Ánh Trăng Hôn Lấy Vì Sao

Chương 45: Chương 45




Edit: Moonie.

Beta: Meow

Thẩm Tri Sơ hơi sững sờ.

Dáng vẻ trông ngoan ngoãn như đứa trẻ của cô, đôi mắt vừa trong veo vừa dịu dàng, khiến người ta có cảm giác muốn bảo vệ.

Có điều vành tai đỏ ửng đã bán đứng tâm tư của cô.

Chu Diễn Chiếu thấy cô đáng yêu như vậy bèn hôn phớt một cái lên môi cô.

“Anh đi huấn luyện đây, không được quên cuộc hẹn cuối tuần đâu đấy.”

...

Thẩm Tri Sơ ôm mặt, ngồi ngây ngốc rất lâu trong văn phòng.

Đây là...

Nụ hôn đầu của cô đó.

Cảm giác các bước tuần tự hay bầu không khí lãng mạn cũng không có.

Nhưng sao cô lại vui như vậy chứ?

Trái tim như muốn văng ra ngoài vậy.

Thẩm Tri Sơ đã ngồi ngơ ngẩn một hồi, cô sờ chiếc nhẫn treo trên cổ, cuối cùng cũng tỉnh táo lại một chút.

Cô đỏ mặt, thành kính đánh dấu sao trên phần trong lịch trên điện thoại.

【Ngày 3 tháng 8 năm 2017, ánh trăng hôn lấy vì sao 】

-

Chuyện tình tạm thời không công khai cứ vậy thuận buồm xuôi gió duy trì được mấy tháng.

Ai ngờ cuối tháng chín lại xảy ra chuyện.

LUM PUBG đã thuận lợi nhận được lời mời thi đấu quốc tế vào tháng mười, đang chuẩn bị cho giải đấu ở Hàn Quốc, đột nhiên có một tin tức như sét đánh giữa trời quang, nhanh chóng càn quét các trang Tieba và diễn đàn lớn có liên quan.

“LUM Yến Châu hẹn hò với phiên dịch viên của câu lạc bộ, sau khi kết thúc thi đấu họ cùng nhau đi Roma du lịch, công khai trước mặt mọi người cả khi huấn luyện thi đấu!”

Yến Châu là tên do anti fan gọi Chu Diễn Chiếu trên diễn đàn Tieba.

ID của Chu Diễn Chiếu là tên viết tắt, không thay đổi gì so với tên gốc cả, sau khi nổi tiếng trong giới, phần lớn mọi người đều gọi cậu là Z thần, cho nên anti fan đã lấy “Yến Châu” làm tên để gọi cậu.

Bài viết đậm kiểu văn mượn gió bẻ măng, mang chuyện hẹn hò của Chu Diễn Chiếu và Thẩm Tri Sơ từ hồi trước khi đội LUM mới thành lập đến lúc LUM ăn gà, nói Thẩm Tri Sơ nhờ vào quyền lợi của phiên dịch viên để ra vào phòng huấn luyện, công khai cùng Chu Diễn Chiếu trước mặt mọi người đã không nói, trên đài thi đấu còn liếc mắt đưa tình. Lần này sau khi kết thúc thi đấu hai người lại biến mất, cùng nhau đi Roma chơi.

Ý chính của bài viết là “Các người xem các người nhọc lòng vì thành tích của bọn họ, mà người ta căn bản không hề coi ra gì, còn có đi chơi với bạn gái nữa!”

Nhân tiện còn không quên bôi đen Thẩm Tri Sơ, nói cô khi học đại học đã có người yêu mập mờ. Sau khi bắt cặp với Chu Diễn Chiếu đã đá người ta với vận tốc ánh sáng, người ta còn đến tận cửa câu lạc bộ để tìm cô vân vân.

Vốn dĩ, loại chuyện bôi đen không có chứng cứ như này sẽ không hot đến mức được mang ra để thảo luận.

Nhưng trước kia đã có tin đồn là hai người hẹn hò, hơn nữa chủ bài viết bị chất vấn nhiều lần, dưới sự tức giận đã đăng hai bức ảnh.

Một ảnh là Hứa Sơ Dương bị bảo vệ chặn lại ở cửa câu lạc bộ, Thẩm Tri Sơ cũng không quay đầu lại mà đi thẳng vào bên trong.

