Anh Trai, Em Vẫn Luôn Thích Anh

Chương 6: Chương 6: Thô bạo




Lời tác giả : Em trai Tiểu Hạo đây là kỳ quặc công a cho nên mới đem anh trai ngược đến chết đi sống lại.

Lời editor: Đến bao giờ mới có màn đó vậy ? Đến bây giờ vẫn thấy hai bạn vờn nhau hoài.

Thấy bộ dạng anh trai e thẹn xấu hổ, Chu Thiên Hạo nhất thời có hứng thú, tay kia nhân tiện đem anh trai kéo vào trong lòng, cánh tay vững vàng cảm nhận được trọng lượng của anh trai, “Như vậy sẽ thấy thoải mái chứ ?” Chu Thiên Hạo ngậm lấy vành tai ửng đỏ của Chu Thiên Kỳ, hơi thở ấm áp phả vào trong lỗ tai anh trai. Chu Thiên Kỳ chịu không nổi loại trêu đùa này, thân thể rõ ràng co rụt lại, nghẹn ngào một tiếng.

Lưng Chu Thiên Kỳ dán vào trong lòng Chu Thiên Hạo, cái ôm ấm áp của hắn truyền lại nhiệt khí nhè nhẹ. Chu Thiên Kỳ có một chút thất thần, cậu đối với em trai thật sự không phải như vậy, nhưng tình huống hiện tại như vậy, cậu nên làm cái gì bây giờ ?

“Này, hai người các anh đang làm cái gì ?” Tay của Chu Thiên Hạo vừa mới lẻn được vào quần của Chu Thiên Kỳ, Âm thanh giận dỗi không thích hợp xuất hiện ở cửa phòng.

Chu Duệ ~~~ trong lòng hô to tên của em họ trong lúc nước sôi lửa bỏng đã đến cứu mình, thì ra em họ Tiểu Duệ cũng không phải là người đáng ghét.

Tay của Chu Thiên Hạo hơi dừng lại, cau mi một cái, “ Em trai cùng anh trai thân thiết không thể sao ?” Biểu tình vừa lưu manh, vừa xấu xa. “Tiểu Duệ cũng muốn tham gia sao ? Anh thế nhưng lại không thể thoát ra khỏi được loại chuyện này, làm em chúng ta hẳn là nên thỏa mãn thật nhiều mới phải”

“Chát !” Chu Thiên Hạo quay mặt sang chỗ khác, trên mặt rõ ràng là vệt màu đỏ. Chu Thiên Kỳ tránh khỏi trói buộc, cho Chu Thiên Hạo một cái tát mạnh, chợt thanh tỉnh lại mình đang làm cái gì liền lùi lại hai bước, chờ sự tức giận của Chu Thiên Hạo.

Cái tát này cũng thức tỉnh Chu Thiên Hạo. Bản thân suýt chút nữa làm ra loại chuyện đó với anh trai ( tác giả: Thiếu chút nữa đem anh trai gục =.=) … Làm sao có thể?

“A….” Chu Thiên Hạo lạnh lùng hừ lạnh một cái.

Chu Thiên Kỳ cùng Chu Duệ hai người đều run lên, thật là khủng khiếp…

Chu Thiên Kỳ bắt đầu hối hận chính mình trong lúc tức giận đã làm liều, em trai có không tốt thế nào đi chăng nữa, dù sao cũng vẫn là đứa nhỏ không hiểu chuyện, lẽ ra phải bao dung giáo dục mới phải, không nên bạo lực như vậy. ( Editor : Tiểu Kỳ có suy nghĩ thế này thảo nào suốt ngày bị thằng em nó bắt nạt.) Em trai tuy rằng mọi việc làm đều khiến người anh này phát điên thế nhưng Tiểu Hạo cũng chưa từng chân chính làm cái gì tổn thương cậu, cho dù lần này hắn nói có quá phận một chút, có thể mình cũng là người có lỗi trước nhưng bây giờ….

