Rất nhanh liền đến thời gian ăn cơm.
Mẹ Chu Thiên Kỳ gọi cậu đến sắp xếp bàn ăn, bưng thức ăn ra bàn. Đành phải rời tivi ở phòng khách, Chu Duệ cũng theo sau, nhưng là Chu Duệ trở lại như thường cũng khiến Chu Thiên Kỳ an tâm, quả nhiên đứa em họ này vẫn là hiểu chuyện hơn em trai cậu. Em trai hắn một mặt coi mình là trọng tâm thế nhưng không có đạt được mục đích liền không dễ dàng thỏa hiệp.
“Tiểu Hạo đâu ?” Mẹ cởi ra tạp dề, cũng ngồi xuống bàn ăn, vừa cầm lấy đũa thì phát hiện thiếu một người.
“Ra ngoài rồi.” Chu Thiên Kỳ trả lời.
“Ngày hôm nay trong nhà có khách, sao lại ra ngoài ?” Mẹ nhíu mày, kỳ thực gia giáo trong nhà rất nghiêm khắc, cho dù em trai trở nên như vậy không coi ai ra gì như vậy, ở bên ngoài bừa bãi trong nhà cũng không nói gì hành vi phóng khoáng của hắn. Nhưng loại lễ tiết này lại càng coi trọng.
“Hắn có việc ạ.” Chu Thiên Kỳ nói dối, nếu như thực sự nói ra vì cùng mình cãi nhau nên mới ra ngoài lúc trở lại nhất định bị quở trách.
“Thật là một đứa nhỏ hiểu chuyện.” Mẹ thở dài, tuy rằng vẫn luôn quan tâm bọn trẻ, thế nhưng cũng không nói ra những lời đánh giá gì khiến bọn chúng phải áp lực.
Cả nhà trầm mặc, ba ba chưa bao giờ mong muốn quản chuyện của em trai, nói đúng hơn là đứa con thứ này đã làm ông mất mặt, baba luôn chọn thái độ coi nhẹ để đối đãi với hắn, chỉ là em trai vẫn luôn lười biếng ở nhà ông mới nói ra để em trai hắn có thể đi tìm một công việc, không phải vô tích sự ở nhà. Tuy rằng cũng rất yêu thương con cái, thế nhưng đối với đứa con không thể tức giận này lại cực kỳ yêu thương.
“Nào, Tiểu Kỳ ăn cái này nhiều một chút.” Cô gắp món ăn cho Chu Thiên Kỳ, phá vỡ sự im lặng này. “Tiểu Kỳ học đại học rồi, chị dâu cũng nhẹ nhõm đi rất nhiều, cũng không phải lo lắng quản con nữa.” Cô hâm mộ nói. Nhìn Tiểu Duệ nhà bác bây giờ còn chưa lên đến cấp ba, nếu như thi không được trường cấp ba tốt như Tiểu Kỳ thì thi đại học sẽ rất khó khăn.”
“Chuyện này thì nghe nói Tiểu Duệ vốn thông minh thành tích học tập cũng tốt. Thi cấp ba kia là hoàn toàn không có vẫn đề.” Mẹ cười nói trong mắt cũng tràn đầy tự hào.
“Tiểu Duệ thành tích cuối kỳ năm nay thế nào ?” Cha cũng tham gia đặt câu hỏi.
Lễ mừng năm mới, thành tích của bọn nhỏ trở thành đối tượng để bàn luận.
“Tạm được. Môn ngữ văn điểm hơi thấp một chút nhưng vẫn đứng đầu toàn trường.” Chu Duệ thập phần khiêm tốn nói, Từ trước đến nay Chu Duệ cũng không để ý đến người khác, bây giờ còn có thể trả lời vấn đề đúng là không tồi. Muốn sửa đổi tính tình quái gở của nó cô cũng tốn không ít tâm huyết.
