Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Chương 67: Chương 67: Đãi ngộ dành cho nữ tuyển thủ




Nếu Trần Hòa chỉ đến làm loạn trước mặt ban tổ chức thì sẽ chẳng có gì to tát, nhưng hiển nhiên, tên này không phải dạng vừa, trước khi đến tìm người của ban tổ chức, cũng chính là vài phút sau khi TS để thua MA, hắn ta đã đăng một bài lên Weibo rồi.

[LPL bây giờ thú vị thật chứ, thế giới của người có tiền đúng là muốn gì được nấy, chuỗi thắng dễ như trở bàn tay.]

Rất nhanh đã có người hiểu được ý anh ta, bình luận phía dưới có người đặt câu hỏi: “Hôm nay chẳng phải chuỗi thắng đã bị phá rồi à?”

Trần Hòa trả lời ngay: “Thì tại hôm nay giá chát quá đó mà.”

Mục Vãn Vãn đọc được bài này lúc ở trên xe, bực cả mình, sau khi lên cô cởi áo khoác ra đặt ở chỗ của Bùi Lộ, cô kéo xuống đọc bình luận, rốt cuộc không nhịn được mà xắn tay áo ấn vào bình luận.

“Đừng đừng đừng đừng, bà cô ơi, em mà đăng Weibo bậy bạ thì ngày này năm sau sẽ thành ngày giỗ của anh luôn, tiểu Lộ với anh Dương sẽ xử anh rồi tìm đường giữa mới cho bọn em đấy!”

Trước khi đi Bùi Lộ đã dặn anh phải trông chừng cô cho kĩ, mới đầu tiểu Bánh Bao còn thấy khó hiểu, giờ thì anh hiểu rồi, thấy cô đang mò vào Weibo, anh vội vàng chạy từ hàng giữa ra hàng ghế sau.

“Xử cậu là chuyện của anh Dương, tiểu Lộ sẽ không làm bẩn tay mình đâu.” Hổ ca trêu anh ta.

“Có ứt á, tại cậu không thấy vẻ mặt của tiểu Lộ lúc lên xe thôi,“ tiểu Bánh Bao nói xong thì hỏi, “em đang đọc bài gì trên Weibo thế? Cho anh đọc với.”

Nhớ đến Bùi Lộ, Mục Vãn Vãn lặng lẽ dẹp bỏ suy nghĩ đi trả lời bình luận, đưa điện thoại cho tiểu Bánh Bao.

Tiểu Bánh Bao mới đọc sơ qua đã không nhịn nổi: “Đậu má, thằng Trần Hòa này, hôm đấy đáng lẽ tôi phải cho nó ăn đấm mới phải! Hồi trước lúc tập luyện chung sao không phát hiện ra nó chó đến vậy chứ?! Bên dưới lại còn có mấy đứa ngu ngục vào bảo chúng nó đã đoán ra từ lâu rồi? Đoán đcm chúng mày!!”

Mục Vãn Vãn đang định lấy lại điện thoại thì nhìn thấy tiểu Bánh Bao với tinh thần chửi người vì nghĩa đó phẫn nộ gõ chữ.

Cô đơ ra hai giây, hỏi trong hoang mang: “Anh làm gì thế?”

“Xem Bánh Bao anh đây chửi chết mấy đứa ngu ngục này này!”

Mục Vãn Vãn: “...??”

Hổ ca ngơ người, vội vàng chồm tới cướp lấy điện thoại, đáng tiếc là đã quá muộn, tiểu Bánh Bao đã trả lời lại hai bình luận của dân mạng rồi.

[Shark dũng cảm bay: biết lâu rồi, mấy đội kia thi đấu cứ như não đi vắng ấy, nhất là GGX, thực lực vốn chỉ kém MA ba con phố, trận hôm đấy lại đánh như kiểu chênh lệch mười con phố luôn vậy.]

