Giản Ngân cầm kịch bản đọc, cảm thấy có chút hứng thú. Không thể không nói chất lượng của cuốn kịch bản này rất tốt, từ nhân vật đến cốt truyện đều được miêu tả vô cùng rõ ràng.
“Bảo bối, anh thấy như thế nào?”
Lãnh Thiên Hàn đọc sơ qua, anh lắc đầu. “Quá nhiều cảnh hành động.”
“Anh đừng quên em là một cascadeur, nhiêu đây nhằm nhò gì? Đi mà bảo bối~”
“Không được.”
Thuyết phục không thành, Giản Ngân quyết định tung tuyệt chiêu của mình. Cô nhìn Lãnh Thiên Hàn, gương mặt nhỏ xụ xuống, khóe mắt bắt đầu ngấn lệ.
“Không được thật à?”
“Được.”
Giản Ngân còn 1 đống ngôn ngữ định tung ra nhưng cô không ngờ Lãnh Thiên Hàn lại đồng ý nhanh như vậy. Bảo bối quả đúng là đáng yêu nhất!
“Anh hứa rồi đấy, không được nuốt lời.”
“Ừ.” Khi thấy nước mắt của cô, anh đã biết mình sẽ phải thỏa hiệp. “Nhưng nếu bị thương thì em không xong với anh đâu.”
“Rồi rồi, yêu anh nhất.”
Cô nhắn tin cho Đường Tấn, bảo là mình sẽ tham gia. Sau đó, cô hỏi xem anh ta có thông tin nào về các diễn viên khác không, nhưng anh chỉ biết ngoài nữ chính là cô và nữ phụ ba là Tô Phương.
Tô Phương, lại là con chó điên này. Món nợ lần trước cũng nên thanh toán rồi, để cô ta chạy nhảy lâu như vậy thật là có lỗi quá đi mất~
Giản Ngân mở laptop lên, gửi cho bọn chó săn vài hình ảnh khiêu dâm cùng clip sử dụng thuốc phiện của cô ta. Tiếp theo, cô bắt đầu tấn công Tô gia.
Chỉ trong vòng nửa tiếng, cổ phiếu của Tô gia giảm xuống nghiêm trọng, những việc làm dơ bẩn của bọn họ cũng bị lộ ra ánh sáng. Các cư dân mạng cũng bắt đầu chửi rủa.
Thấy kết quả còn tuyệt hơn cả mong đợi, Giản Ngân khẽ cười. Lại xử lý thành công 1 người nữa.
...
Đến phim trường, cô mới biết được dàn diễn viên của “Nắng hạ“. Ôi cha mẹ ơi, toàn là đặc cấp không đấy!
Lần này, nam chính là Tần Mặc. Giống như Lãnh Hiên, anh ta là một trong những vị Ảnh Đế trẻ tuổi nhất, nếu cô nhớ không nhầm thì anh ta trở thành Ảnh Đế chỉ sau cậu ta 1 năm.
Nữ chính là cô rồi, không nói tới. Nữ phụ gồm có Lương Quỳnh, một diễn viên hạng A và Tạ Như Ý, người đã được đề cử rất nhiều giải thưởng lớn trong nước, hơn nữa nghe nói cô ấy còn là tiểu thư của một thế lực hắc bang nào đó ở Kinh thành.
Giản Ân nhìn mọi người, có chút run run. “Hiccc em run quá.”
“Chẳng phải em muốn hỗ trợ chị à? Sao sợ rồi?”
“Hứ em không có, tại đứng lâu em run chân thôi.”
Đường Tấn đi phía sau quan sát cô gái. Anh đã điều tra về cô ta, cùng chung cô nhi viện với bà chủ, mối quan hệ của hai người rất thân thiết. Hơn nữa, điều anh yên tâm nhất là cô gái này rất đơn thuần.
Giản Ngân đi đến chỗ Tằng Mộ, nhỏ giọng hỏi: “Ngài cho tôi làm vai chính, không sợ tôi bị áp lực à?”
“Không sao không sao, tôi tin mắt nhìn người của mình ha ha.”
Thấy tất cả mọi người đã tập trung đầy đủ, đạo diễn Tằng hài lòng gật đầu. “Nếu tất cả đã có mặt ở đây rồi thì bắt đầu thôi. Giản Ngân, Tần Mặc, hai người sẽ bắt đầu trước nhé.”
“Vâng đạo diễn.”
Sau khi thay trang phục và trang điểm xong, hai người bắt đầu phân cảnh đầu tiên.
Những diễn viên còn lại ngồi gần đó quan sát. Bọn họ đều là minh tinh hạnh A, nhưng lại chỉ có thể đóng vai phụ trong khi 1 diễn viên mới lại có thể làm nữ chính.
Vốn rất bài xích với người này, nhưng họ cũng phải công nhận Giản Ngân là 1 người có năng lực. Cái hồn của nhân vật được cô thể hiện rất tốt. Đương nhiên, về sau thì không biết.
Ở góc khuất, Tạ Như Ý sắc mặt trầm lại nhìn hai người diễn. Cô ta nghe phong phanh được từ Bạch Y Y rằng Giản Ngân có quan hệ không minh bạch với Lãnh Đại thiếu gia, Lãnh Thiên Hàn
Cô ta từng thấy anh ta trong một buổi tiệc gần đây. Không thể không nói người đàn ông này quá sức hoàn mỹ, sao lại nhìn trúng con nhỏ quê mùa này?