“Ừm, tiếp tục giữ vững liền không có vấn đề, trường cấp hai kia cũng là trường tốt nhất, anh họ ngươi trước đây cũng đứng nhất toàn trường, vì thế sẽ không có vấn đề.” Baba vui mừng nói, mấy đứa trong nhà đều là nhân tài tương lai.
“Tiểu Kỳ học tập ở đại học có mệt hay không ?” Cô vừa hỏi vừa đưa đĩa rau cho Chu Thiên Kỳ.
“Tạm được, bởi vì là kiến thức chuyên môn, thầy giáo yêu cầu cũng rất cao, vậy nên mỗi ngày đều bận rộn học tập.” Chu Thiên Kỳ cảm thấy hoàn cảnh này thật khó để tiếp thu, trước đây hoàn toàn không có cảm thấy như vậy, thế nhưng từ lúc Tiểu Hạo bạo phát, mọi cảm giác hài lòng đều biến mất, tại trước mặt người nhà trả lời mấy vấn đề này tựa như bị gió độc đâm vào tim, khó chịu, đau đớn, hô hấp khó khăn.
“Tiểu Duệ, con xem anh họ con thật lợi hại, con phải cố gắng lên.” Cô nói với Tiểu Duệ.
“Anh Tiểu Hạo đương nhiên lợi hại, anh ấy là thần tượng của con mà.” Chu Duệ nhìn về phía Chu Thiên Kỳ, ánh mắt vô cùng hồn nhiên làm Chu Thiên Kỳ cảm thấy chột dạ. Trong lòng cậu nhận thức được Chu Duệ thực ra rất lạnh nhạt, trong lòng nham hiểm, tuy rằng còn là một đứa nhỏ thế nhưng trong trí nhớ của Chu Thiên Kỳ tính cách của hắn cũng chưa từng thay đổi quá nhiều, điều này khiến cậu không thể thích ứng được một Chu Duệ hồn nhiên ngây thơ lúc này. Ngay cả vừa rồi cùng cậu xung đột, ánh mắt nham hiểm của hắn khiến Chu Thiên Kỳ nghĩ Chu Duệ chưa từng thay đổi.
Ăn cơm xong, Chu Thiên Kỳ không có việc gì làm, ngồi trên sô pha nghịch điện thoại di động, xem tivi, Chu Duệ cũng chơi ở bên cạnh. Mẹ rửa bát đĩa thu dọn mọi thứ xong liền cùng cô ra ngoài chơi màn chược, ba phải đi làm nên cũng đã đi, phòng lớn như vậy cũng chỉ còn lại hai người bọn họ.
“Anh” Chu Duệ nhích lại gần, dựa vào người Chu Thiên Kỳ, bàn tay cầm lấy điện thoại Chu Thiên Kỳ đang chơi xem nội dung trong đó.
“Làm cái gì vậy ?” Chu Thiên Kỳ khó chịu lấy lại điện thoại, hắn lại sấn vào.
“Anh đang làm cái gì vậy, vẫn luôn chơi QQ sao?” Chu Duệ thấy Chu Thiên Kỳ đang kéo QQ trống rỗng, “Anh rõ ràng muốn có người thích anh, tại sao không tiếp nhận em ?”
“Cậu không giống, không phải kiểu của anh.” Chu Thiên Kỳ đoạt lấy điện thoại di động.
“Anh thích tuýp đàn ông nào ?” Chu Duệ hỏi.
“Anh không thích đàn ông.” Chu Thiên Kỳ đẩy Chu Duệ ra ngồi lại nghiêm chỉnh.
“Em thích anh Tiểu Kỳ.” Chu Duệ ai oán nói.
“Thích với yêu không phải là một chuyện.” Chu Thiên Kỳ vỗ trán, em họ thế nào lại cố chấp như vậy, đã nói rõ ràng như thế còn cứ thế này thế nọ.
