Ánh Lửa Mùa Đông

Chương 211: Chương 211: Chương 357




Hoàng Phủ Diệu Dương chỉ nghĩ cô muốn đi mua thuốc mỡ, không để ý nhiều, nắm tay cô ra khỏi phòng

Hai người cùng nhau xuống lầu, lão quản gia và cận vệ rất biết điều không đi theo.

Nhìn xung quanh một cái, thấy tiệm thuốc ở phía đối diện, ánh mắt Lãnh Tiểu Dã lập tức sáng ngời, cô chìa tay ra trước mặt anh, “Cho em mượn mộttrăm đồng, em đi mua.”

Tính tình anh rất mạnh mẽ, nếu biết cô uống thuốc, anh nhất định sẽ rất tức giận, cô không muốn cho anh biết.

Hoàng Phủ Diệu Dương không đưa tiền cho cô, chỉ nắm lấy tay cô.

“đi cùng đi.”

“không cần đâu, chỉ băng qua đường là...”

Lãnh Tiểu Dã còn muốn từ chối, Hoàng Phủ Diệu Dương đã nắm tay cô đi về phía trước.

“một mình em băng qua đường như vậy, anh lo lắm.”

囧!

cô đâu còn trẻ vị thành niên nữa đâu, mà không băng qua được được?!

Lãnh Tiểu Dã bất đắc dĩ đành đi theo.”

đi qua con đường dưới lòng đất, hai người cùng tới tiệm thuốc, đôi mắt cô chuyển động, cô đã có cách.

“Em khát nước, Hoàng Phủ Diệu Dương, anh giúp em mua một chai nước được không?” cô chỉ vào siêu thị bên cạnh, “anh mua nước, em mua thuốc, như vậy có thể tiết kiệm thời gian, còn nữa... Nhớ phải giúp mua một cây... À, không, hai cây keo qua.”

“Được.”

Hoàng Phủ Diệu Dương lấy bóp tiền ra, Lãnh Tiểu Dã đưa tay qua lấy hai tờ tiền trong ví anh.

“Chúng ta chia nhau làm, mua xong em sẽ đứng ở cửa chờ anh.”

Nhìn thấy Hoàng Phủ Diệu Dương đi vào siêu thị mua nước, cô lập tức xoay người, nhanh chóng chạy vào tiệm thuốc.

“Xin chào, xin hỏi ngài cần mua gì?”

Trong hiệu thuốc, dược sĩ lập tức đi tới.

“Tôi muốn mua một hộp thuốc mỡ.” Lãnh Tiểu Dã lập tức nói.

Dược sĩ dẫn cô tới một gian hàng, “Ngài muốn loại nào, sản phẩm của chúng tôi có từ hơn một trăm nước, có cả thuốc mỡ Levoflacxin, thuốc mỡ Erythromycin... Đúng rồi, Vân Dược Bạch Dược cũng giảm đau được đấy.”

“Ây... Loại nào tốt một chút ấy.”

Dược sĩ nam quay qua nhìn cô, “Vậy phải xem ngài bị thương ở đâu, sưng viêm thế nào.”

“Tôi muốn hai loại, một loại là nhiễm trùng lỗ tai, do đeo khuyên gây nên, còn loại kia thì...” Ngay cả mạnh mẽ như Lãnh Tiểu Dã, cũng không thể nghiêm túc nói ra chỗ bị thương được, “Cái còn lại thì tốt một chút, có... Thuốc Đông y không.”

“Bấm lỗ tai, thì nên dùng Erythromycin là được, từ thực vật...” Dược sĩ nhìn giá hàng, cầm lấy một loại thuốc mỡ, “Đây là thuốc Đông y thuần đấy, dược tính nhẹ nhàng, tuyệt đối không có bất kỳ tác dụng phụ nào, ngay cả trẻ con cũng dùng được.”

Lãnh Tiểu Dã gật đầu, “Vậy được rồi, tôi muốn lấy hai cái này, còn nữa, lấy giúp tôi bình rượu và bông y tế nữa, ngài cứ lấy những thứ đó trước. À, thuốc tránh thai để ở đâu vậy nhỉ?”

Dược sĩ giúp cô lấy những thứ cô cần, Lãnh Tiểu Dã đưa mắt nhìn một vòng, thấy biển hiện các cách tránh thai, cô lập tức đi tới.

đi qua bên đấy, trên giá xếp đầy các loại thuốc.

Nhìn trái nhìn phải nửa ngày, cô mới phát hiện thuốc tránh thai ở giá đối diện.

Tình huống của cô, chắc là phải uống tránh thai khẩn cấp đúng không?

Lãnh Tiểu Dã vừa cầm lấy hộp thuốc, đột nhiên tiếng bước chân vang lên.

Nghe thấy tiếng bước chân, cô nghi ngờ ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy Hoàng Phủ Diệu Dương đã chạy tới trước mặt mình, đưa chai nước trong tay cho cô.

“Uống mau đi.”

Sao anh lại đi nhanh vậy?!

Lãnh Tiểu Dã đưa tay nhận lấy chai nước, “anh... Sao anh đi nhanh vậy?”

Hoàng Phủ Diệu Dương cưng chiều cười, “Siêu thị đang giảm giá nước uống, nên anh mua ở ngoài cửa luôn.”

“Vậy... Kẹo của em đâu?”

anh đưa ty ra, nhìn kẹo que bên trong, trên mặt hộp còn gắp một tầng kẹo que.

“không biết em thích mùi gì, nên anh mua hết luôn.” Hoàng Phủ Diệu Dương giương cằm tự đắc, “Sao lại không uống, em không khát à?”

“À.”

Lãnh Tiểu Dã lên tiếng, nhận lấy chai nước kóoáng, uống một ngụm nhỏ, vừa xoay người lại, len lút đặt hộp thuốc lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.