Trước khi đi ngủ ba người còn một phen tranh chấp nhiệt độ điều hòa, Lương Thư Yểu thì muốn mở 28 độ, Lục Ẩm Băng muốn 24 độ, cuối cùng đồng ý mở theo thói quen nhiệt độ của Hạ Dĩ Đồng 26 độ, Lục Ẩm Băng thừa dịp Lương Thư Yểu không để ý hướng Hạ Dĩ Đồng một ánh mắt: Xem tôi lợi hại chưa!
Hạ Dĩ Đồng âm thầm giơ ngón tay cái lên.
Biểu tỷ và bạn gái, chọn ai? Ở trong lòng Lục Ẩm Băng dỗ dành bạn gái là vị trí thứ nhất, còn biểu tỷ thì sao? Chơi lừa gạt thì càng khỏe, dù sao từ nhỏ tới lớn, hai người cũng không ít lần lừa nhau.
Tình thế từ 1 với 1 biến thành 1 với 5, tuy sức chiến đấu của Lục Ẩm Băng và Hạ Dĩ Đồng không nhất định có thể hoàn toàn vượt qua Lương Thư Yểu, nhưng Hạ Dĩ Đồng đã giành được sự trợ giúp ngầm từ Lục Ẩm Băng, đối phương nếu có cả một vạn người cô cũng không sợ, bởi vì Lục Ẩm Băng không thích, mà mọi thứ Lục Ẩm Băng không thích đều bằng không cả.
Trên tay nhiệt độ chân thực như vậy, hổ khẩu (khoảng cách giữa ngón cái và ngón trỏ) có một vết chai nhỏ, tựa hồ là do cầm nắm thứ gì đó lâu dài. Hạ Dĩ Đồng nghĩ: Hẳn là do luyện kiếm.
Ngoại trừ một số tác phẩm chạm đến mặt tối, phải dùng người thế thân lỏa thể ra, còn lại đều là tự mình làm, quyết không dùng người thế thân, Lục Ẩm Băng lúc 18 tuổi, diễn vai Hạ Phiên Phiên kiếm thuật xuất chúng, những đòn chiêu kiếm đều là thật, bộ phim điện ảnh vừa ra, lúc ấy người trong nghề nhìn vào, chỉ vào Lục Ẩm Băng nói cô ấy khẳng định là luyện tập rất nhiều.
Sau đó, truyền thông đưa tin cô vì nhân vật này mà cố ý đi mời kiếm thuật gia, bái sư học nghệ, đều đặn khổ luyện kiếm hẳn một năm, hổ khẩu bởi vì luyện kiếm mà chai, lúc bận rộn công việc, một tay ăn cơm, một tay luyện kiếm, trên mạng lúc đó còn lưu truyền ra hình ảnh lúc đó, còn có một thời gian tham dự sự kiện, dưới lễ phục thì hổ khấu tay phải luôn quấn băng vải.
Sau đó truyền thông phỏng vấn cô, Lục Ẩm Băng mặt đều mỉm cười, nhẹ nhàng nói một câu hời hợt “Nên làm, xin mọi người chú ý nhiều hơn đến bộ phim của tôi”, bất kể truyền thông có truy vấn cỡ nào cũng không chịu nói. Cô diễn qua không ít nhân vật, nắm giữ không ít tài nghệ, pha rượu, vật lộn, kiếm thuật, bắn súng, bơi lội, đàn nhị,...... Kêu cô ấy đi xuống ruộng cấy lúa, lên núi hái thuốc, liền xoắn tay áo lên gì cũng có thể làm.
Có đôi khi ở trên mạng đối với giới giải trí trào phúng về sự bất thường, diễn viên không giống diễn viên, khi một người trở thành minh tinh, sẽ đem cô cùng những người diễn viên có sức ảnh hưởng khác ra so sánh, nói người của Lục Ẩm Băng như nào cũng chuyên nghiệp, rất tán thưởng, lời tán thưởng nói mãi bên tai không dứt. Kỳ thật Lục Ẩm Băng không quá thích, không thể vì tiêu chuẩn của cả giới nghệ sĩ mà đi hạ thấp tiêu chuẩn cũng bản thân, giống như lời cô đã nói, đây là điều mà diễn viên nên làm. Nhưng có thể lấy mấy lời chính khí đó của bọn họ, đối với hậu bối sẽ có chút khích lệ, coi như cũng có chỗ tốt.
Đoạn trên là lời nói của Lục Ẩm Băng khi tiếp nhận một cuộc phỏng vấn của một chuyên mục tạp chí, Hạ Dĩ Đồng đều mua tất cả tạp chí có Lục ẩm Băng, tự mình cắt ra, sửa lại thành một quyển thật dày.
