Ảnh Hậu Thành Đôi

Chương 3: Chương 3




Đạo diễn Tần Hàn Lâm xem qua ảnh chụp, cũng sợ tiếp tục giảm cân sẽ gặp nguy hiểm, lập tức chuẩn bị khởi động máy. Lục ảnh hậu không phải người bình thường, đều dựa vào thực lực bản thân, hơn nữa còn có thế lực gia đình, từ trước đến nay chỉ có cô ấy chọn phim, không có chuyện phim chọn cô, chịu bỏ trống nửa năm đồng ý đóng phim của ông cũng đã nể mặt lắm rồi, trong đó có một phần là do người đóng vai nữ chính: Lai Ảnh, 27 tuổi, là bạn ít ỏi của Lục Ẩm Băng trong giới giải trí, cũng lấy qua giải nữ chính xuất sắc nhất, diễn xuất được công nhận là rất tốt, lần này bọn họ cùng nhau đóng 'Phá Tuyết', chính là song kiếm hợp bích, đạo diễn Tần cảm thấy cực kỳ yên tâm.

Nói đến đạo diễn Tần, ông nổi tiếng là đạo diễn kỳ quái, nổi danh đến độ hầu như nữ minh tinh nào cũng đều muốn đóng phim của ông. Với xu hướng theo đuổi nhan sắc ngày càng biến thái của xã hội ngày nay, danh tiếng của Tần Hàn Lâm cũng ngày càng nổi, sở dĩ ông có tiếng là quái đản được biểu hiện bằng sự theo đuổi cái đẹp lạ lùng, 10 năm như 1 của ông.

Bản thân ông đã come out, là một gay chính hiệu, nhưng lại đối với sao nữ rất 'chung tình', tất cả bộ phim phần nhiều là về nữ chính, hầu như không có nam chính, đặc biệt là ưu điểm khai thác được nét riêng của nữ diễn viên, tiến hành một cách hợp lý, phóng đại, trong tay còn có một đội ngũ ánh sáng và trang phục chuyên nghiệp, diễn viên 6 điểm mà vào tay ông có thể thành 8 điểm, diễn viên 8 điểm vào tay ông thành 10 điểm, các nữ diễn viên trên màn ảnh, ngoại trừ đẹp thì càng đẹp ngất ngây hơn.

Mỗi mỹ nhân đều là nốt chu sa, bạch nguyệt quang trong lòng khán giả, không nổi thì sẽ nổi, còn đã nổi tiếng thì càng nổi tiếng hơn, cho dù giải nghệ nhưng nhiều năm sau vẫn có người nhắc tới.

Ngoài ra, mấy năm nay internet phát triển rất nhanh chóng, phim của Tần đạo diễn vừa ra nhất định sẽ là nguồn tài nguyên đầu tiên cho các nhà cắt phim trên trang web bullet screen* tranh giành nhau, trong giới còn có câu nói đùa: “Tần đạo diễn lại nữa rồi, cây kéo của ông có phải rất đói khát?”

*bullet screen: phim mà có chữ bình luận chạy trên màn hình.

Mấy nguồn mà được chỉnh sửa sẽ được cư dân mạng share liên tục trên mạng, tạo ra một cơn sốt mới. Năm ngoái, có một nữ nghệ sĩ không nổi danh, chỉ xuất hiện trong phim của Tần Hàn Lâm vài giây, nghiêng nước nghiêng thành, sau đó được các chuyên gia cắt phim, làm nguồn tư liệu đồng nhân, được dân mạng liên tục săn lùng, công ty cũng thuận thế lăng xê, từ hạng 18 chen chân lên hạng 3,4, nhân cơ hội đó nhận vai nữ phụ của bộ phim truyền hình, vai diễn được yêu thích, hiện giờ đã có không ít fan.

