Ưm, tôi, tôi,… - Mai Mai cúi đầu cậy móng tay, ánh mắt kia vẫn cứ hằm hằm nhìn cô.
- Vừa gọi tôi là gì?
Cái giọng kia lại vang lên, cậu ta gằn từng tiếng một.
- Là …‘thằng’, nhưng là tại tôi gọi mãi mà cậu không chịu quay…
- IM ĐI.
Cậu ta gầm lên, ánh mắt đầy sát khí, lạnh lùng quay người bỏ đi.
Mai Mai cảm thấy trong người như có một luồng hàn khí cực ghê ghớm đang
lan truyền dọc cơ thể, vậy mà bên ngoài người cô nhễ nhại mồ hôi.
Cái bóng của cậu ta dừng lại:
- Từ giờ hãy nói năng cho cẩn thận, cô chỉ là đại tiểu thư ở trong nhà
cô thôi, còn ra ngoài, cô chẳng là gì hết. Đừng nên để bị đánh.
Mai Mai từ nãy giờ chỉ chăm chăm nhìn cái bóng của người đó in dưới nền
đất. Cái bóng đó nói xong thì quay đi. Mai Mai cảm thấy như cả bầu trời
trên kia sắp đổ sụp xuống, cô ngẩng lên nhìn. Ánh nắng mặt trời gay gắt
chiếu thẳng vào mặt cô, vậy mà Mai Mai cứ đứng giữa sân ngước cổ nhìn
trời. Không xong rồi, Mai Mai thấy thân thể mình mỗi lúc một nặng, đôi
chân sắp không đỡ nổi rồi. Đầu óc váng vất, người đổ dần ra sau.
Mai Mai thấy gáy mình như vừa va phải đá, nhưng lạ là không đau.
Trời ơi mình say nắng rồi.
- Điên à? Đi ngắm mặt trời lúc hừng hực nắng làm gì?
Có tiếng người.
là giọng nói đáng ghét đó.
sao nghe gần quá vậy, hình như nó phát ra từ tảng đá cạnh tai mình.
KHÔNG PHẢI CHỨ?
Như bị điện giật, Mai Mai đứng dựng lên, tách mình ra khỏi tảng đá, đầu
óc còn đang choáng váng nên cô bị loạng choạng. Cố đứng vững lại, nhìn
lại cục đá kia.
Mình đoán không sai đúng là tên đáng ghét đó.
Hắn đứng dưới nắng chỗ mà Mai Mai vừa suýt nằm ngửa ra.
- Sao cậu lại nói thế với tôi. Từ trước đến giờ chưa ai doạ tôi như vậy, chưa ai bảo tôi nói năng lung tung thế nọ thế kia, vậy mà cậu dám..
Mai Mai giơ tay tiến tới trước định đánh cậu ta nhưng vừa bước đi mắt
mũi lại hoa cả lên, cô bổ nhào về phía trước. Thấy cổ trước mình bị một
bàn tay nắm lấy, Mai Mai trong tư thế nghiêng một góc 60 độ so với mặt
đất. Cổ bị bóp rất khó chịu nhưng nhất thời Mai Mai không cảm nhận thấy. Cô chỉ thấy trước mắt mình là một cánh tay săn chắc, và môi mình đang
chạm vào cánh tay đó..
Lực đẩy từ dưới lên, đẩy Mai Mai đứng lên, nhưng vì bị bất ngờ, Mai Mai
đứng lên rồi lùi, lùi ra sau, đến khi vấp phải bậc thềm hành lang thì
ngồi phịch xuống, đau cả mông.
Mai Mai nhăn nhó nhìn cậu ta, rồi tròn mắt thẫn thờ:
Một boy cao ráo, mặc áo sơ mi, hai cúc trên để mở, mái tóc vuốt gel thật hợp với gương mặt dài, góc cạnh thật manly. Cậu ấy đang tiến lại phía
cô, giữa trời đầy nắng nhưng cậu ta đi đến đâu thì ánh nắng ở đó lại tự
động dịch qua chỗ khác như biết rằng dù mình có sáng chói đến đâu cũng
không thể bằng cậu thanh niên này.
Cậu ta bước đến trước Mai Mai, và nhìn cô, đôi mắt mới mê hồn làm sao.
Rồi bước đi.
Cậu ta bước qua rồi, Mai Mai như tỉnh mộng. Vội đứng lên:
- Này đứng lại. Tôi bảo cậu đứng lại. Cậu ơi đứng lại cho hỏi tí.
Nhưng cậu ta không đứng lại, Mai Mai đành vội chạy đuổi theo.