Một ảnh khác là trên con đường nhỏ, Thẩm Tri Sơ ngồi lên xe của Chu Diễn Chiếu.

Bởi vì khoảng cách xa, giống như góc chụp không cao lắm, nhưng mà vẫn có thể thấy được thân hình và một bộ phận khuôn mặt của hai người.

Chuyện liên quan đến ngôi sao lớn của giới esports PUBG, hơn nữa tin nóng này còn còn có ảnh chụp làm chứng cứ, bài viết rất nhanh đã gây xôn xao dư luận.

Thẩm Tri Sơ làm ở bộ phận hoạt động, chắc chắn là người đầu tiên nhìn thấy tin tức này.

Cô máy móc đáp lại chất vấn của mọi người, cả người rét run.

Ngược lại không phải bởi vì quan hệ yêu đương bị lộ, hay là bị gán tội mà cảm thấy sợ hãi, mà là hai bức ảnh kia đã hù dọa cô rồi.

Bức ảnh đầu tiên có Hứa Sơ Dương, có bóng dáng của cô, còn có thể nhìn thấy giày của Dương Lục Mông đứng ở bên cạnh lúc ấy, hiển nhiên không phải Hứa Sơ Dương chụp —— có thể là ai đi ngang qua đúng lúc chụp được, hoặc có lẽ là đồng nghiệp khác, fans nào đó đến cửa câu lạc bộ nằm vùng, đều có khả năng.

Nhưng mà bức ảnh thứ hai là sau khi tan tầm cô lên xe của Chu Diễn Chiếu.

Dựa theo yêu cầu của cô, Chu Diễn Chiếu luôn đỗ xe ở bên cạnh con đường nhỏ.

Thẩm Tri Sơ nhớ mang máng, ngày đó, Chu Diễn Chiếu đến đón cô đúng giờ tan tầm nên cậu đỗ luôn xe ở chỗ ngoặt cách cửa Lộ Mỹ không xa để cô lên xe.

Trước sau thậm chí không đến một phút.

Câu lạc bộ Lộ Mỹ ngoại trừ mấy tầng lầu, còn có công trình đồng bộ bên cạnh, tạo thành một khu vườn Lộ Mỹ hoàn chỉnh, mà góc chụp này chắc chắn là từ chụp từ trong vườn của câu lạc bộ.

Hướng kia Thẩm Tri Sơ rất chắc chắn, cả dãy tường xếp ngay ngắn đều là kiểu mẫu của cái bệ, cộng thêm hai mét hàng rào sắt, hơi giống với lan can của trường học.

Mà ở giữa hàng rào sắt hoàn toàn có thể nhìn được toàn cảnh bên ngoài.

Chụp ảnh cũng không thành vấn đề.

Cho nên... Bức ảnh này nhất định là người trong công ty chụp.

Là ai?

Là ai chụp được bức ảnh này? Còn phát tán ra?

Người lan truyền tin nóng cũng là người này sao?

Là tình cờ chụp được... hay có người vẫn luôn theo dõi bọn họ?

Thẩm Tri Sơ càng nghĩ càng sợ, ôm lấy cánh tay của mình.

Cả người ngồi cuộn tròn ở chỗ tựa lưng trên ghế.

Nếu là Thẩm Tri Sơ của ngày trước, chắc chắn lúc này sẽ không có manh mối gì. Nhưng giờ đây cô không còn cô gái nhỏ nhát gan lại sợ phiền phức như nữa. Thẩm Tri Sơ chỉ yên lặng trong chốc lát rồi hít một hơi thật sâu, ngồi ngay ngắn lại.

Dù là scandal liên quan đến mình, nhưng cô vẫn muốn bình tĩnh suy nghĩ tốt phương án quan hệ công chúng.

Giờ đang là giai đoạn mấu chốt chuẩn bị cho cuộc thi đấu theo lời mời, không thể để loại chuyện bê bối này ảnh hưởng đến tuyển thủ, câu lạc bộ và sự tin tưởng của fans.

Nhưng mà tốc độ lên men của scandal nhất định sẽ nhanh hơn rất nhiều so với tốc độ quan hệ công chúng.

Không lâu sau, wechat và weibo của Thẩm Tri Sơ bị nổ tung tập thể.

