Đạo diễn vừa hô “Cắt”, 2 người đã trở lại trạng thái bình thường. Sau khi xem xong đoạn đó, Lãnh Hiên bĩu môi nhìn Giản Ngân: “Chậc, nhìn ánh mắt bà kìa, khác hẳn lúc nhìn tôi bình thường.”
“Dĩ nhiên khi diễn phải khác rồi, tiền bối nói đúng không?”
Đạo diễn Tằng thấy 2 người chọc nhau, khẽ ho 1 cái. Dù biết quan hệ của 2 người nhưng ông vẫn nhắc nhở: “2 cô cậu có thân nhau như thế nào, thì trước mặt mọi người nên có khoảng cách. Dẫu sao Giản Ngân cũng là người mới, dính scandal với 1 Ảnh Đế như cậu không tốt tí nào.”
Lãnh Hiên nghe thế, tỏ vẻ không bằng lòng. “Đạo diễn Tằng, ông thiên vị cô ấy quá đấy!”
“Ai bảo gương mặt ông gợi đòn ha ha.”
Đạo diễn cảm thấy thật đau đầu với 2 đứa nhóc này. Có còn nghe ông khuyên nữa không đấy...
Ở phía xa, Bạch Y Y nhíu mày nhìn 2 người nói chuyện, bảo trợ lý đem điện thoại đến cho mình.
“Anh điều tra quan hệ giữa Giản Ngân và Lãnh Hiên cho tôi, nhớ càng chi tiết càng tốt.”
Sau đó cô ta nhìn về phía Giản Ngân, nhếch miệng khinh bỉ. Lãnh Hiên thì cô ta không động đến nổi, nhưng còn Giản Ngân chả khác gì con bọ. Cô dám giành hào quang của tôi, tôi cho cô ngã không ngóc đầu dậy nổi!
Những cảnh quay tiếp theo được tiến hành vô cùng thuận lợi. Tằng Mộ rất hài lòng, nếu cứ tiến triển như vậy thì bộ phim sẽ hoàn thành sớm hơn dự tính rất nhiều.
Nhưng điều mà đạo diễn không nghĩ đến là, Giản Ngân và Bạch Y Y vẫn chưa đóng cùng. Đến lúc đó nói “đầu rơi máu chảy” vẫn còn khiêm tốn!
...
Đến 5 giờ chiều, đạo diễn gật đầu hài lòng bảo mọi người có thể về nhà nghỉ ngơi. Dù sao hôm nay là ngày quay đầu tiên, ông cũng đâu thể vắt kiệt sức họ.
Lãnh Hiên đợi Giản Ngân thay đồ xong liền chạy qua chỗ cô. “Tối đi ăn thịt nướng với tôi đi!”
“Giờ người tôi lết đi không nổi, thịt với chả nướng... Hôm khác đi.”
“Ừ cũng được. Vậy tôi về trước đây.”
...
Giản Ngân lê cái thân già của mình về căn hộ. Vừa mở cửa, cô thấy 1 hình bóng quen thuộc đang ngồi trên sofa. Giản Ngân ném luôn túi xách của mình, chạy lại ôm cổ người ấy.
“Bảo bốiiiii~”
Lãnh Thiên Hàn sợ cô ngã vội lấy tay đỡ lại. Anh vuốt mái tóc cô, rồi hỏi: “Mệt không?”
“Người ta mệt lắm luôn~”
“Em đi tắm trước đi, để anh nấu chút gì đó cho em.”
Giản Ngân có chút không tin, cô hỏi lại: “Anh biết nấu ăn?”
Thấy vẻ mặt “nghĩ sao bổn thiếu gia không biết” của Lãnh Thiên Hàn, cô xoa xoa đầu anh, cười hì rồi chạy đi mất.
Thấy cô gái nhỏ tung tăng như vậy, anh chỉ biết lắc đầu cười. Quả nhiên chỉ có cô mới khiến anh vui được!
Sau đó anh đi vào bếp tìm nguyên liệu thì bỗng tiếng chuông cửa vang lên. Lãnh Thiên Hàn mở cửa thì thấy Lãnh Hiên 1 tay cầm chai rượu, tay kia cầm 1 túi nguyên liệu để nấu lẩu.
Nghĩ mình hoa mắt, Lãnh Hiên dụi dụi mắt rồi nhìn lại. Ơ đúng địa chỉ mà...
Trong lúc 2 người còn đứng nhìn nhau thì Giản Ngân đã tắm xong. Cô thấy Lãnh Thiên Hàn đang ở ngay cửa, cô đi đến đó rồi hỏi: “Có ai đến à anh yêu?”
Sau khi thấy Lãnh Hiên, cô đơ mặt ra. Cmn ai kêu cậu ta đến đây vậy...
Lúc này, Lãnh Thiên Hàn mới bảo cậu ta vào nhà. Ngồi ở sofa quan sát 2 người kia trong bếp, Lãnh Hiên cảm thấy mình mới phát hiện ra điều gì đó, chẳng lẽ...
Đợi 2 người gọi vào, Lãnh Hiên mới dám bước đi. 3 người ngồi trên bàn, mùi thơm của lẩu tỏa ra nhưng không ai nói chuyện.
Giản Ngân khi nãy đã nghe Lãnh Thiên Hàn nói hết mọi thứ, cô nhìn Lãnh Hiên, mỉm cười: “Chà, khi sáng ông còn nói không biết gì cơ.”
Anh nhìn sang cầu cứu anh họ của mình, đương nhiên kết quả: thất bại. Đúng là đồ sợ vợ...
“Anh ta là anh họ tôi, là Đại thiếu gia của Lãnh tộc. Mà tại sao bà với anh ta quen nhau vậy?”
Giản Ngân cũng không định giải thích nhiều. “Gặp ở nước ngoài, thấy hợp nên yêu. Đúng không bảo bối?”
“Ừ.”