“Phải từng làm qua mới là yêu, chưa từng làm chỉ có thể là thích.” Chu Duệ một lời kinh ngạc. “Thế nhưng không cùng anh làm em cũng muốn thăm dò ưu thế của anh một chút.”
Trời ạ, đây là cái lý luận gì ! Chu Thiên Kỳ vẻ mặt hắc tuyến. Tiểu Duệ hàng ngày đang tiếp xúc cùng người nào, lời như vậy…
“Tiểu Duệ, cậu còn nhỏ, thực sự không hiểu.” Chu Thiên Kỳ tận lực khuyên ngăn, di chuyển vấn đề vô lý của em họ.
“Anh nếu không nguyện ý cùng em nói, em cũng sẽ phản nghịch giống Tiểu Hạo.” Không chịu nghe lời khuyên bảo cùng cự tuyệt của Chu Thiên Kỳ, ánh mắt Chu Duệ trở nên sắc bén. Quả nhiên Tiểu Duệ vẫn là Tiểu Duệ đó, nhu thuận kia chỉ là giả vờ… Chu Thiên Kỳ thờ dài trong lòng, yêu cầu trong nhà hà khắc quá rồi, khiến bọn nhỏ đều che giấu đi diện mạo tăm tối bên trong. Bời vì không có cách nào trút ra tâm sự đen tối trong lòng sau đó ngày càng trở nên vặn vẹo…
“Tiểu Duệ không nên đem bản thân mình ra đùa giỡn.” Chu Thiên Kỳ nghe Chu Duệ nói vậy liền nghiêm túc. Cậu ghét nhất là bị uy hiếp.
“Anh Tiều Kỳ đã không thích em làm những cái vinh dự gì đó để làm gì, ẩn giấu chính mình, vẫn dùng mặt nạ để che dấu, nếu như không phải vì để có thể tiếp cận anh em cũng không cần giả bộ biết điều ưu tú đến vậy.” Ánh mắt chu Duệ đỏ ngầu, “ Anh suất sắc như vậy, nếu như em không phải là một đứa trẻ ngoan, mẹ anh cũng sẽ không để em tiếp cận anh… Nếu như anh đã không thích em, loại mặt nạ này còn cần đề làm gì…”
“…” Thì ra là như vậy… Chu Thiên Kỳ không còn gì để chống đỡ. Việc làm của bọn họ đều là vì cậu. Chuyện tình cẩu huyết như vậy không phải chỉ xảy ra ở phim Hàn sao ! Thật không còn gì để nói, cái kỳ nghỉ đông này liên tiếp xảy ra hai ba chuyện kỳ quái, bị em trai dằn vặt đến thương nặng, bị hắn ép buộc thích, bị Hạ Vi tỏ tình…
“Tiểu Duệ, vì anh là không đáng.” Chu Thiên Kỳ cảm thấy xoắn xuýt, “ Cậu rất hiểu anh, cậu biết anh thích gì sao ? Ý của anh cậu hiểu không ? Với năng lực của cậu vì anh làm cái gì ? Anh có thể tiếp nhận cậu sao ? Những điều này cậu đã từng nghĩ qua hay chưa ?”
“Bởi vì không thực sự tiếp cận được anh, em không biết, cũng bởi vì muốn tiếp cận được anh nên mới tìm cơ hội…” Chu Duệ đột nhiên lớn tiếng, “Thế nhưng vô luận anh thế nào em đều rất thích, đây là chuyện không có biện pháp, không biết từ lúc nào đã không thể thoát ra được…”
“Những thứ này đều do chính cậu tưởng tượng ra, bởi vì không chiếm được nên mới càng muốn có. Thật sự có được rồi, cảm giác mới mẻ nhất thời qua đi còn có thể hay không vẫn nghĩ như vậy, đây là hiện thực không phải tiểu thuyết…” Chu Thiên Kỳ khổ sở, bọn họ đều nghĩ quá ngây thơ rồi. Cho dù cậu có thể tiếp thu còn có thể kéo dài sao ? Làm sao có thể, cuộc sống người muốn, “Thử một chút”, ba chữ này có thể nói ra dễ ràng, thế nhưng có nghĩ qua không vì anh, nếu như chỉ là thử một chút còn được, nếu như anh thích các cậu rồi, các cậu cũng sẽ không còn cảm thấy mới mẻ mà thích anh nữa vậy anh nên làm cái gì bây giờ ?”