Tục ngữ có câu: 3 phần là do trời định, 7 phần là do nỗ lực, 90 điểm còn lại dựa vào ngoại hình. Ở trong giới giải trí không ai xấu cả, quan trọng là làm sao tìm được người làm nổi bật vẻ đẹp của mình, chỉ cần tăng cấp một chút là có thể bỏ xa đồng nghiệp khác, cho nên đạo diễn như Tần Hàn Lâm rất là đắt khách. Nhưng bản thân Tần Hàn Lâm là đại nhân vật, ông cũng có nguyên tắc của mình, có quan hệ lựa chọn diễn viên với nhau. Diễn viên có độ hot mà không có kỹ thuật diễn xuất là ông không bao giờ để mắt, cho nên ông đã chọn Lục Ẩm Băng và Lai Ảnh, đội hình hai ảnh hậu, nhan sắc cùng diễn xuất đều có.

Nhưng phần lớn đạo diễn đều nhượng bộ cho giới thương nghiệp, thí như có lúc phải nhường ra những vai phụ không quan trọng, để các diễn vai khác tham gia, tiết kiệm được tiền PR, tuyên truyền cũng tiện hơn.

Bởi vì cách thức độc đáo của Tần Hàn Lâm, một vai diễn phụ cũng khiến cho nhiều minh tinh cùng nhau tranh giành đến sứt đầu mẻ trán... trong đó không thiếu các nghệ sĩ hàng đầu, Hạ Dĩ Đồng chính là một trong số đó.. tuy mục đích của cô ấy với những người khác không giống nhau, nhưng cũng có thể nói là không đơn thuần như vậy.

Hiện tại, Hạ Dĩ Đồng đang mặc áo khoác của Tô Hàn, hai tay nhét vào túi áo, đi về phía văn phòng của đổng sự trưởng. Tô Hàn không đi cùng cô, nói cô có quan hệ tốt với đổng sự trưởng, kêu cô tự mình nói trước, lỡ đổng sự trưởng có tức giận thì mới gọi điện cho mình.

Không phải không biết Tô Hàn nghĩ gì, là tự cô gây họa, không lý gì lại để cho người khác gánh. Hạ Dĩ Đồng nhướng mày, đứng yên trước cửa văn phòng, giơ tay lên, nhẹ nhàng gõ cửa.

“Ai vậy?”

“Tần tổng, em là Hạ Đồng.”

“Vào đi.”

Hạ Dĩ Đồng đẩy cửa đi vào, Tần tổng trong miệng của cô đang nằm trên sopha, trên người đắp đang đắp chăn, bộ dạng như mới ngủ dậy, liếc nhìn một cái, một tay che khuôn mặt nhỏ nhắn, quay qua tiếp tục ngủ. Hạ Dĩ Đồng ngồi trên ghế sopha bên cạnh, kiên nhẫn đợi được một lát, Tần tổng mới qua cơn ngủ gật, người lắc lư ngồi dậy, Hạ Dĩ Đồng đi qua đỡ cô ấy, thân mật gọi: “Chị Mộ.”

Tần Mộ bực bội vuốt tóc, thuận thế dựa đầu vào ngực Hạ Dĩ Đồng: “Aaaa, buồn ngủ muốn chết, nói đi, tìm chị có chuyện gì?”

Vị Tần tổng này năm nay 28 tuổi, tên chỉ có một chữ Mộ, đổng sự trưởng của công ty giải trí Triều Sở, da trắng xinh xắn, là một tiểu thư ăn chơi chính hiệu, ba cô ấy có tiền, cho cô ấy cả công ty giải trí để chơi, trước giờ không hề quản chuyện gì, ở phòng họp thì làm con vật may mắn, xuất hiện trong công ty 10 lần thì có 9 lần đều là ngủ, quản lý bù nhìn đều quen rồi. Chỉ có một quyết định sáng suốt nhất của cô là để ý đến Hạ Dĩ Đồng, đồng thời giao phó lại cho Tô Hàn. Tuy rằng không quản lý đến người khác, nhưng cô đối với Hạ Dĩ Đồng có ơn, Tần Mộ cũng cảm thấy Hạ Dĩ Đồng là vinh quang trong sự nghiệp của mình, nên hai người rất thân nhau, xưng hô chị em thân mật.

Hạ Dĩ Đồng vỗ lưng cô ấy, đắn đo một hồi, mở miệng: “Chị Mộ, em nhìn trúng một kịch bản, muốn nhận nhưng chị Hàn lại không cho.”

Tần Mộ biếng nhác: “Của ai? Nói nghe xem.”

Hạ Dĩ Đồng: “Là của đạo diễn Tần Hàn Lâm.”

