Ánh Lửa Mùa Đông

Chương 180: Chương 180: Chương 326




“Bá tước tiên sinh có ở dưới hay không tớ không biết, tớ chỉ biết, những thứ này đều là do quản gia của anh ta mang tới trường cho tớ.” Trầm Ninh để chén đũa trong tay xuống, đưa cho cô cái lá thư kia, “À, còn cái này nữa, bá tước tiên sinh nhà cậu muốn tớ chờ cậu ăn cơm xong mới được đưa.”

trên phong thư chẳng có gì cả, Lãnh Tiểu Dã mở ra, lấy lá thư bên trong.

trên tờ giấy viết thư xinh đẹp chỉ có vỏn vẹn một câu tiếng Trung, mỗi nét bút đều rất cứng cỏi nghiêm túc, vừa nhìn đã biết đây là chữ của Hoàng Phủ Diệu Dương.

“Tối này, 8 giờ, tôi chờ em ở Cửu Trọng Thiên.”

Phía dưới là chữ ký bằng tên tiếng anh của Hoàng Phủ Diệu Dương.

Xem xong lá thư, Lãnh Tiểu Dã nhếch mày.

“Cửu Trọng Thiên là ở đâu vậy?!”

Trầm Ninh tới gần, nhìn lá thư trong tay cô, “Quán rượu Cửu Trọng Thiên mà cậu cũng không biết, đây chính là nơi vừa được bình chọn là một trong những nơi đáng đi nhất ở Châu Á, ở đây không chỉ có những loại rượu ngon, mà còn có thể nhìn thấy cả cảnh đêm Thượng Hải này, trên mạng bình chọn, đây là nơi lãng mạn nhất Thượng Hải đó... Bá tước tiên sinh nhà cậu biết chọn địa điểm thật?! Sao, có muốn tớ đi mua vài bộ đồ với cậu không?”

“Mua làm gì?” Lãnh Tiểu Dã nhíu mày.

“Chẳng lẽ cậu muốn mặc đồ thể thao đi hẹn hò sao?”

“Ai nói tớ muố đi?”

“Cậu không đi?!”

“Cậu không hiểu anh ta đâu, đây chỉ cái bẫy của anh ta thôi, tớ cho cậu biết, bây giờ, nhất định anh ta đang ở dưới lầu, chỉ cần tớ bước chân ra khỏi nhà, anh ta sẽ lập tức nhào tới, bắt tớ, sau đó đắc ý nói với tớ, “Lãnh Tiểu Dã, em thua rồi“.”

“không thể nào?”

“Cái gì mà không thể nào, bây giờ tớ tìm anh ta cho cậu xem.”

Lãnh Tiểu Dã chạy vào trong, lấy một chiếc kính viễn vọng to tướng ra, đi tới ban công, tỉ mỉ quan sát dưới lầu, nhưng không phát hiện được bất cứ dấu vết nào.

cô lại chạy ra cửa, đứng cạnh cửa sổ, nhìn dưới lầu một lượt, vẫn không có gì cả.

Kỳ thật, chẳng lẽ tên kia không phái người theo dõi cô sao?!

Trầm Ninh thấy cô cứ đi qua đi lại cũng không để ý làm gì, thoải mái ăn cơm của mình, rồi đi tới, đặt chìa khóa vào trong tay cô.

“Đây... Chìa khó xe của cậu, tối nay tớ có buổi họp mặt cùng với một vài bạn học, cậu tự mình xử lý bữa tối đi.”

Lãnh Tiểu Dã nhìn chìa khóa xe trong tay, “Cậu không lái xe đi sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.