“Không phải như thế…” Tiểu Duệ liền nhào vào trong lòng Chu Thiên Kỳ, chế trụ hông của cậu, “Tiểu Duệ không có nghĩ như vậy, vẫn luôn rất thích anh. Bời vì anh không thích nên mới muốn khiến anh thử một chút, việc này đã không còn biện pháp rồi.”
“Anh thực sự không có cách nào tiếp thu, tất cả đều xảy ra quá nhanh…” Chu Thiên Kỳ thở dài.
Nắm tay thật chặt trong ngực.
Điện thoại di động vang lên.
“Alo.” Chu Thiên Kỳ nghe điện thoại.
“Cậu là anh của Chu Thiên Hạo phải không ?” Chu Thiên Kỳ cảm thấy sự tình không hợp, tâm tình liền căng thẳng, không phải em trai hắn đã xảy ra chuyện gì rồi chứ ? Nhớ tới chuyện trước đây hắn bị lão đại hắn truy sát trong lòng liền dựng đứng.
“Em trai cậu đang ở bệnh viện trung tâm XX, mau tới.” Người đàn ông nói xong liền cúp điện thoại.
Chu Thiên Kỳ hoảng hồn, em trai hắn không sao chứ ?
“Anh Tiều Kỳ ?” Thấy Chu Thiên Kỳ cầm lấy áo khoác, lao ra cửa Chu Duệ nghi vấn, cảm thấy khẳng định đã xảy ra chuyện lớn. Cũng theo Chu Thiên Kỳ ra ngoài thuận tiện cẩn thận cài lại cửa.
“Bác tài, đến bệnh viện trung tâm XX.” Chu Thiên Kỳ ngăn một chiếc taxi lại, Chu Duệ cũng theo sau, tài xế nhìn thấy vẻ mặt của Chu Thiên Kỳ biết chắc rằng cậu đang rất gấp liền mở cửa rồi đi thẳng tới bệnh viện.
“Chàng trai, đã xảy ra chuyện gì vậy ?” Tài xế không nhịn được bắt đầu bát quái.
“Em trai xảy ra chuyện, có người gọi điện nói mau đến bệnh viện.” Chu Thiên Kỳ tuy rằng rất gấp thế nhưng khoảng cách đến bệnh viện vẫn còn rất xa có vội vã cũng không thể được cho nên đành trò chuyện cùng với tài xế, thuận tiện bình phục một chút hoảng loạn trong lòng.
“Ai, em trai cậu bao nhiêu tuổi ?”
“17 tuổi.”
“Vậy đã xảy ra chuyện gì ?”
“Cháu cũng không rõ ràng lắm, người trong điện thoại cũng chưa nói rõ liền cúp máy.” Chu Thiên Kỳ có điểm ảo não đã biết như vậy sao còn hoảng loạn làm gì ! Em trai có thể chỉ bị thương một chút. Nếu là không có chuyện gì bản thân lại chẳng bị hắn khinh bỉ ? Dễ dàng tin tưởng một số điện thoại xa lạ. Cũng may là dẫn theo Tiểu Duệ nếu có chuyện gì còn có thể cùng nhau đối phó.
“Ngày hôm nay đường phố thật huyên náo mà, hình như là bang phái đánh nhau, mấy đứa trẻ côn đồ này không có việc gì làm liền.. Tôi mấy tháng trước còn bị bọn chúng sách nhiễu đòi thu phí bảo vệ, thật kỳ cục mà.” Tài xế có điểm tức giận ồn ào.
