Editor: Mẹ Bầu
Hai người nói chuyện với nhau câu được câu không. Thời gian cứ thế trôi qua, rất nhanh đã đến hạng mục giải thưởng nam nữ diễn viên chính được mọi người chú ý nhất, theo cách gọi nôm na là Ảnh đế và Ảnh hậu.
Người đoạt được Giải thưởng Ảnh đế là ai, Ứng Uyển Dung không có tâm tình nào chú ý đến. Dù đã giành được bao nhiêu giải thưởng đi chăng nữa, Ứng Uyển Dung cũng không thể nói chính xác được rằng, lần này mình có thể bước lên sân khấu một lần nữa hay không...
Mãi cho đến lúc @MeBau*[email protected]@ người dẫn chương trình phát âm đến cái tên Ứng Uyển Dung với ngữ điệu khẩu âm hơi trúc trắc, thì tiếng vỗ tay vang lên như sấm động. Màn hình tập trung chiếu đến gương mặt của Ứng Uyển Dung, lúc này in hằn đôi môi đỏ mọng với đôi mắt đỏ hoe của cô.
Emily và Ron cho Ứng Uyển Dung một cái ôm ấp, nói khích lệ cho cô vài câu. Chờ Ứng Uyển Dung đi đến trên sân khấu, nắm trong tay không chỉ là một chiếc cúp, mà còn là niềm mong ước của hai thế hệ.
Ông trời đã đối xử tốt với Ứng Uyển Dung, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com khiến cho cô lại được đi đến nơi này, tại một nơi xa xôi, dưới sân khấu là những người có màu da và màu mắt khác nhau. Trong cô dậy lên, vang vọng một cảm xúc không nói được nên lời.
Hơi cúi chiếc cổ thon dài, đôi con ngươi ửng đỏ nhìn xuống mọi người và vị trí của máy quay phim ở dưới sân khấu, Ứng Uyển Dung hé mở cặp môi đỏ mọng, nói: "Cảm ơn tất cả mọi người đã luôn luôn ủng hộ cho tôi, không có các bạn, tôi se không thể đi đến được nơi đây."
Đôi con ngươi của cô chợt trầm tĩnh lại,[email protected]*dyan(lee^qu.donnn), ánh mắt thâm thúy giống như là xuyên thấu qua được màn ảnh, nhìn thấy Cao Lãng cùng hai đứa nhỏ đang ở nhà xem tivi, mím môi mỉm cười! Đúng là phồn hoa đua nở đẹp không sao tả xiết.
"Khi tôi chìm trong sự mê man mơ hồ, nghĩ đến các bạn, tôi liền có sức mạnh vô hạn."
"Xin cảm ơn đạo diễn Ron, nếu không có ngài, tôi thực sự đã trở thành minh tinh của quá khứ rồi."
Dưới sân khấu truyền đến một trận tiếng cười đầy thiện ý. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Đạo diễn Ron lắc đầu vẻ bất đắc dĩ, tựa như nói cái con bé tinh quái này.
" Xin cảm ơn người đại diện của tôi! Tuy rằng mỗi lần đều tôi đều làm cho anh ấy phải giậm chân tức giận."
Vưu Lương Tài xoa nhẹ gương mặt mình một phen, hốc mắt cũng ửng đỏ, miệng thì thào nói: "Có thể được làm đại diện cho một người như em, tôi cũng muốn nói lời cám ơn với em!"
"Còn có..." Ứng Uyển Dung nhìn vào màn ảnh ngừng lời một chút, chớp chớp mắt, cười tươi như hoa nói: "Cao Lãng, em yêu anh. Còn có những đứa con bảo bối của chúng ta nữa, cám ơn anh đã luôn luôn ủng hộ em."
Ứng Uyển Dung giơ tay chiếc cúp giải thưởng trong tay lên, phất phất tay. Ở dưới sân khấu tiếng vỗ tay lại vang lên.