Weibo “Chị gái nhỏ Tri Sơ” kia của cô đã bị bình luận và tin nhắn oanh tạc, hơn nữa gần như cả nghìn bài đều viết cùng một chủ đề.

【 Là mày sao? Phiên dịch viên một chân đạp hai thuyền còn thông đồng với Z thần? 】

【 Xấu như vậy sao có thể xứng đôi với Z thần? 】

【 Bạn gái của Yến Châu? 】

【 Không có một chút đạo đức nghề nghiệp nào cả... Không biết xấu hổ! 】

Tin nhắn nhiều đến nỗi không thể xem hết.

Thẩm Tri Sơ cắn môi lướt xuống.

Đột nhiên có một đôi tay từ sau lưng lại gần che kín đôi mắt của cô.

Chu Diễn Chiếu không biết vào phòng từ lúc nào.

Cậu nhẹ nhàng nói: “Đừng đọc nữa.”

Vốn dĩ Thẩm Tri Sơ không cảm thấy gì.

Nhưng con gái là như vậy đấy, khi không có người an ủi thì kiên cường hơn bất cứ ai, nhưng khi có người an ủi lại yếu ớt vô cùng.

Cô nắm tay Chu Diễn Chiếu đang che mặt mình, nhỉ giọng nghẹn ngào: “Sao anh lại đến đây?”

“Anh đến xem chị gái nhỏ của anh có phải lại chán nản buồn bã một mình hay không.”

“... Mọi người đều nhìn thấy đúng không.”

Cô cũng chưa dám xem wechat, sợ Phàm Lạc sẽ tới hỏi cô mất.

Phàm Lạc tin tưởng cô như vậy, một năm trước đã từng xảy ra chuyện giống hệt. Khi cô bị huấn luyện viên Tôn đuổi ra khỏi căn cứ, chỉ có Phàm Lạc không hề chỉ trích cô bất cứ điều gì, vẫn lựa chọn tin tưởng cô.

Nhưng giờ đây, Phàm Lạc lại phải vì cô mà gánh lấy áp lực.

Thẩm Tri Sơ cảm thấy không còn mặt mũi nào đối mặt với anh nữa.

Chu Diễn Chiếu che đôi mắt cô lại, xoay ghế dựa của cô một vòng đưa lưng về phía màn hình máy tính rồi mới buông lỏng.

Thẩm Tri Sơ nâng mắt lên nhìn cậu.

Khóe mắt cô phiếm hồng khiến Chu Diễn Chiếu đau lòng muốn chết.

Vì thế giọng điệu không khỏi ác liệt: “Anh đi đăng Weibo, có việc gì thì nhằm vào anh này.”

Thẩm Tri Sơ nhanh chóng giữ chặt cậu lại.

“Không sao hết, anh đừng quan tâm, sắp phải thi đấu rồi, đừng để ý những chuyện nhỏ nhặt này.”

Chu Diễn Chiếu tức đến bật cười: “Em bảo anh nhìn bạn gái mình bị những người trên mạng mắng như vậy ư?”

Thẩm Tri Sơ không lên tiếng, cẩn đặt tay mình vào trong lòng bàn tay cậu.

Chu Diễn Chiếu mềm lòng đến rối tinh rối mù.

Cậu vững vàng cầm tay cô.

Thẩm Tri Sơ lắc cánh tay cậu.

Giọng cô mềm mại nghe rất ngoan ngoãn: “Em khóa weibo lại, chẳng lẽ bọn họ còn cầm bàn phím đến đánh em được sao?”

Chu Diễn Chiếu chăm chú nhìn cô.

Một hồi lâu, cậu mới thở dài, nói: “Bé ngoan, anh rất xin lỗi.”

“Sao anh phải xin lỗi cơ chứ...”

“Chuyện này để anh xử lý có được không?”

Thẩm Tri Sơ lắc đầu.

“Anh đừng có bị mấy chuyện nhỏ này làm phân tâm. Em biết anh rất muốn lấy được chức vô địch. Chu Diễn Chiếu, anh cứ huấn luyện cho tốt, sau này chúng ta còn cả một con đường dài phải đi.” Cô mỉm cười một tiếng: “Anh muốn làm Trụ Vương, nhưng em không muốn làm Đát Kỷ đâu. Ngoan nào. Chỉ còn một tháng nữa, những việc này sau này rồi hẵng nói cũng được.”