“Anh Tiểu Hạo, trước hết anh cứ bình tĩnh.” Chu Duệ đem Chu Thiên Kỳ kéo về phía sau, lắp ba lắp bắp nói, sự tức giận của Tiểu Hạo đã rất lớn rồi ! Đây là áp chế mà.

“Anh trai cảm thấy em hầu hạ anh chưa đủ sao ?” Chu Thiên Hạo sờ lên chỗ bị đánh ở má trái của mình, tới gần Chu Thiên Kỳ, hoàn toàn không để mắt đên người trung gian- Chu Duệ đáng thương. Loại cảm giác vừa rồi bản thân đối với anh trai nhất định là ảo giác, Chu Thiên Hạo trong lòng biện giải cho mình, tôi ghét nhất cái loại anh trai biến thái này, cư nhiên cũng xem tiểu thuyết đen này hắn dùng web cũng không biết xóa bỏ lịch sử ghi chép sao ?

Không đợi Chu Thiên Kỳ mở miệng, một phát nắm chặt cổ tay của cậu, đi về phía phòng tắm. Chu Duệ đã sợ đến choáng váng, hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ. ( Về phòng tắt điện đi ngủ đi em chuyện người lớn em không hiểu được đâu :v)

“Rầm” Chu Thiên Kỳ nặng nề ngã vào giữa bồn tắm, sau đó là tiếng cửa phòng tắm mạnh mẹ đóng lại.

Nước rất nhanh đổ xuống, Chu Thiên Kỳ bị đụng phải chân, tay cũng bị va chạm không nhẹ, toàn thân đau đớn bứt rứt khiến cậu không đứng dậy nổi, quần áo trên người dần trở nên ướt đẫm. Sau đó mới phát hiện nhiệt độ của nước này…chính là nóng đến bỏng người.

“Chu Thiên Hạo! Cậu đặc biệt muốn điên sao ?” Chu Thiên Kỳ nằm nửa người ở bồn tắm lớn, dùng hết sức mình, nhịn xuống đau đớn kịch liệt rống giận với không khí. Mùa đông, mặc dù là ở trong nước, nhưng hơi nước rất nhanh có thể tràn ngập không gian vốn nhỏ hẹp.

“Anh trai còn chưa thoải mái đủ không phải sao ? Nếu không đồng ý để em họ cùng nhau thì cứ nói thẳng, việc gì phải nổi giận, em trai tốt của anh nhất định sẽ hết sức thỏa mãn anh trai.” Chu Thiên Hạo đến gần Chu Thiên Kỳ ngồi xổm xuống, đem quần áo của Chu Thiên Kỳ lột sạch, hài lòng nhìn phong cảnh để lộ ra trước mắt, cầm vòi hoa sen ở trong tay quay về phía Chu Thiên Kỳ. Từ cổ chậm rãi chảy đến trước ngực, dừng lại ở hai điểm hồng anh.

“Hư…” Nước nóng đến bỏng người xối đến địa phương mềm mại, Chu Thiên Kỳ nhịn không được hít một hơi. Đau quá ! Giống như bị tiêm vậy…

“Độ nóng thích hợp sao ? Có phải nóng thêm một chút, anh trai mới cảm thấy được thoải mái hơn ?” Sương mù lượn lờ xung quanh loáng thoáng hiện ra nụ cười tà ác của Chu Thiên Hạo. Lúc này em trai cậu chính là ác ma mà. Chu Thiên Kỳ nghĩ.

“A, a” Chu Thiên Kỳ bị đau kêu lên sợ hãi.

Quả nhiên nhiệt độ của nước lại càng thêm nóng, hoàn toàn giống như nước sôi, da vừa tiếp xúc với nước liền trở nên đỏ hồng.

“Không tệ, xem ra anh rất hài lòng độ nóng này.” Chu Thiên Hạo vẩy nước lên thân thể trắng nõn của Chu Thiên Kỳ, nhìn vẻ mặt “hưởng thụ” của anh trai, nghe âm thanh trầm thấp nức nở. “Thật là rất hay, anh thế nhưng kêu so với những đứa con gái kia còn hay hơn.

