Editor: Vũ Cát Gia Gia
Lãnh Tiểu Dã ngoảnh mặt làm ngơ giống như không nghe thấy, bình tĩnh tiếp nhận bình nước ông quản gia đưa tới, đưa đến bên môi.
Liliane không nghĩ tới cô ta khiêu khích như thế mà Lãnh Tiểu Dã thế nhưng không để ý tới, trong lòng chán nản, một phen kéo cung trên người ra nhắm Lãnh Tiểu Dã mà bắn.
Sưu!
Tên dài được kéo căng ra đã đem cái chai nước suối trong tay Lãnh Tiểu Dã lập tức bắn thủng ngay chính giữa. Chai nước suối bị bắn bất ngờ, lập tức liền thoát ra khỏi bàn tay Lãnh Tiểu Dã, nước bên trong lập tức liền phun vẩy ra, văng đến trên mặt cùng trên người Lãnh Tiểu Dã.
Ai cũng thật không ngờ sẽ phát sinh chuyện như vậy, mấy người hộ vệ lúc hướng tới,cung tên đã muốn cắm vào chai nước suối ngã nhào ở trên cỏ.
Ông quản gia vội vàng đi tới phía trước tay lấy khăn tay đưa qua, một bên liền ân cần nhìn về phía Lãnh Tiểu Dã, “Tiểu thư,cô không có việc gì chứ?”
Tiếp nhận khăn tay, đưa tay lau vệt nước trên mặt, Lãnh Tiểu Dã khẽ gật đầu một cái.
Xác định cô không có bị thương, ông quản gia lập tức quay sang vẻ mặt nghiêm nghị nhìn về phía Liliane.
“Công chúa điện hạ, cô hơi quá đáng đấy!”
Ông quản gia vốn dĩ đi theo bên người nữ đại công, sau lại chăm sóc Hoàng Phủ Diệu Dương lớn lên, được rất nhiều người coi trọng, cho dù là thành viên hoàng thất cũng là không dám quá mức thất kính ông.
Liliane trúng lời răn dạy của ông lập tức liền bĩu môi, “Tôi chỉ là không cẩn thận đem tên bắn ra mà thôi, quản gia tiên sinh tính tình cần gì phát lớn như vậy chứ?”
“Oành!”
một viên đạn đột nhiên bay đến cách không xa bên chân cô ta trên cỏ.
Liliane hoảng sợ, thét lên lui về phía sau một bước.
Vài cái đại binh đứng ở sau lưng Lãnh Tiểu Dã đều là cười ra tiếng, một cái đại binh liền cười hì hì hướng cô ta cúi người thi lễ, “ Công chúa Liliane điện hạ thân mến, vừa rồi không cẩn thận bóp cò hy vọng không có hù được cô!”
cô ta rõ ràng thấy anh ta cố ý bắn, vậy mà anh ta lại nói không cẩn thận bắn trúng.
Mấy cái này đều là mấy tinh anh cầm đầu trong quân doanh, nhìn miệng của cô ta mặt đã cảm thấy không vừa mắt, làm sao còn để ý cô ta có phải là công chúa hay không công chúa nữa?
một cái đại binh lập tức liền dùng gậy ông đập lưng ông, cố ý bắn một viên đạn đi qua.
“Ngươi... Các ngươi...” Liliane tức giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn xanh mét, giơ nón tay chỉ mấy người lính kia, “ Là ai dám công kích tôi? Lập tức đứng ra... Công kích thành viên hoàng thất, đây chính là cố ý gây tội, tôi lập tức đưa người đó ra tòa án quân sự!”
Người binh lính nổ súng kia, lúc này cũng ý thức được chính mình vừa rồi xúc động gây ra chuyện lớn, vẫn như cũ không dám cúi đầu, đứng ra tiến lên một bước.
Lãnh Tiểu Dã đưa tay cầm súng trong tay của người lính kia.
“Là tôi!”
Người ta là xuất đầu giúp cô , cô đương nhiên không thể làm rùa đen rút đầu.
cô vốn không muốn gây chuyện, nhưng mà vị Liliane điện hạ này rõ ràng cho thấy cố ý muốn tìm cô gây chuyện, chỉ sợ trốn cũng tránh không khỏi.
Nếu tránh không khỏi, đơn giản liền cùng cô ta chơi đùa một chút.
cô chủ động thừa nhận, hơn nữa vừa rồi ai cũng không thấy rõ là xảy ra chuyện gì, cho dù Liliane biết rất rõ ràng không phải cô, lại cũng không thể làm được gì.
Nếu như đối phương chỉ là một người bình thường, cô đương nhiên là có vô số phương pháp nhằm vào, nhưng là đối phương là Lãnh Tiểu Dã, Liliane cũng chỉ có thể im lặng.
Lãnh Tiểu Dã mặc dù chỉ là một nữ nhân bình thường, nhưng mà bây giờ cô đối với bên ngoài sớm đã là vị hôn thê Hoàng Phủ Diệu Dương, tính theo cùng với thân phận của Liliane là tương đương.
Liliane công chúa này có thể “không cẩn thận”, cô là vị hôn thê của bá tước đại nhân đương nhiên cũng có thể “không cẩn thận“.
Liliane tự nhiên không chịu để yên dễ dàng như vậy,con mắt chuyển động một cái đã có cái ý nghĩ mới.