(*) Trụ Vương tên thật là Tử Thụ: Là vị vua cuối cùng đời nhà Thương trong lịch sử Trung Quốc, được biết đến như một là tên bạo chúa hoang dâm, sủng ái nàng Đát Kỷ, suốt ngày cùng Đát Kỷ uống rượu nghe nhạc.

Đát Kỷ tên thật là Tô Đát Kỷ: được xem như mỹ nhân hồng nhan hoạ thủy, quyến rũ Trụ Vương ngày đêm hoan lạc, làm chuyện vô đạo đức, xa lánh trung thần, bỏ mặc xã tác, trở thành hôn quân vô đạo.

Đối với sự giúp đỡ của bạn trai, Thẩm Tri Sơ không khỏi không cảm động, cũng không phải qua loa lấy lệ. Mà cô thật lòng hy vọng Chu Diễn Chiếu có thể giành được chức vô địch thuộc về mình.

Bọn họ đã phải chịu không ít chỉ trích, nhưng nếu cậu đạt được thành tích tốt thì yêu đương cũng không phải chuyện gì ghê gớm lắm.

Còn tấm lòng của cậu bạn trai nhỏ này, cô sẽ lặng lẽ tiếp nhận.

Thi đấu xong, cô nhất định sẽ nói cho cậu biết suy luận của mình đầu tiên.

Tra địa chỉ IP cũng được, cùng phân tích với nhau cũng được, dù sao cũng phải biết được là ai đang nhằm vào bọn họ chứ.

Khi nào cần ỷ lại thì ỷ lại, khi nào cần biết điều thì nên biết điều.

Thẩm Tri Sơ thầm khen ngợi bản thân trong lòng.

Nhưng hiển nhiên chàng trai có chút bất mãn với thái độ của cô.

Cậu nheo mắt, mở miệng: “Chưa đến mười ngày nữa, anh sẽ tròn 22 tuổi.”

Đề tài này bị chuyển hết sức đột ngột.

Thẩm Tri Sơ: “...”

Cô trợn to hai mắt.

Đây là ý gì!

“Không có gì, chẳng qua để chị gái nhỏ nhớ kỹ tuổi của anh.” Chu Diễn Chiếu hơi cong môi, sờ chiếc nhẫn trên xương quai xanh cô đang đeo, thong thả nói, “Đừng đọc nữa, đến phòng huấn luyện đi.”

“... Huấn luyện còn chưa bắt đầu mà!”

“Vậy đến sớm thảo luận một chút về chiến thuật.”

Chu Diễn Chiếu nắm tay cô, cứng rắn kéo cô lên tầng ba.

Trông phòng huấn luyện vẫn hòa thuận như trước.

Thấy Thẩm Tri Sơ, mọi người đều chào hỏi tự nhiên, đến huấn luyện viên Tôn nhìn qua cũng không có phản ứng gì đặc biệt.

Tuy rằng không biết vì lý do gì, Thẩm Tri Sơ cũng cảm thấy yên tâm hơn.

Cô hít sâu một hơi, bình tĩnh tập trung vào công việc.

...

Sau khi bắt đầu huấn luyện cho cuộc thi, Thẩm Tri Sơ rón rén trở về phòng làm việc của mình.

Điện thoại đã rung nhiều đến mức sắp hết pin.

Đầu tiên cô mở tin nhắn của “Bát quái tiểu linh thông” Tiểu Chi.

【 Người chị em, rất xin lỗi, bởi vì anh Phàm cứ gặng hỏi tớ... Nên tớ đã nói với anh Phàm chuyện của cậu với Z thần rồi, rất xin lỗi rất xin lỗi QAQ】

【 Cậu đừng không nhắn lại mà! Có phải giận tớ rồi hay không? Tớ sai rồi, tớ mời cậu ăn cơm xin lỗi có được không? Đều do cái miệng rộng của tớ! [khóc lớn] 】

Thẩm Tri Sơ mỉm cười, vội vàng nhắn lại một câu: “Không sao, tớ không giận“.

Sau đó chính là tin nhắn của cấp trên Phàm Lạc.

【 Chúc mừng chúc mừng Sơ Sơ ~ hai em cuối cùng cũng thành đôi! 】

【 Lần này em tự xử lý một chút nha, hoặc là giả vờ không biết cũng được, thi đấu sắp bắt đầu rồi, lúc này lòng người trên mạng cực kỳ không ổn định, không để ý đến là được. 】

Phàm Lạc thật tốt quá!

