Editor: Mẹ Bầu
Nhân chuyện Cao Lãng đã mua trước quà mừng năm mới cho cả hai nhà, Ứng Uyển Dung lấy thêm đồ mà cô đã mua ra. Trương Kim Hoa có chút ngoài ý muốn, trực tiếp nhét trả đôi vòng tay vào trong lòng cô.
"Mẹ bây giờ tuổi cũng đã lớn như vậy rồi, cần gì phải đeo mấy cái thứ loè loẹt kia làm gì, đeo cái đó có ích lợi gì đâu? Con cứ giữ lấy, về sau còn có đứa nhỏ nữa! Con có thể giữ lại cho bọn chúng."
Ứng Uyển Dung dở khóc dở cười, @MeBau*[email protected]@ "Mẹ, chuyện đứa nhỏ thì sau này hãy nói! Đây là lòng hiếu kính của con đối với chan mẹ, mẹ liền giữ đi." Ứng Uyển Dung lại nhét đôi vòng trở lại cho Trương Kim Hoa.
"Chúng ta thật không cần dùng..."
"Mẹ, ngài không cần... Có phải là mẹ vẫn còn giận con trước kia đã đối xử với mẹ như vậy hay không?" Ứng Uyển Dung gục đầu xuống, giọng nói hạ thấp dần xuống. Trương Kim Hoa lập tức liền hoảng hốt.
"Không phải đâu! Uyển Dung, dieendaanleequuydonn con đừng có khổ sở mà... Ai dà, mẹ phải nói như thế nào mới được đây? Ở nhà này con cũng giống như Tiểu Lãng thôi, mẹ đều thương cả hai đứa."
"Nếu đã như vậy thì mẹ hãy nhận lấy đi! Quanh năm suốt tháng chúng con đi vắng, có trở về đến nhà thì cũng không được bao lâu. Con chỉ có thể mua vài món đồ để hiếu kính cha mẹ thôi! Nếu như ngài còn không nhận, trong lòng con đặc biệt khổ sở." Ứng Uyển Dung chớp chớp hàng lông mi dài cong cong, nhìn hết sức đáng thương.
Trương Kim Hoa nhất thời liền mềm lòng. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Bà cũng không có tiếp tục kiên trì nữa. Trong lòng bà đã quyết định chủ ý, bà sẽ giữ lại món đồ này này cho vợ chồng Cao Lãng. Đến khi cháu trai cháu gái được sinh ra rồi, thì bà có thể đưa cho bọn họ đánh thành vòng vàng cho các cháu.
Ứng Uyển Dung chỉ đi đến đây để thăm hỏi bố mẹ chồng. Đến bữa cơm chiều cô vẫn phải trở về nhà. Còn nguyên nhân vì sao, thì cô cũng đã nói rõ với cha mẹ người nhà họ Cao rồi.
Cao Nhu và hai vợ chồng Trương Kim Hoa đều rất cực kỳ ngạc nhiên. Người ở tận kinh đô bên kia làm sao có thể đến nơi đây để mừng năm mới kia chứ? Ở trong mắt bọn họ, ở kinh đô cái gì cũng tốt, mọi thứ đều xinh đẹp. Người đi trên đường ăn mặc cũng thời thượng. So với bọn họ, những người này chính là người của hai thế giới.
Ứng Uyển Dung tuy rằng cũng âm thầm cảm thấy kỳ quái bởi sự tích cực này của Ngô Minh cùng Vạn Dạng Dạng. Cô lắc lắc đầu liền cũng không có để ý đến nữa. Bất luận bọn họ có cái ý tưởng mục đích gì đi nữa, ít nhất là vào ngày tết như thế này, cô có thể có ngày nghỉ để trở về là tốt rồi.
Tết Nguyên Đán ở quê, những người trẻ tuổi ở nông thôn đi ra ngoài để làm công đều sẽ trở về. Trước một tháng, đều đang bận rộn để đi xem mắt, hẹn hò. Trong một lần liền nhìn trúng đối tượng, tựa