang rần rần trên mạng còn 1 cái là đoạn gốc.
Đường Tấn cho phát đoạn trên mạng trước. Phóng viên ở dưới bàn tán: “Tự nhiên phát cái này làm gì?”
Hai phút sau, anh nói: “Bây giờ tôi sẽ cho mọi người xem cái còn lại.”
Sau khi xem xong, vài phóng viên thắc mắc: “Đây rốt cuộc là chuyện gì? Hai đoạn video này đều giống nhau y như đúc, chỉ khác gương mặt của người phụ nữ.”
Đường Tấn lên tiếng giải thích: “Đây là đoạn video gốc được lấy từ 1 trang web người lớn, chỉ có tài khoản VIP mới xem được. Một người đã có âm mưu ghép gương mặt của Giản Ngân nhằm vu oan cho cô ấy.”
“Gì cơ? Chuyện này là thật ư?”
“Người nào độc ác thế?”
Anh nhếch miệng, nhân viên lôi một người phụ nữ vào. “Cô ta.”
“Mặt cô ta trông hơi quen.”
“Hình như là một diễn viên hạng 3.”
Bỗng, một phóng viên mặt dài lớn tiếng hỏi: “Sao có thể chứng minh được đây là đoạn gốc? Còn cô ta, không phải mấy người tìm đại ai đó thế tội à?”
Nhữg người khác vốn đang hòa hoãn cũng bắt đầu ngờ vực lại. Lúc này trên màn hình hiện ba hình ảnh. Một là lịch sử xem đoạn video đó của cô ta, một là địa chỉ IP đã gửi chúng đi, cuối cùng là đoạn chat cô ta bảo những trang báo lớn đăng lên.
“Còn ai thắc mắc gì không?”
“...” Đầy đủ chứng cứ, họ còn cái lông để hỏi.
Thấy không ai nói gì, Đường Tấn nói: “Việc này chúng tôi sẽ truy tố hình sự đối với cô ta. Tôi cũng không tin một người không có liên hệ gì với diễn viên của mình lại làm như vậy, chắc chắn có người đứng sau. Chúng tôi quyết không bỏ qua việc này.”
Giản Ngân nãy giờ không nói gì cũng lên tiếng: “Cám ơn những fan hâm mộ vẫn luôn tin tưởng và ủng hộ tôi. Còn về phần ai có liên quan đến việc này, tôi tin tôi sẽ tìm ra cho bằng hết.”
Sau đó mọi người đứng lên, đồng thanh xin lỗi. Cô chỉ cười 1 cái rồi rời đi.
...
Về biệt thự, cô thấy Lãnh Thiên Hàn đã ngồi ở phòng khách, trước mặt là một chồng tài liệu. Cô tiến lại hôn anh một cái.
“Anh về sớm thế?”
“Nhớ em. Buổi họp báo thành công chứ?”
“Quá ok.”
Sau đó Lãnh Thiên Hàn lấy từ trong xấp tài liệu một ít thứ đưa cho cô. “Kỷ Tuyết là người của Lâm Minh Vũ.”
Nghe đến cái tên đó, ánh mắt của cô trở nên lạnh thấu xương. Lại là hắn!