“Đánh nhau thế nào ?” Chu Thiên Kỳ trong lòng cả kinh chỗ đó chính là chỗ Chu Thiên Hạo đã từng làm việc. Không biết là hắn đã chạy đi gây rối chuyện gì rồi ?
Nhìn Chu Thiên Kỳ ngồi bên cạnh một chút, tài xế suy tính dáng vẻ đối phương không có giống côn đồ mới chậm rãi nói tiếp, “Nghe nói là tranh đoạt quyền lực bang phái, còn có mở sòng bạc ngầm xung quanh thu phí bảo hộ, cảnh sát cũng không có cách nào quản. Có người còn nói người đứng đầu có địa vị thật lớn.”
“…” Mấy thứ này Chu Thiên Kỳ quả thật không biết. Chu Thiên Hạo cư nhiên lại có thể gia nhập tổ chức nguy hiểm như vậy. Cậu làm anh trai của hắn mà hoàn toàn không biết chuyện, thẳng đến khi hắn bị thương đều là người khác đến thông báo mới biết. Trong lòng cảm thấy cay đắng.
“Đến rồi ! Cậu mau đi đi !” Tài xế vững vàng dừng xe ở bên ngoài bệnh viện.
“Vâng.” Trả tiền xong Chu Thiên Kỳ vội vã chạy vào bệnh viện. Lúc này mới nhớ ra đối phương cũng chưa có nói ở chỗ nào trong bệnh viện.
Chu Thiên Kỳ lấy điện thoại ra nhanh chóng gọi cho đối phương.
“Xin hỏi em trai tôi đang ở chỗ nào ? Tôi đến bệnh viện rồi.” Điện thoại kết nối, Chu Thiên Kỳ nhanh chóng hỏi.
“Ở phòng 3 tầng 12 phòng chăm sóc đặc biệt.” Người đàn ông nhận điện thoại, nói xong bên kia một trận tạp âm hỗn loạn, đối phương lập tức cúp điện thoại.
Chu Thiên Kỳ tìm được thang máy liền đi tới.
Chu Duệ kéo anh lại, “ Anh cứ như vậy mà đi ? Đối phương là ai ? Nếu như bị lừa thì làm sao bây giờ ?”
“Không có cách nào. Nếu như Tiểu Hạo có chuyện…” Tim của Chu Thiên Kỳ đập nhanh một hồi.
“Đối phương là dùng điện thoại của Tiểu Hạo gọi cho anh sao ? Làm sao anh biết Tiểu Hạo đang ở đó bên cạnh hắn ?” Ánh mắt Chu Duệ có vẻ nghiêm lại.
Đột nhiên Chu Thiên Kỳ có phản ứng lại, nếu như là Tiểu Hạo ở bên cạnh vì sao đối phương không dùng điện thoại của Tiểu Hạo gọi cho mình ?
Lúc này Chu Thiên Kỳ mới hiểu được, lấy điện thoại ra gọi cho Chu Thiên Kỳ, “Xin lỗi quý khách người sử dụng đã tắt máy.” Tắt máy !
Nhìn Chu Duệ, lắc đầu, “Anh vẫn phải lên đấy xem một chút, đây là ở bệnh viện hơn nữa còn là phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, sẽ không có vấn đề quá lớn.” Vẻ mặt Chu Thiên Kỳ kiên định.
“Được.” Chu Duệ nhăn mày, che dấu cô đơn ở trong lòng. Tình cảm Tiểu Kỳ đối với Tiểu Hạo hắn mãi mãi so cũng không bằng. Nếu như là hắn, chuyện này có thể cũng không khiến Tiểu Kỳ lo lắng như vậy… Như vậy có thể làm gì được, cũng chỉ có thể đứng phía sau bảo hộ anh…
Rất nhanh liền đến tầng 12, Chu Thiên Kỳ tìm một chút liền thấy được căn phòng đó. Phòng bệnh của tầng này được lắp thiết bị vô cùng đẹp đẽ, thiết bị cũng tốt, thoạt nhìn nhất định là người có tiền mới có thể ở.
