Cầu vồng lóe sáng như ánh đèn rực rỡ vừa mới được bật lên. Xe đang chạy trên đường lớn, ngoài cửa sổ sắc trời dần dần trở nên ảm đạm, vào lúc này đèn ở hai bên đường cũng đã được bật lên làm cả thành phố trở nên rực rỡ, đẹp đến chói mắt.
Ngồi trong xe, sắc mặt Cố Hoàn cư nhiên không chút biểu cảm! Bộ dáng này hắn đã duy trì kể từ khi bước chân vào nhà họ Hạ làm khách, có lẽ trải qua thời gian dài nên vẫn chưa khôi phục lại biểu tình ban đầu. Hiện tại hắn chỉ mong thật nhanh trở về nhà, trở về nơi mà con mèo nhỏ nhà hắn đang nằm trên sofa xem tivi, ăn vài thứ vặt vãnh hay cũng có thể đang lười biếng mà vùi trong chăn ấm ngủ say sưa. Tuy chỉ xa cách chưa đầy 3 ngày nhưng mà toàn bộ tâm trí Cố Hoàn đều bị hình ảnh Nghi Thường chi phối, 24/24 hắn luôn luôn nhớ về cô,càng nghĩ đến thì sự bài xích cùng chán ghét Cố Hoàn dành cho Hạ Mỹ Kỳ càng thêm sâu sắc!?
Hắn làm sao không biết Hạ Mỹ Kỳ lắm mưu kế, hay giở thủ đoạn. Chỉ là hiện tại chưa phải lúc lật bài ngửa đối phương!! Nghĩ đến Hạ Mỹ Kỳ, Cố Hoàn chợt nhớ đến chuyện xảy ra khi nãy còn ở Hạ gia làm khách...
****
" Cố Hoàn mình thích cậu!!"
Trong phòng riêng, Hạ Mỹ Kỳ bất chấp tôn nghiêm đại tiểu thư ngã vào lòng Cố Hoàn thẳng thắn bày tỏ. Thời điểm ấy Cố Hoàn không khỏi giật mình, dù biết rõ Hạ Mỹ Kỳ có ý với mình, nhưng hắn chẳng nghĩ đến cô ta lại... Dùng sức đẩy Hạ Mỹ Kỳ đang ôm chặt lấy mình, Cố Hoàn xoay người như thể tạo khoảng cách. Hơi khinh bỉ, hắn cất giọng:
" Cậu thừa biết mình đã có bạn gái, thậm chí bạn gái mình còn là bạn thân của cậu"
" Không. Mình không phải bạn thân của cô ta. Cố Hoàn, không phải cậu luôn nói mình tiếp cận Nghi Thường là vì cậu sao? Đúng vậy, tất cả điều mình làm chỉ để được gần cậu nhiều hơn.."
Hạ Mỹ Kỳ chẳng hề giấu giếm mà thừa nhận tất cả. Cố Hoàn nghe qua không khỏi nổi giận, Hạ Mỹ Kỳ xem bảo bối của hắn như người ngốc mà lợi dụng, thậm chí còn dám mạnh miệng nói trước mặt hắn, đúng thật là bản tính với cách cư xử nói lên tất cả con người Hạ Mỹ Kỳ. Cố Hoàn trên môi hiện lên nụ cười giảo hoạt khiến Hạ Mỹ Kỳ càng thêm khó hiểu, nhưng nhìn thái độ hắn, cô lại cho rằng hắn không quá bài xích mình, bèn nói tiếp:
" Cố Hoàn, cậu xuất thân cao quý, lại tư chất hơn người. Cậu lựa chọn Nghi Thường, liệu đã là sự lựa chọn đúng đắn?"
Hơi hơi tiến sát lại Hạ Mỹ Kỳ, giọng Cố Hoàn trầm thấp đầy nghi hoặc:
" Theo ý cậu, mình phải chọn người như thế nào?"
Cảm giác gần trong gan tấc với người mình thích, Hạ Mỹ Kỳ cảm nhận rõ ràng mùi hương nam tính tản ra từ trên người hắn, phải nói là rất dễ khiến cô mê luyến. Không chút e ngại, Hạ Mỹ Kỳ vòng tay ôm lấy cổ Cố Hoàn, nhón chân ghé bên tai hắn, nói chậm từng chữ:
" Ít nhất người cậu chọn phải có gia thế và năng lực giống mình"
Hạ Mỹ Kỳ nói, trong ngữ khí rõ ràng hạ thấp Nghi Thường cũng như ngầm nói Cố Hoàn biết cô mới là lựa chọn tốt nhất.
" Vậy sao?! " - Cố Hoàn mặc kệ bản thân bị Hạ Mỹ Kỳ áp sát, nhếch môi hỏi lại.
" Đúng!! Cậu có dám đánh cược không? "
" Đánh cược?"
" Chỉ cần cậu không bài xích mình, để mình cùng Nghi Thường cạnh tranh công bằng. Mình tin chắc cậu sẽ có sự thay đổi trong lựa chọn"
Hạ Mỹ Kỳ nói đầy chắc chắn, ánh mắt nhìn chăm chăm vào gương mặt có sức hấp dẫn chết người của Cố Hoàn như đang đợi chờ một cái gật đầu.
" Nếu đã như vậy thì mình cũng rất muốn xem bản lĩnh của Hạ đại tiểu thư "
Dứt lời, hắn không chút chần chừ gỡ tay Hạ Mỹ Kỳ ra khỏi người mình, trước khi rời đi còn ném cho cô ta nụ cười đầy tính sát thương, giơ tay phủi phủi mép áo trên vai sau đó quay người bước ra ngoài.
****
Bàn tay đặt trên vô - lăng chuyên tâm lái xe, Cố Hoàn nghĩ đến những chuyện vừa xảy ra không nhịn được mà cười khinh bỉ. Hạ Mỹ Kỳ e là đã quá tự mãn về bản thân cũng như xem nhẹ tình cảm của hắn dành cho Nghi Thường, chỉ dựa vào mấy thủ đoạn của cô ta mà dám đem ra so sánh với thiên hạ của hắn, đúng là chẳng biết tự lượng sức mình. Càng nghĩ Cố Hoàn càng cảm thấy sắp tới sẽ có nhiều kịch hay để xem mà bản thân hắn đóng vai trò biên kịch...
Đủ 300 vote post chương tiếp.