Hai người họ cứ như thế, gặp mặt nhau thì coi như không khí.
Đã 1 tuần trôi qua.
Mai Mai sức
chịu đựng không còn bền bỉ. Lúc đầu giờ khi Nhất Bảo bước vào lớp, cô đã nhìn cậu ta với ánh mắt đáng lẽ không được phép. Nhất Bảo thì cứ nhất
nhất thờ ơ cô bằng được.
Giờ nghỉ giải lao.
Nhất Bảo đứng dậy đi ra khỏi lớp. Mai Mai cũng đứng dậy ngay sau khi Bảo khuất bóng.
Nhất Bảo ung
dung bước đi. Mai Mai thì chạy theo đằng sau. Và đương nhiên cô vẫn giữ
khoảng cách với cậu ta để tránh bị phát hiện.
Đến hành lang
vắng người. Nhất Bảo đã phát hiện ra mình bị bám đuôi nhưng cậu ta làm
như không hay biết, vẫn thản nhiên đi. Đến chỗ rẽ, đoạn hành lang này
thì không một bóng người. Nhất Bảo đứng nấp vào chân cầu thang, khi Mai
Mai chạy đến nơi, ngó ngang ngó dọc cũng không thấy Nhất Bảo đâu.
- Đi đâu rồi?
Mai Mai ngơ ngác ngó nghiêng.
- Á.
Một bàn tay chạm vào người làm Mai Mai thót tim. Cô lập tức quay người ra sau, là …Nhất Bảo.
Nhất Bảo nhìn Mai Mai, không nói gì rồi ...bỏ đi.
- Bảo ơi, Mai không thích thế này nữa đâu. Chán lắm à!
Mai Mai lẽo đẽo chạy theo. Cô nắm được tay Nhất Bảo nhõng nhẽo:
- Bao giờ thì
Bảo mới nói chuyện với Mai đây? Khi nào hả? Hay Bảo muốn Mai đi cầu xin
tên xấu nào đó đến bắt cóc Mai. À không, Mai sẽ treo biển ‘BẮT CÓC TÔI
ĐI, SẼ ĐƯỢC TRỌNG THƯỞNG’. Háhá… Không biết làm thế có được không nhỉ?
Bảo ơi, Bảo nói gì đi.
Nhất Bảo đột
nhiên dừng lại, cậu quay lại nhìn Mai Mai. Mai Mai hồi hộp nhìn cậu, chờ mồm cậu ta mấp máy phát ra âm thanh nào đó…
Nhất Bảo nhìn Mai Mai rồi đưa mắt nhìn lên trên trong im lặng. Mai Mai đưa mắt nhìn theo.
Ôi mẹ ơi !!!
Thứ Nhất Bảo muốn Mai Mai nhìn là cái biển WC màu xanh bên cạnh còn có hình một the boy.
?????
Hai người họ đang đứng trước cửa nhà vệ sinh nam. Và trong đó có một người là the girl.