Tần Mộ nghe qua danh của Tần Hàn Lâm, là người nổi tiếng, vui mừng nói: “Uhm, là chuyện tốt.”

Hạ Dĩ Đồng: “Nhưng là vai cung nữ, là vai diễn rất ít xuất hiện, giữa chừng lại còn là pháo hôi.”

Tần Mộ hỏi: “Chết ở đâu? Là nằm trong lòng nam chính hay là nữ chính?”

Hạ Dĩ Đồng im lặng, nhẹ giọng nói: “Là chết một xó không ai biết.”

Tần Mộ lại hỏi: “À, vậy chắc là có tình tiết đặc biệt gì phải không?”

Hạ Dĩ Đồng nói: “Chắc không có, chết rồi cũng chẳng ai biết.”

Tần Mộ ngẩng đầu, nhìn cô, cau mày lại: “Em đang nổi tiếng nhưng lại đi diễn vai này? Vì muốn cho fan đau lòng với kết cục bi thảm vậy à? Em gái Hạ Dĩ Đồng của tôi, có phải hôm nay đi ra đường đóng cửa vội quá nên bị kẹp trúng đầu rồi không? Hay là em đang khiêng trái dưa hấu, để chị tới gõ thử.”

“.....” Hạ Dĩ Đồng để yên cho cô ấy gõ lên trán của mình, lắc đầu, liếm môi, vâng dạ nói: “Không có bị kẹp đầu ở cửa cũng không có dưa hấu, em chính là muốn rèn luyện một chút, nhưng mà chị Tô Hàn nói nếu em đóng bộ phim này, ba tháng sau đều không thể kiếm tiền cho công ty, mấy sếp sẽ không tha cho em, chị ấy cũng sẽ bị mắng.”

Tần Mộ ngồi xếp bằng lại, kéo tầm chăn lại ôm trước người, cười nhạt: “Đương nhiên rồi, cho dù chị không quản chuyện này, thì em cũng biết tiền tiêu vặt của chị đều là từ trên người em kiếm được, tiền thưởng của bọn họ cũng vậy, nếu mà em bỏ đi, ít nhất một chiếc Lamborghini, ai sẽ bồi thường cho chị?”

“Chị Mộ....” Hạ Dĩ Đồng giương mắt nhìn cô ấy, “Em muốn diễn vai này.”

“Haiz.” Tần Mộ cũng nhìn cô, hai người nhìn nhau trong chốc lát, Tần Mộ nhịn không được, cười phá lên, vung tay lên nói: “Được rồi, muốn diễn thì diễn, chị bảo kê cho em, đều cho em diễn ha.”

Tần tổng rất giàu, không để bụng tới chút chuyện nhỏ nhặt này.

“Cảm ơn chị Mộ.” Hạ Dĩ Đồng cho cô ấy nụ hôn gió, đứng dậy tính rời khỏi, đột nhiên nhớ tới một chuyện, quay đầu lại nói, “Bộ phim này vai chính là Lục ảnh hậu, chị hỏi chị Ấy Tuyền, có hay không muốn em xin chữ ký hay chụp ảnh gì đó.”

“Rất có tâm, chị thay mặt Thương Ấu Tuyền cảm ơn em, lát nữa chị sẽ hỏi lại cô ấy.” Tần Mộ tiện tay vỗ lên mông Hạ Dĩ Đồng một cái, cười nói, “Rất đàn hồi, mau đi đi, em vừa trở về nên nghỉ ngơi thật tốt, xin lỗi xong thì đi ngủ đi.”

Hạ Dĩ Đồng ra khỏi văn phòng của Tần Mộ, trên hàng lang gặp vài người mới của công ty, hai nam hai nữ, sau khi cô nổi tiếng thì đi khắp nơi, nên không quen biết họ, nhưng bọn họ đều biết cô, lại rất nhiệt tình, mở miệng một cái là Hạ lão sư, Hạ Dĩ Đồng lễ phép gật đầu chào hỏi, sau đó nhíu mày, ngữ khí của mấy người này, ai không biết còn tưởng bọn họ thân với cô lắm vậy.