Đến phòng bệnh số 3, mở cửa ra bên trong là một mảnh hỗn loạn.
“Cút ngay ! Đừng có động vào người tôi!” Là âm thanh của Chu Thiên Hạo truyền tới.
“Bắt hắn, đè hắn lại cho tôi !” Là giọng nói của người đàn ông trong điện thoại. “ Thực sự là không nghe lời, tôi đã gọi điện cho anh trai cậu, cậu còn muốn ồn ào cái gì ? Không phải là muốn tôi động võ mới có thể yên tĩnh chứ ?”
“Hừ!, Chu Thiên Hạo quát, “Tôi cũng không bảo anh gọi điện thoại, ai cần anh gọi.”
“Tôi thích!” Giọng nói của người đàn ông bỗng trở nên nghiêm túc, “Người anh trai yêu quý của cậu nếu như nhìn thấy em trai hắn giống như con rối của người khác, đó là cảnh tượng tuyệt vời thế nào đây !”
“Đồ biến thái chết tiệt !” Có thể nghe ra Chu Thiên Hạo đang giãy giụa cùng phẫn nộ. “Hiệp định ban đầu không phải như thế ! Là anh đổi ý !”
“Tôi đâu có đổi ý, là bảo bối Tiểu Hạo cậu không tuân thủ hiệp định trước mà !” Người đàn ông dùng giọng điệu ngả ngớn mà phản bác.
“Hừ!” Chu Thiên Hạo hừ lạnh.
“Thứ cậu muốn tôi làm cho cậu xong, kết quả xử lý xong mọi chuyện cậu lại có thể nói cậu từ bỏ, điều này làm cho tôi thương tâm biết bao mà.” Người đàn ông bị thương tâm nhưng giọng điệu đột nhiên chuyển biến. “ Đề không tiếp nhận tôi cự nhiên có thể đáp ứng điều kiện của tôi chém đứt một tay của chính mình, thực sự là thật tốt. Tôi thật thích khí phách như vậy của cậu, thế nhưng bảo bối lầm rồi đi, tôi có thể nào để bảo bối bị mất đi một cánh tay !”
“Tiểu Hạo !” Chu Thiên Kỳ không thể nghe nổi nữa, cũng không có kéo theo em họ liền tiến vào. Sau đó hai người đều ngây ngẩn cả người.
Trên giường bệnh đúng là Chu Thiên Hạo, bị mấy người khỏe mạnh đè lại., cánh tay trái tuy rằng đã được xử lý qua băng bó băng gạc khắp nơi nhưng là vẫn thấm máu. Cũng may là cũng không phải là chặt đứt như vừa nói. Tay trái bị kim tiêm ghim đến sưng lên, một người vừa lúc đè lại cái tay còn lại của Chu Thiên Hạo không cho hắn lộn xộn. Hai chân cũng bị gắt gao đè lại. Người đàn ông vốn quay lưng về phía cửa nay vì tiếng động lúc Chu Thiên Kỳ xông vào mà quay lại.
Vừa nhìn thấy người đàn ông này, Chu Thiên Kỳ liền sững người. Là cậu của Hàn Vi.
“Đến rồi sao, em trai cậu phải khiến ta tốn thật nhiều sức mới ngoan ngoãn tiếp nhận điệu trị .” Người đàn ông này ăn mặc vẫn rất lóa mắt, cái loại này hoàn toàn không phù hợp với tuổi tác của hắn.
“Ông làm em trai tôi thành ra như vậy sao !” Chu Thiên Kỳ vẻ mặt tức giận, chạy đến bên cạnh em trai, vẻ mặt khiếp sợ, không dám tưởng tượng, Tiểu Hạo hắn cư nhiên lại muốn chặt đứt cánh tay của mình… “ Chu Thiên Hạo cậu là muốn đóng phim điện ảnh hắc bang sao !” Nước mắt liền rơi xuống chạm vào lồng ngực của Chu Thiên Hạo ấm nóng.
