Ảnh Hậu Làm Quân Tẩu

Chương 160: Chương 160: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

Daniel là một nhiếp ảnh gia có chút danh tiếng ở trong nghiệp giới. Đối với sản phẩm sắp sửa quay chụp trong lòng đã sớm sáng tỏ. Chờ Ứng Uyển Dung đến studio, anh liền bảo với Ứng Uyển Dung tự đi chọn quần áo phù hợp với bản thân để cô chụp ảnh.

Vưu Lương Tài cùng người phụ trách phân khu Như Mộng đứng ở chỗ không xa vẻ bàng quan. Người phụ trách cùng Vưu Lương Tài bắt tay nhau, lúc này trong ánh mắt mới lộ ra ý cười, nói: "Loại sản phẩm này đặc biệt thích hợp để Uyển Dung làm người phát ngôn. Xem ra là chúng tôi đã tìm không lầm người rồi."

Vưu Lương Tài khiêm tốn nói: @MeBau*[email protected]@ "Có thể hợp tác cùng với quý công ty, Uyển Dung cũng thật cao hứng." Giương mắt nhìn thấy Ứng Uyển Dung mặc chiếc váy dài cực kỳ xinh đẹp, đứng quay mặt đối với màn ảnh, không thừa nhận cũng không được, Ứng Uyển Dung có thể đi được cho tới hôm nay, là do có cả thiên phú và vận khí, dù thiếu một thứ cũng không được.

"Tổng giám đốc Vương của chúng tôi đêm nay muốn được ăn một bữa cơm cùng với Uyển Dung. Không biết đêm nay cô có thời gian hay không?" Người phụ trách nói ra lời nói vẻ rất tự nhiên.

Ý cười của Vưu Lương Tài liền thu lại. Anh đã đoán được lời nói này của người phụ trách kia là có ý gì. [email protected]*dyan(lee^qu.donnn), Tốc độ lời nói của anh liền chậm lại, nói: "Đêm nay phỏng chừng là Uyển Dung không có thời gian rồi. Anh cũng biết ngày mai Uyển Dung còn phải quay quảng cáo nữa, buổi tối cần phải chăm sóc kỹ càng để cho làn da được nghỉ ngơi thật tốt."

"Vậy chuyện này chờ đến khi quay xong quảng cáo thì sao? Cái giá của hai người cũng sẽ không phải lớn đến như vậy chứ! Đến ngay một bữa cơm mà cũng không thể cùng nhau ăn được hay sao?" Người phụ trách như cười như không cười nhìn Vưu Lương Tài, trong lòng hiểu mà không nói, nhưng ánh mắt đã nói rõ cái gì.

Lông mày của Vưu Lương Tài đã nhíu lại rồi. Anh đã có thể xác định được là đối phương vẫn là còn đang đắn đo với bọn họ. Việc này nói lên rằng, ở phía bên kia người ta vẫn muốn có một lời hẹn.

Dù sao cũng chỉ là một bữa ăn, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn chuyện anh mời tôi nguyện này, vì lý do giữ thể diện thì xem ra là cần phải đáp ứng.

Nhưng mà nghĩ đến Ứng Uyển Dung mặt mày trầm tĩnh, đuôi lông mày nhếch lên nhìn anh, vẻ mặt thâm thúy, Vưu Lương Tài lắc đầu, vẫn là cự tuyệt, "Uyển Dung quả thật có chút bận rộn! Anh cũng là biết đó, cô ấy là người đã có gia đình rồi, buổi tối vẫn là cần phải về nhà sớm một chút."

Người phụ trách cười lạnh một tiếng. Giống như đối mấy người Vưu Lương Tài bọn họ, đang tự giữ giá trị con người, trên thực tế cũng không phải hoàng hoa đại khuê nữ gì, bị trực tiếp khéo léo từ chối như vậy mà có chút không xuống đài được.

"Hai người cứ suy nghĩ cẩn thận đi đã, sau đó cho tôi câu trả lời thuyết phục." Vẻ tươi cười đầy mặt của người phụ trách đã sớm biến mất, thần thái sắc mặt nhàn nhạt nhìn nhìn Ứng Uyển Dung rồi bỏ đi.

Vưu Lương Tài đã cho rằng đây


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.