[TSWanwan: bản thân bọn tao còn không biết, sao mày biết được hay vậy? Xạo chó vừa thôi.]

[GGX thua nữa là khóc á: Từ sau khi có cái cô đó vào là TS lạ lắm luôn, cái trận Draven đó, tôi nghe nhân viên trong đó nói, là cô ta cố ý chọn để thể hiện đấy.]

[TSWanwan: gọi đứa nhân viên đó ra đây!]

“Cái đậu, cậu bị ngu à!” Hổ ca bó tay, “có muốn nổi điên nổi khùng gì thì dùng nick mình đi, sao lại đi lấy nick của tiểu Vãn hả?”

Tiểu Bánh Bao vốn còn đang vì nghĩa quên thân, nghe vậy thì ngớ người: “Ớ...tôi, tôi quên mất!!”

Mục Vãn Vãn lấy lại điện thoại của mình, chỉ một phút ngắn ngủi, bên dưới bình luận trả lời của tiểu Bánh Bao đã có rất nhiều người thả biểu cảm bất ngờ rồi.

Tiểu Bánh Bao xin lỗi mãi, chỉ còn thiếu chưa rớt nước mắt, còn định vào nick đăng bài giải thích thì bị Mục Vãn Vãn ngăn lại: “Không sao, đợi nhóm của anh Dương về rồi tính hướng giải quyết sau, cũng không phải chuyện gì lớn đâu.”

Tiểu Bánh Bao nhìn đám người đang liên tục trào phúng chế giễu phía dưới, chuẩn bị sẵn tâm lí làm trâu làm ngựa cả đời cho Mục Vãn Vãn.

Cùng lúc đó, anh Dương và Bùi Lộ cũng đã đến “hiện trường tố cáo“.

Trần Hòa đang ngồi đợi trong phòng tiếp khách, nhìn thấy họ, vẻ mặt cười như không cười: “Đến rồi à.”

Bùi Lộ nhìn người đã từng là đồng đội này, tâm trạng chợt hơi phức tạp.

Mặc dù tính tình của Trần Hòa không được tốt, nhưng anh sẽ không vì thế mà phủ nhận sự nhiệt tình yêu thích Trần Hòa từng dành cho giới Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp cũng như game LOL này. Nhưng càng về sau, thành tích bình bình có lẽ đã làm hao mòn hết tất cả kiên nhẫn của cậu ta, cậu ta bắt đầu trở nên bất cần, cho rằng luyện tập là phí thời gian, thậm chí còn làm ra một số chuyện trái với quy định.

“Trần Hòa, có phải cậu chán sống những ngày nhàn nhã thoải mái rồi đúng không?” anh Dương hỏi.

Hành động này của Trần Hòa, không những kéo TS xuống nước, mà còn lôi theo tất cả các đội trong bảng A trừ MA vào, thế nên bây giờ có thể nói Trần Hòa đã kết thêm không ít kẻ thù.

Trần Hòa bật cười: “Ngày tháng nhàn nhã? Lâu lắm rồi có được nếm đâu.”

Anh Dương nhìn anh ta chằm chằm: “Chắc là cậu biết, tố cáo không bằng chứng thế này không có bất kì tác dụng nào.”

“Thế rốt cuộc là các người có mua chuộc bán độ không,“ Trần Hòa bỗng thấy hơi tò mò, hỏi bọn anh, “Draven? Sona? Tôi không biết là mùa này mấy người có chuẩn bị mấy bài này đấy.”

Anh Dương cảm nhận được rõ ràng sự tức giận của người bên cạnh.

Thật ra anh không muốn dẫn Bùi Lộ sang đây. Chuyện Bùi Lộ đe dọa Trần Hòa lần trước anh vẫn còn nhớ, lúc đó ở trong trụ sở, anh còn có thể nhẹ nhàng tống được Trần Hòa đi. Còn ở đây thì khác, có khi trong phòng còn gắn cả camera.

