Editor: Mẹ Bầu
Ánh mắt Tạ Thiên Thành nhìn Ứng Uyển Dung, vẻ như tình ý triền miên nói mãi không hết vậy. Trên mặt Ứng Uyển Dung mang vẻ trêu đùa, nhưng trong lòng lại âm thầm nhíu mày.
Có rất nhiều diễn viên chính là nhập vai diễn quá sâu, Khi một bộ phim đã được quay xong, đóng máy rồi mà cuối cùng cũng vẫn không sao thoát ra khỏi tâm lý nhân vật trong phim. Cũng có khá nhiều diễn viên, vai diễn kết thúc liền lập tức vội vàng nhanh chóng bước vào trong cung điện hôn nhân. Lại quay phim khác lại yêu đương, ly hôn lại kết hôn. Những ví dụ như vậy cũng không thiếu
Cho nên chờ cho phân cảnh diễn xuất này diễn xong, Ứng Uyển Dung không còn với giống bình thường như trước. @MeBau*[email protected] Cô không còn giữ thái độ ôn hòa nói vài lời nói với Tạ Thiên Thành như trước, chỉ trực tiếp một tiếng cùng với Khang Đức, rồi sau đó liền một mình tự đi tẩy trang, trở về phòng của mình. Tạ Thiên Thành như có mất mát, cứ nhìn theo bóng lưng của Ứng Uyển Dung thật lâu mà vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.
Khang Đức cũng là người đã từng quay không ít các bộ phim điện ảnh truyền hình. Ông chỉ nhìn sự thay đổi rõ ràng mấy ngày nay của Tạ Thiên Thành, lại còn ánh mắt đa tình kia nữa, đương nhiên ông cũng có thể nhìn ra được một chút manh mối.
Nhưng sự việc như thế này, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn ông nhận thấy kỳ thực cũng không có gì. Đối với việc quay phim càng có thể đi vào trạng thái của nhân vật càng tốt. Ngày trước, khi quay những phân cảnh cùng với Ứng Uyển Dung, Thiên Thành vẫn còn chút quá mức khách khí xa lạ. Chung quy là nhân vật bị thiếu đi một chút cảm giác, hiện tại lại xem ra gần như là đã hoàn chỉnh rồi.
Nếu quả thật muốn khuyên giải, chờ đến khi bộ phim đã được quay xong rồi, ông sẽ đi khơi thông với cậu ta, ngược lại sẽ tốt hơn. Hơn nữa rõ ràng cho thấy, Ứng Uyển Dung là một người có trái tim đầy sự tinh tế. Chỉ xem ánh mắt khi diễn của Tạ Thiên Thành, liền phát giác ra cậu ta có nơi nào không thích hợp. Diiễn~đaàn~leê~qღuý。đôn Hôm nay mới thấy cậu ta diễn xuất thành thật như vậy.
Khang Đức cũng không lo lắng một chút nào về chuyện Ứng Uyển Dung sẽ can thiệp đến Tạ Thiên Thành, hoặc sẽ nói không khách khí với cậu ta. Tạ Thiên Thành đích xác là thích hợp với bộ phim truyền hình này. Thế nhưng nếu so sánh với một người đàn ông như Cao Lãng kia, thì người nào có ưu thế, người nào kém hơn, một người sáng suốt vẫn có thể nhìn nhận ra được.
Đến giữa trưa các phân cảnh đã quay xong. Buổi chiều không có phân cảnh diễn xuất Ứng Uyển Dung. Cô liền ở trong phòng nghỉ ngơi một lát, xem buổi tối Khang Đức có sắp xếp cảnh quay ban đêm diễn nào không, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn liền nghe thấy cánh cửa gỗ được người nào đó nhẹ nhàng gõ vang.
Lục Manh cũng đang ngủ mơ mơ màng màng. Nghe thấy tiếng động kia, phải giùng giằng đấu tranh một lúc, mới nói: "Tinh Tinh, cậu đi mở cửa nhìn xem là ai vậy."
Cố Tinh Tinh đầu tóc cũng lộn xộn, cơn buồn ngủ so các cô bạn mình thì có vẻ ít hơn một chút. Cố Tinh Tinh kéo bước chân đi tới bên cạnh cửa, mở cửa ra liền lập tức nhìn thấy, ngì đến chính là Tạ Thiên Thành.
Tạ Thiên Thành cụp mắt xuống, nói đầy vẻ ngượng ngùng: "Chỉ là vì... buổi chiều nay tôi không thấy Lâm muội muội đi đến trong viện nghe giáo sư giảng bài, cho nên mới sang đây để xem xem thế nào! Có phải là sức khỏe của cô ấy không được thoải mái hay không?"
Cố Tinh Tinh bật cười thổi phù ra một tiếng, đang buồn ngủ mà ôm bụng gập người xuống, cười mãi không thôi, nhìn Tạ Thiên Thành đang ngây người ra, nửa ngày cũng không nói được ra lời.
Mọi người đều đang mặc quần áo để ngủ, nghe thấy tiếng cười vang của Cố Tinh Tinh liền ngồi dậy rất nhanh. Sau đó cùng liếc nhìn nhau, vẻ không hiểu ra làm sao, nhìn Cố Tinh Tinh cười mãi không giống như đã bị mắc phải cái chứng bệnh gì đó mà cười không ngừng như vậy.
Cố Tinh Tinh cười đủ mới nâng người lên, thở phì phò nói: "Gọi người ta bằng cái tên ấy thì chỉ có mình