Quả thực Thẩm Tri Sơ cũng muốn nói rõ với cấp trên.

【 Vâng, cảm ơn anh Phàm. Em nhất định sẽ xử lý tốt, sẽ không để ảnh hưởng đến Chu Diễn Chiếu và đội ngũ. 】

Thật ra mặc dù nói như vậy, nhưng Thẩm Tri Sơ cũng chẳng có biện pháp gì hay, chỉ lẳng lặng tắt tin nhắn weibo của mình.

Nhắm mắt làm ngơ vậy.

Dù sao công việc vẫn là trên hết.

Mấy tin đồn nhảm đó càng ngày càng giống với giới giải trí, cạnh tranh cũng là chuyện bình thường, chỉ cần có thể điều chỉnh tâm trạng thật tốt thì chẳng có vấn đề gì.

Nhưng bức ảnh này cô càng càng cảm thấy chắc chắn là trong người trong công ty chụp.

Là ai căm ghét cô đến vậy? Nói cách khác, là ai bắt buộc phải tung tin này ra?

Là Hứa Sơ Dương sao?

Cô thật sự không nghĩ nổi.

Cũng may, cuộc thi đấu theo lời mời quốc tế đang sốt, độ hot của tin đồn sẽ mau chóng qua thôi, chỉ không đến một tuần nữa, sức chú ý của quần chúng sẽ dần dần dời đi.

Cách cuộc thi chỉ còn hai tuần, thần kinh của mọi người đều căng thẳng.

Huấn luyện viên Tôn thông báo tất cả các bộ phận được nghỉ hai ngày, để mọi người ra ngoài hóng gió một chút.

Còn các tuyển thủ và huấn luyện viên Tôn sẽ đi Disney.

Chu Diễn Chiếu thẳng thắn tách khỏi đội, muốn tận thưởng thế giới hai người với Thẩm Tri Sơ.

Thẩm Tri Sơ không đồng ý, nói: “Giờ các anh cùng chơi cùng nhau một ngày có thể tăng độ ăn ý đó.”

Chu Diễn Chiếu lắc đầu từ chối: “Bọn anh vẫn luôn ăn ý mà, chẳng thiếu mỗi ngày nào đâu. Hai chúng ta có kế hoạch khác rồi.”

“Kế hoạch gì?”

“Em sẽ biết ngay thôi.”

“...”

-

Chu Diễn Chiếu lái xe đưa Thẩm Tri Sơ đến khách sạn năm sao ở trung tâm thành phố.

Khách sạn này có view biển rất đẹp và bãi đậu máy bay trực thăng tốt nhất, đứng trên tầng cao nhất có thể thu hết vào tầm mắt phong cảnh của hai bờ sông mẹ xuyên qua thành phố biển.

Thẩm Tri Sơ luôn cảm giác mình đã đoán được gì đó, dường như gần chạm đến ranh giới rồi, nhưng lại không dám tin.

Nhưng đây chưa phải cơ hội tốt.

Cô dừng lại trên cầu thang, hơi do dự mở miệng: “Chu Diễn Chiếu...”

Chu Diễn Chiếu quay đầu lại nhìn cô, “Hả?”

“Anh muốn làm cái gì vậy...”

Cô không tiếp tục đi lên nữa.

Chu Diễn Chiếu không nói lời vô ích, ôm ngang cả người cô lên, tiếp tục đi lên trên theo nhân viên phục vụ đang mỉm cười.

“Mau thả em xuống!”

Tai Thẩm Tri Sơ đỏ hết lên, nhỏ giọng nói.

Chu Diễn Chiếu ôm một người lớn mà cũng không thở gấp, thoạt nhìn cực kỳ nhẹ nhàng.

“Không.”

Không bị cản trở nên tốc độ lên tầng rất nhanh.

Từ tầng 13 của khách sạn đi lên thêm hai tầng nữa, đẩy cửa ra, sân bay rộng thênh thang xuất hiện.

Nhân viên phục vụ im lặng đi ra lối thoát hiểm, giảm đi cảm giác tồn tại của mình.

Chu Diễn Chiếu khẽ nói cảm ơn, ôm Thẩm Tri Sơ đến trung tâm của sân bay.