Nhưng nhìn vẻ mặt của Bùi Lộ khi đó, cho dù anh có không cho cậu ta đến, e rằng cũng không ngăn nổi.

“Cậu kìm chế một chút, có khi trong này có gắn camera.”

Bùi Lộ khẽ ừm một tiếng, sau đó ngồi xuống.

Trần Hòa nhìn anh, hồi lâu sau mới chậm rãi nói: “Tôi còn tưởng, cậu sẽ đánh tôi cơ đấy.”

Bùi Lộ nghe xong, bỗng nhiên bật cười: “Cậu không đáng.”

Vẻ bình tĩnh Trần Hòa cố tạo ra rốt cuộc cũng biến mất.

Không đáng?

Phải nhỉ, mặc dù hôm nay TS thua, nhưng dù gì cũng có mấy trận thắng liên tiếp, nếu vẫn đứng thứ ba bảng A, sao phải vì mình mà để bị cấm thi đấu chứ.

Anh ta nói: “tiểu Lộ, trước đây tôi cứ nghĩ cả trụ sở người dễ nói chuyện nhất là cậu, tính tình tốt nhất cũng là cậu, bây giờ xem ra là tôi quá ngu ngốc rồi.”

Bùi Lộ vẫn lạnh nhạt nhìn anh ta như cũ, không nói gì.

Trần Hòa tiếp tục nói: “Thứ cậu thích là đội TS, chứ không phải người của TS, lúc tôi còn trong đội, có chuyện gì cậu cũng là người đầu tiên đứng ra lên tiếng, nhưng tôi vừa rời đi, đến cả nhìn tôi một cái cậu cũng lười, cậu nói xem, cậu như thế có phải tư bản quá không? Người nào hết lợi dụng được là cậu đá đi ngay?”

Trước đây trên mạng lan truyền một số điều gây bất lợi cho Trần Hòa, là Bùi Lộ lên tiếng nhờ anh Dương đi xử lí, nếu không anh Dương cũng lười phải quản.

“Vào chuyện chính đi, nói mấy thứ này làm gì?” anh Dương cắt ngang.

Nhưng Trần Hòa không ngừng lại, vẫn nói tiếp: “Cậu nói xem, cậu hoàn toàn có thể ở nhà làm đại thiếu gia con nhà giàu, sau cứ phải chạy đi thi đấu chuyên nghiệp làm gì thế? Tự chuốc khổ vào thân à?”

Bùi Lộ không hiểu, rõ ràng là đang nói đến chuyện tố cáo vô căn cứ, sao lại chuyển sang chuyện này rồi.

Anh cũng lười quan tâm tại sao Trần Hòa lại biết được gia thế của mình, hỏi thẳng: “Mục đích của cậu là gì? Gây chú ý? Ngoài cái đó ra, tôi không nghĩ ra lí do nào khác.”

Trần Hòa bỗng chốc bị nói trúng tim đen, ngậm miệng không lên tiếng.

“QAM đã biết chuyện cậu mượn tiền chỗ cho vay nặng lãi.”

Trần Hòa hoàn toàn bất ngờ: “Cậu điều tra tôi thật đấy à?”

“Không,“ Bùi Lộ nói, “cái này còn cần phải tra?”

Dùng tên thật đi tố cáo gì chứ, nực cười, hoàn toàn không tạo được sóng gió gì, cùng lắm cũng chỉ là ngoi lên trước mặt khán giả, nếu hợp đồng giữa Trần Hòa và QAM vẫn còn, QAM không đời nào lại đồng ý cho cậu ta làm như vậy.

Trần Hòa chép miệng: “Dù sao tôi cũng đã tố cáo rồi, nếu lập được tổ điều tra thật thì tôi nhất định sẽ hợp tác điều tra, còn nếu không được... thì thôi, xem như lần này phí công vậy.”