“Cũng chả có gì đẹp, tôi thấy còn không bằng Sầm Khê nữa. Đóng nhiều phim rác như vậy, tưởng là bị vùi dập rồi chứ, đột nhiên năm ngoái lại nổi, mấy người nói thử xem?”

“Nghe nói là ôm được đùi đổng sự trưởng, mấy người không thấy cô ấy đi ra từ chỗ nào sao? Còn có áo khoác trên người cô ta nữa, cùng áo thun đều không hợp chút nào, vừa thấy chính là....”

“Bề ngoài nhìn cũng ngây thơ trong sáng lắm mà, bên trong thì lại khác hoàn toàn...”

Những tiếng xì xầm khinh bỉ đều truyền đến tai Hạ Dĩ Đồng, thính lực của cô so với người thường tốt hơn nhiều, những người khua môi múa mép sau lưng đều to gan như vậy vì tưởng cô không nghe thấy, mấy người hai mặt như vậy, Hạ Dĩ Đồng thấy qua nhiều rồi.

Trong lòng cười lạnh, bước chân cô đột ngột dừng lại.

Tiếng xì xầm lập tức im bặt.

Có thể tưởng tượng được sắc mặt nơm nớp lo sợ của mấy người đó.

Hạ Dĩ Đồng không quay đầu lại, cong môi, tiếp tục bước về phía trước.

“Chị Tô Hàn, áo khoác của chị nè, cảm ơn nha.” Hạ Dĩ Đồng vẫn là dáng vẻ thân thiện như thường ngày, xếp áo ngay ngắn lại, đưa qua, “Em đi tìm Tần tổng rồi, cô ấy đồng ý cho em diễn, mấy sếp khác có nổi nóng thì cũng có chị ấy giúp đỡ, sẽ không liên lụy tới chị đâu.”

Sắc mặt Tô Hàn dịu lại, vẫn muốn hỏi rõ ràng, nói: “Em diễn cái này.....”

Hạ Dĩ Đồng nhẹ nhàng cắt ngang lời cô: “Em mệt rồi, muốn trở về nghỉ ngơi một chút.”

Tô Hàn mơ hồ ừ nhẹ một tiếng, không hề nói điều gì, nhưng Hạ Dĩ Đồng biết, chuyện này coi như qua rồi, liền thở phào nhẹ nhõm. Năng lực làm việc của Tô Hàn là không thể phủ nhận, cô ấy cần cô.

Tô Hàn ngập ngừng, nói: “Em cho chị coi một đoạn clip của em, chị đi gửi cho đoàn phim bên kia chắc sẽ không có vấn đề gì đâu. Nửa tháng sau bọn họ sẽ bắt đầu quay, dựa theo yêu cầu của Tần đạo diễn, nên đến sớm 10 ngày để làm quen với môi trường và kịch bản.”

“Aaaaa!” Hạ Dĩ Đồng nhón chân, chân sau cũng nhảy theo.

Tô Hàn nhìn cô ấy.

Hạ Dĩ Đồng cố gắng kiềm chế, không có làm những hành động mất hình tượng nữa, bình thản nói: “Dạ, em biết rồi.”

Đêm hôm đó cô liên hệ với trợ lý, ngày hôm sau chạy tới đoàn phim, tới rồi mới nghe được một chuyện kinh thiên động địa: Tất cả mọi người đều không nghĩ rằng, nữ chính Lai Ảnh tình nguyện chi trả gấp đôi để rời khỏi vai diễn.

Mọi chuyện đều đã chuẩn bị xong. Giờ thì hay rồi, phim còn chưa khai máy mà nữ chính thì đã bỏ chạy.

Điều gay go hơn là Lục Ẩm Băng đã vào đoàn phim, hơn nữa cô dành hai tháng trời vất vả để giảm 15kg, không thể nói tạm gác là tạm gác được, cô ấy tức giận đến nỗi chơi địa chủ tận hai tiếng đồng hồ, trợ lý nhận chịu thua gần suýt bị viêm khớp tay.

Đạo diễn điên lên rồi, cầm điện thoại chửi om sòm trong phòng nghỉ, phim trường thì im lặng như tờ.

Hạ Dĩ Đồng lại đến phim trường lúc này.

Tâm tình của cô hiện tại, có hơi..... vi diệu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.