“Em gái cậu ! Chu Thiên Hạo cậu chính là một tên khốn khiếp !” Chu Thiên Kỳ vất vả mới có thể động được một tay, gạt ra vòi hoa sen trong tay Chu Thiên Hạo, lại bị Chu Thiên Hạo khinh miệt cười dễ dàng cầm lấy.

“Tôi là tên khốn khiếp, vậy anh trai còn anh ?, Anh là cái gì ?”

“Cậu ! Tôi là anh cậu ! Cậu dừng ngay lại cho tôi !” Nửa người trên của Chu Thiên Kỳ rất nhanh bị nước nóng đến tê dại, đối với hành động điên cuồng của em trai vừa khổ sở vừa là phẫn nộ.

“Tôi vẫn còn chưa có động thủ.” Chu Thiên Kỳ lắc lắc vòi sen trên tay mình, vô tội trả lời, “ Nếu như anh muốn tôi hành động, tôi đây liền động thủ là được rồi.” Sau đó liều lĩnh đem vòi hoa sen nóng rực trực tiếp nhét vào trong quần Chu Thiên Kỳ.

“Ư….A… Chu Thiên Hạo tôi chán ghét cậu!” Chu Thiên Kỳ bắt đầu kịch liệt kêu thảm thiết, không dám tin tưởng, cư nhiên hắn làm chuyện như vậy, em trai hắn, hắn điên thật rồi…

“Bây giờ mới bắt đầu làm anh trai anh có thể xem rồi.” Chu Thiên Hạo đem Chu Thiên Kỳ đè xuống đất, bản thân đè lên.

Từng bộ phận trước ngực bị nước nóng chảy qua đều đau đớn dữ dội, hẳn là chỗ đó da đã bị bỏng đi…Chu Thiên Kỳ nghĩ vậy sau đó hôn mê bất tỉnh…

“A?” Chu Thiên Kỳ tỉnh lại, bốn phía đều là màu trắng, mùi nước khử trùng mãnh liệt kích thích khứu giác, có lẽ là bệnh viện. Bản thân vậy mà hôn mê bất tỉnh.

“A~ con cuối cùng cũng tỉnh!” Mẹ Chu Thiên Kỳ thoáng cái liền nhào tới người con trai mình.

“Có chút đau nhức.” Chu Thiên Kỳ hít khí.

“Xin lỗi, bảo bối.” Mẹ nhanh chóng nhảy dựng lên, đau lòng nhìn bộ dáng yếu ớt của con trai mình.

“Dạ! Con tại sao lại đến viện ? Tiểu Hạo đâu ?” Chu Thiên Kỳ hỏi.

“Tiểu Duệ gọi điện cho mẹ nói con có thể xảy ra chuyện, mẹ liền chạy về. Về đến nhà thấy con ngã trong phòng tắm cả người đều bị bỏng. Liền đem con đến bệnh viện. Ta hỏi Tiểu Duệ nó cũng không nói ra là vì sao, điện thoại của Tiểu Hạo cũng không gọi được.” Mẹ Chu Thiên Kỳ có chút lo lắng nói. “Con thế nào lại biến thành đến thế này.”

“Dạ… không có việc gì, khi tắm không cẩn thẩn làm bị thương.” Chu Thiên Kỳ nhếch miệng nói, cười cứng ngắc.

“Tiểu Duệ đã quay về nhà của mình, nó trước khi đi còn nói con với Tiểu Hạo cãi nhau đấy ?”

“Chính là như vậy,,,, cũng giống như bình thường không có gì khác biệt…” Chu Thiên Kỳ lẩm nhẩm, cũng không muốn nhắc đến tình hình lúc đó.

“Ai!” Mẹ Chu Thiên Kỳ thở dài một hơi, “Đến uống nước rồi nghỉ ngơi một chút, không cần nghĩ nhiều, nghỉ ngơi thật tốt đi.”

“Vâng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.