“Anh!” Chu Thiên Hạo muốn lau đi nước mắt của anh nhưng lại không có cách nào nhúc nhích. “Trở về đi, chỗ này em tự mình xử lý.”
“Cậu xử lý như thế nào ? Phương thức xử lý của cậu chính là như vậy sao ? Cậu đem người trong nhà chúng ta trở thành cái gì ! Cũng không suy nghĩ cảm nhận của mọi người sao ?” Chu Thiên Kỳ thật muốn tát cho hắn một cái, làm hắn tỉnh ngộ thế nhưng cuối cùng vẫn là bình tĩnh lại, giọng điệu cũng hòa hoãn xuống. “Tiểu Hạo sao lại làm ra cái chuyện ngu xuẩn này ?”
“Anh, đừng nói nữa em biết mình nên làm như nào.” Sắc mặt Chu Thiên Hạo tái nhợt, vẻ mặt tức giận mất đi vẻ cường thế trước kia, giọng điệu vẫn là cái kiểu ngông cuồng không ai bì nổi.
“Anh lập tức gọi điện thoại cho mẹ.” Chu Thiên Kỳ đứng dậy lại bị người xung quanh ngăn cản, “Các người muốn làm gì ?” Chu Thiên Kỳ tức giận dãy giụa/
“Tiểu Kỳ cậu không thể gọi điện cho mẹ cậu, tôi vẫn còn muốn cùng Tiểu Hạo bàn luận chuyện kế tiếp.” Hiền hòa trên mặt hắn lộ ra một tia giảo hoạt, “Tiểu Hạo bảo bối phải đồng ý thực hiện lời cam kết của hắn.”
“Cam kết gì ?” Chu Thiên Kỳ nghi hoặc.
“Ha ha, chính là vấn đề của em cậu.” Hắn nhìn Chu Thiên Hạo, ánh mắt lóe lên như mãnh thú.
Chu Thiên Kỳ nhìn về phía em trai.
“Anh không nên biết thì tốt hơn.” Chu Thiên Hạo cười khẽ, “Cũng không phải chuyện gì lớn.”
“Cậu lại trở thành như thế, còn không có chuyện gì, người anh như tôi đây trở thành cái gì ?” Chu Thiên Kỳ không chịu nổi, cũng không quan tâm chuyện hồi sáng cậu khắc khẩu với hắn, “Cậu không nói cho tôi, làm sao tôi biết cậu…”
“Tiểu Hạo nếu không nói, vậy tôi nói là được rồi.” Hắn thấy Chu Thiên Hạo mím môi, dường như không muốn mở miệng. “Tiểu Hạo bảo bối chính là phá hủy hiệp định, tôi đòi hắn một cánh tay, thế nhưng lựa chọn của hắn cậu cũng thấy được tuy rằng tôi ngăn cản kịp lúc cánh tay vẫn còn bị thương nặng như vậy.” Hắn nhẹ nhành đi đến bên cạnh, sờ lên cơ bụng rắn chắc của Chu Thiên Hạo, nước da vàng nhạt trên cơ thể còn lưu lại vài dấu vết hồng nhạt. “Thì ra bảo bối ngang ngạnh như vậy. Thế nhưng bảo bối có thể đổi ý tôi sao lại không thể đổi ý đúng không ?” Vân vê cằm của Chu Thiên Hạo, hắn nhẹ giọng bật cười, “Chính là yêu cầu của tôi thay đổi, Tiểu Hạo bảo bối, cậu không phải là rất thích anh trai cậu sao ! “Để tôi ở trước mặt cậu làm hắn đến thoải mái là được.” Chu Thiên Hạo nhắm mắt lại, không muốn nhìn hắn.