Hiện tại vẫn đang là ban ngày, mặc dù không nhìn thấy được ánh đèn ở hai bên bờ sông dưới bóng đêm, nhưng xuyên qua thành phố vẫn có thể nghe được tiếng sóng biển vỗ vào bờ, lại mang đến một loại cảm giác khác.

Chu Diễn Chiếu thả cô gái nhỏ xuống.

Trước mặt đặt một chiếc hộp rất lớn, bên ngoài còn trang trí một vòng hoa hồng hình trái tim.

“Sơ Sơ, mở ra đi.”

Giọng nói của Chu Diễn Chiếu như truyền đến từ phía chân trời.

Tim Thẩm Tri Sơ đập nhanh đến mức sắp bùng nổ, như là bị ma nhập mà vươn tay mở nắp ra.

“Phịch——”

Chiếc hộp văng tứ tung.

Một chùm bóng bay đủ màu bay lên trời.

Bên dưới treo một chiếc hộp nho nhỏ.

Thẩm Tri Sơ che kín miệng.

“A...”

Chu Diễn Chiếu tháo chiếc hộp khỏi chùm bóng bay, quỳ một gối xuống.

Cậu mở hộp ra, chiếc nhẫn màu bạc, trên mặt là một viên kim cương lớn lấp lánh, xung quanh còn đính thêm một vòng kim cương vụn, trông đẹp lấp lánh.

Hơn nữa còn có một anh chàng cực kỳ đẹp trai quỳ gối dưới đất.

Hình ảnh lãng mạn như vậy, có lẽ không có cô gái nào có thể từ chối được.

“Chúng mình kết hôn đi.”

Cậu mỉm cười nói.

“Chu Diễn Chiếu...”

“Sơ Sơ, tuần sau chính là sinh nhật 22 tuổi của anh, nhưng khi đó chúng ta đang ở Hàn Quốc, vậy nên anh sẽ nói trước.”

“Nếu nói cái gì mà vừa gặp đã yêu, chắc là em sẽ không tin, cảm thấy anh gặp sắc sinh tình. Nhưng anh cực kì chắc chắn, em là người anh thích, cũng là người mà anh sẽ mãi mãi thích. Đôi khi anh nghĩ, nếu mà em không vào LUM, duyên số đôi ta đứt đoạn, anh sẽ thích kiểu con gái nào đây?”

“Đáp án là, không có.”

“Anh không tưởng tượng nổi ngoại trừ em ra, anh sẽ thích ai. Bởi vì giả thiết này không tồn tại, anh cũng không muốn nó tồn tại.”

“Thẩm Tri Sơ, anh không phải người khéo miệng, người chơi game ấy mà, trừ chơi game giỏi ra thì chẳng còn năng khiếu gì đặc biệt, bằng cấp cũng bình thường, thậm chí tính tình cũng bình thường. Một Chu Diễn Chiếu bình thường như vậy, em nguyện ý cùng chung sống cả đời với anh không?”

Nước mắt Thẩm Tri Sơ từng giọt từng giọt rơi xuống.

“Gì mà bình thường thôi...”

Rõ ràng là ánh trăng lấp lánh nhất.

Là người con trai hoàn mỹ nhất trong lòng cô.

Chuyện khiến cô không thể hiểu nổi chính là, người con trai tỏa sáng như vậy lại thật lòng thích cô.

Vừa hay, cô cũng thích cậu.

Đây cũng chính là tình yêu lãng mạn nhất đời cô.

Gió ở bờ sông rất lớn.

Tóc Thẩm Tri Sơ bị gió thổi bay vào mặt.

Lúc Chu Diễn Chiếu vén tóc lại giúp cô, cậu nhẹ nhàng đeo nhẫn lên ngón áp út của cô.

“Bao giờ thi đấu xong, kết thúc mùa giải này, anh sẽ bắt đầu chỉ huy LIE, sau đó khi đội có đủ thực lực thì sẽ tuyên bố giải nghệ. Cho nên, lần này tụi anh nhất định sẽ lấy được ngôi quán quân, để cuộc đời trong nghề của anh không còn gì phải tiếc nuối, kiếm đủ tiền nuôi em.”

“Sau này, anh không làm Z thần nữa.”

“Thẩm Tri Sơ, anh muốn làm người đàn ông của em.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.