Mỗi một lần xem, đều cảm nhận được người mình thích ưu tú cỡ nào, cô cũng càng kiên định quyết tâm tới gần đối phương.
Tồn tại vì người đó, người đó chính là ánh sáng.
Hiện tại ánh sáng đó đang nằm kế bên cô, chủ động nắm lấy tay cô ấy.
Ánh mắt Hạ Dĩ Đồng có chút chua xót, bỗng dưng có cảm giác xúc động, muốn khóc.
Lục Ẩm Băng cảm giác được tần suất hô hấp của Hạ Dĩ Đồng không đều, không ngủ. Dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào lòng bàn tay của cô ấy, quả nhiên bàn tay của Hạ Dĩ Đồng khẽ động, ngay sau đó Lục Ẩm Băng viết một chữ: Ngủ.
Hạ Dĩ Đồng nghiêng mặt về phía Lục Ẩm Băng, ngửi thấy một mùi thơm phát ra từ cổ cô ấy, hố hấp ổn định, thực mau ngủ rồi.
Một cảm giác ngọt ngào.
Cả ba đều như vậy. Lương Thư Yểu đường xá mệt mỏi, tối hôm qua nằm xuống liền ngủ, động tác nhỏ của Lục Ẩm Băng và Hạ Dĩ Đồng, cô hoàn toàn không biết. Cả hai người đó thì lại càng không nói, nắm tay nhau.
Đêm nay cư nhiên thực an phận, Lục Ẩm Băng một bên tay ôm Lương Thư Yểu, bị đè đau nhức cũng không nhúc nhích; bởi vì bị ngăn cản, nên tối hôm qua Lục Ẩm Băng không thuận lợi lăn vào trong lòng của Hạ Dĩ Đồng, nhưng là cô lại kéo Hạ Dĩ Đồng vào trong lòng mình, tay nắm lấy không biết từ khi nào đã thả ra, đổi thành vòng lấy cổ Hạ Dĩ Đồng, cả người Hạ Dĩ Đồng đều năm nghiêng ngủ, mặt áp lên cổ Lục Ẩm Băng, hố hấp có chút nông.
Ba người ngủ đến khi trời sáng, đồng hồ báo thức cũng không đổ chuông, là do tối hôm qua bị Lục Ẩm Băng tắt. Tần Hàn Lâm rất ân cần, khi cô nói muốn tham gia tiệc rượu, liền đem cảnh quay của cô dời sang buổi chiều, ông nhất định sẽ cho diễn viên chính của mình xuất hiện trên màn ảnh với trạng thái tốt nhất, nửa đầu của bộ phim đã quay xong, lập tức kết thúc, so với dự kiến sớm hơn ba ngày.
Mà nửa đầu của Hạ Dĩ Đồng đã quay xong, chuyên tâm chờ đổi địa điểm, hai ngày nay chỉ cần ở khách sạn nghỉ ngơi là được, nghe Tô Hàn nói, “ELLE” đang tìm kiếm nữ nghệ sĩ làm trang bìa đơn cho tháng 11, cô ấy liền giúp cô tranh thủ, nếu kỳ này mà lấy được, trong “Ngũ đại” ngoại trừ “VOGUE” ra, cô liền đạt được cái thứ tư, so với những hoa đán khác trong vòng mười năm qua, cô nhất định sẽ trở thành tiểu hoa đán đầu tiên sau thập niên 90 đạt được “Ngũ đại“.
Tối hôm qua Tô Hàn nói về vấn đề này vô cùng hưng phấn, đây là người mà cô tự tay dẫn dắt, cô tự mình chứng kiến một Hạ Dĩ Đồng nằm liệt giữa đường, cho đến một Hạ Dĩ Đồng ai ai cũng biết, phim truyền hình nữ vương ratings, càng nói thì càng tự hào bấy nhiêu.
Hiện tại Hạ Dĩ Đồng đối với mấy thứ này không còn chấp nhất như trước, vất vả đấu tranh cho mục đích ngay dưới chân mình, những cái đó dường như là dệt hoa trên gấm vậy, nhưng cô cũng không thể tạt cho Tô Hàn một gáo nước lạnh, còn biểu đạt ra sự kích động của bản thân. Tô Hàn có thể không biết rõ cô sao? Thật hay giả nghe liền rõ, còn cố ý nói cho cô một câu: “Năm nay “ELLE” mặt định Lục Ảnh Hậu sẽ xuất hiện trên trang bìa của số báo kỷ niệm, cô ấy đã dành thời gian ra chụp trước đó, một thời gian nữa tạp chí sẽ xuất bản.”
“ELLE” kỷ niệm là vào tháng mười, chính là tháng sau. Hạ Dĩ Đồng chớp chớp mắt, đặc biệt hoạt bát mà “A” một tiếng, cười nói: “Chị Tô Hàn, em bỗng nhiên cũng muốn lên trang bìa.”
Tô Hàn lại nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Nhưng tựa hồ “VOGUE” cùng “ELLE” tranh đoạt Lục Ảnh Hậu cho số đầu tiên của năm sau, “ELLE” phỏng chừng phải nhượng bộ cho “VOGUE”, đổi thành Lục Ảnh Hậu sang ấn phẩm tháng 3 tới.”
Hạ Dĩ Đồng có chút đắc ý, cái tâm tình người mình thích thật là quá tuyệt vời lại lần nữa nổi lên.
Tô Hàn bên kia nghe thấy cô cười trộm, hận không thể biến sắt thành thép nói: “Chị thấy em a, hiện tại là bị tình yêu làm cho mù quáng, tạp chí này em muốn lên là lên sao? Bao nhiêu tiểu hoa đán muốn trở thành trung tâm, tạp chí “VOGUE” em còn chưa đạt được, vậy mà thực vui vẻ a.”
Hạ Dĩ Đồng haha cười: “Vâng vâng vâng, là em sai rồi.”
Tô Hàn cắn răng: “Lục Ảnh hậu mười năm trước liền đạt được 5 lần Grand Slam*, năm nay lại có Grand Slam, em không thể cho chị một chút mặt mũi sao? Nhắc tới chuyện tình cảm, em cũng không muốn tới gần cô ấy một chút à, em không nghĩ người khác khi đề cập chuyện này liền đem em cùng cô ấy đặt cùng chỗ, nói đạt được Grand Slam có Lục Ẩm Băng, Hạ Dĩ Đồng,..”
(*: ý nói giành được tất cả giải thưởng hàng đầu trong giới giải trí)
Hạ Dĩ Đồng không chút nghi ngờ nếu mình ở trước mặt cô ấy, Tô Hàn khẳng định sẽ dùng đầu ngón tay, tay nhẫn chọc mạnh vào bả vai của cô.
Hạ Dĩ Đồng thu liễm ý cười, nghiêm mặt nói: “Em là không nghiêm túc, chị Tô Hàn, chị biết em là loại người gì, sẽ không vì tình yêu mà trì hoãn sự nghiệp của bản thân, tạp chí làm ơn nhờ chị tranh thủ.”
Tô Hàn hừ nhẹ một tiếng.
Hạ Dĩ Đồng làm nũng: “Chị Tô Hàn~”
Tô Hàn: “Bỏ đi.”
Hạ Dĩ Đồng: “Chị Tô Hàn ~ Chị Tô Hàn ~ Chị Tô Hàn ~ Chị Chị gái ~”
Tô Hàn: “... Đóng phim cho tốt, không có việc gì thì làm nũng, giữ lại mà đi làm nũng với Lục lão sư của em đi.”
Hạ Dĩ Đồng nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Em đây vẫn biết xấu hổ chứ bộ.”
Tô Hàn: “Em nói cái gì?”
“Không có gì, chị Tô Hàn em còn đi xem kịch bản, cố lên, quay xong em sẽ trở về mời chị ăn cơm.”
“Giảm béo, miễn.” Tô Hàn nhìn như hung dữ mà nói một câu, nhưng khóe mắt lại là cong lên, nhớ tới sự tình gì đó, ánh mắt liền nghiêm túc, ôm cánh tay từ cửa sổ nhìn về phía màn đem tối ở bên ngoài, trên bàn làm việc có một đống tư liệu, cô còn lưu lại công ty tăng ca, “Hợp đồng năm sau của em tháng 7 là đến hạn, em... có tính toán gì không?”
Trước khi Tô Hàn nói ra những lời này, trong lòng sớm đã có đáp án, hơn phân nửa Hạ Dĩ Đồng sẽ không ở lại Triều Sở, Triều Sở là đầm nước, mà cô ấy còn quá trẻ, bất quá là hai mươi ba tuổi, nếu cô vẫn tiếp tục con đường này, sớm muộn gì cũng sẽ lên lưng rồng, đứng ở vị trí cao nhất trong giới. Chỗ nước cạn như thế này không thể giam giữ được rồng, ngược lại, sẽ ngăn cản cô ấy bay lên đỉnh cao.
Từ góc độ của Hạ Dĩ Đồng, Tô Hàn không hy vọng cô ấy sẽ lưu lại; từ góc độ công ty suy xét, Tô Hàn lại hy vọng cô lưu lại. Từ suy nghĩ của bản thân suy xét, mang lại thành tựu cùng sự hài lòng cho nghệ sĩ nhiều hơn là so với cô cống hiến hết mình cho một công ty, nếu Hạ Dĩ Đồng đi, cô phải lựa chọn cho nghệ sĩ hay là đưa ra quyết định cho công ty. Bình tĩnh mà xem xét, công ty tiếp đãi cô không tồi, giám đốc điều hành cũng toàn quyền tín nhiệm, cô ở bộ phận môi giới là người không nhượng bộ ai, sau khi rời khỏi công ty cũ, gặp được Triều Sở giải trí, lại gặp được Hạ Dĩ Đồng, có thể nói là chuyện may mắn.
Bên kia Hạ Dĩ Đồng trầm mặc thật lâu, Tô Hàn nghe thấy thanh âm do dự: “Em tạm thời....Không có tính toán.” Cô không nghĩ tới nhanh như vậy liền gặp phải vấn đề này.
Tô Hàn cũng yên lặng một hồi, nói: “Hai ngày trước công ty mở họp, mọi người có nhắc đến em.”
“Nói cái gì?”
“Nói nếu em không tính toán gia hạn hợp đồng, trước khi em giải hợp đồng, công ty khẳng định sẽ ép hết sức trên người của em, cho tới khi lộ ra một tia sức lực cuối cùng, bộ điện ảnh này quay xong, mãi cho đến tháng 7, thời gian đầy đủ, cụ thể làm cái gì thì công ty toàn quyền quyết định.”
“Đây là uy hiếp em sao?”
“Thương nhân trọng lợi, chưa nói tới uy hiếp.”
“Nếu em tính toán gia hạn hợp đồng thì sao?”
“Công ty sẽ tạo ra một bản hợp đồng mới cho em, ba bảy, cho em tự quyền tự chủ chọn. Nói là ba bảy, phỏng chừng có thể là hai tám.” Hợp đồng ban đầu của Hạ Dĩ Đồng là bảy ba, công ty bảy, cô là ba, hiện tại điều kiện đưa ra so với trước đây có thể nói là khác biệt, Tô Hàn hỏi với vẻ mong đợi, “Thế nào, em muốn lưu lại sao?”
Tác giả có lời muốn nói: Chuyển đổi một chút, ngày mai lại dàn xếp cho biểu tỷ, hôm nay không có biểu tỷ, trọc ghẹo xíu~
Tuần này đấu tranh nội bộ để thổ lộ!!!
Tiểu hoa bên này sự tình hợp đồng, lại còn muốn đi hỏi Lục lão sư, thuận tiện xem xem có hay không bị Lục lão sư bắt cóc đến studio của mình......
Sau đây là phổ cập “Ngũ đại” – “Năm tạp chí lớn” cho ai chưa biết: Hiện tại minh tinh ngoài việc tranh giành tác phẩm, sự nổi tiếng, fans hâm mộ, còn có tranh giành tài nguyên thời trang, “Năm tạp chí lớn” tức là năm tạp chí hàng đầu trong nước, cũng giống như trong giới giải trí và giới thời trang, năm tạp chí lớn dành cho phụ nữ là “VOGUE Fashion and Beauty”, “ELLE World Clothing Garden”, “Harper's BAZAAR”, “OPOLITAN Fashion” và “ Marie Claire“.
Tầm quan trọng của tháng khác nhau, dẫn đến ấn phẩm cũng vậy, thứ tự chung là: Tạp chí hàng năm > tháng 9 (Chín Vàng) > tháng 3 > tháng 1 (số đầu tiên của năm)? > tháng 10 (Mười Bạc) > tháng 12.
Tất cả các nữ minh tinh từ tháng 12 đến nay vẫn có Trương Mạn Ngọc, Chương Tử Di, Triệu Vi, Phạm Băng Băng, Lý Băng Băng, Thư Kỳ,.... Nghe nói Tôn Lệ năm ngoái với năm nay đều đủ.
Những minh tinh khác như Lưu Diệc Phi, Dương Mịch, Nghê Ni, Angela Baby, đều đạt được bốn trong “Ngũ đại”, chỉ thiếu mỗi VOGUE, “VOGUE” được xem là rất khó.
Còn có tạp chí không nổi bằng, cụ thể là “Le Figaro” và “Fashion L'officiel”, nếu có yêu thích minh tinh nào nên chú ý họ đã đạt được tạp chí thời trang nào, rất thú vị.
Lại lần nữa nói một chút: Lục KingBomb và tiểu Hoa đán nhà ta là hư cấu, “Ngũ đại” là căn cứ vào vị cà phê nhà ta mà nói bừa (tên tạp chí khó quá nên lấy ở thực tế luôn).
Editor: Edit chương này có chút đau đầu, nhiều kiến thức quá =)))