Anh Dương: “Phí công? Ngoại trừ há mồm vu khống ngậm mồm bịa đặt ra, cậu còn làm được cái gì nữa.”

Trần Hòa bật cười: “Thật ra muốn tôi giữ mồm giữ miệng thì cũng được...”

“Không cần, cậu cứ nói đi,“ Bùi Lộ lấy điện thoại ra, nhìn thời gian, sau đó đứng dậy, “chúng tôi đi ngay ngồi thẳng, không bận tâm mấy chuyện này, nhưng nếu cậu cứ làm phiền chúng tôi mãi, vậy thì chúng tôi sẽ nhờ đến sự can thiệp của pháp luật.”

“Cậu đừng hòng dọa tôi, tôi tìm hiểu rồi, việc tôi làm không phạm pháp, trên Weibo tôi cũng không chỉ đích danh, cậu không kiện tôi được...”

“Weibo?” anh Dương cau mày, “Weibo gì??”

Sau khi đọc xong Weibo, anh Dương lại không ngồi yên được nữa, anh day day trán, nhỏ giọng nói với người bên cạnh: “Cậu mới rời đi chưa được bao lâu, cô ấy lại gây chuyện...”

Bùi Lộ nghe đến câu này, tâm trạng bỗng nhiên tốt hẳn lên: “Không sao.”

“Thế này mà còn không sao??...”

“Đi,“ Bùi Lộ đứng dậy, “về thôi.”

Anh Dương ngẩn ra: “Hả?”

Trần Hòa cũng không ngờ đối phương lại muốn đi nhanh như vậy, sững ra nhìn hai người họ, mãi đến khi Bùi Lộ sắp ra khỏi phòng tiếp khách, anh ta không nhịn nổi nữa, buột miệng nói: “...Đây là lần cuối cùng tôi nhắc đến TS.”

Nói xong câu này, ngay đến bản thân anh ta cũng giật mình.

Bùi Lộ dừng bước, quay lại nhìn anh ta.

Trên mặt anh đã không còn vẻ lạnh lùng ban nãy, vẻ mặt như bình thường, giọng điệu vẫn ôn hòa như thế: “Trần Hòa, trước đây chúng ta là đồng đội, chuyện gì giúp được tôi đều giúp, cho dù cậu có rời đội hay thậm chí hại mọi người không thể đấu tiếp giải mùa xuân, tôi cũng chưa từng có ý trách móc gì cậu, nhưng từ sau khi rời đội cậu đã làm những gì? Mỉa mai chỉ trích đội vô số lần, nhiều lần gièm pha thành viên mới của chúng tôi, nói thật, Trần Hòa, tôi khinh thường cậu. Bây giờ cậu không những bôi nhọ chúng tôi, mà còn đắc tội với những đội khác, cậu thật sự nghĩ rằng mình có thể an toàn thoát ra khỏi chuyện này, dựa vào mớ tai tiếng đó để nổi sao? Tự lo cho mình trước đi.”

Mãi đến khi cửa đã đóng, Trần Hòa vẫn còn đang ngẩn người.

Đây là nước cờ mạo hiểm của anh, Bùi Lộ đoán đúng, chuyện anh đi vay tiền đúng thật là đã bị QAM phát hiện, hợp đồng cũng không cánh mà bay.

Anh đang rất cần tiền nhưng lại không có ai chịu cho anh mượn, anh buộc phải tự nghĩ cách để kiếm.

Thế là có người gợi ý cho anh, để giúp anh nổi lên—— nổi tiếng hay tai tiếng gì cũng được, sau đó đi kí hợp đồng với nền tảng livestream, như thế sẽ lấy được kha khá tiền hợp đồng, chí ít sẽ giải quyết được khó khăn trước mắt của anh.

Anh ta chợt nghĩ đến chuyện gì đó, vội vàng mở Weibo ra xem.

Lúc nãy Weibo của anh vẫn còn nằm trong top tìm kiếm, nhưng bây giờ đã biến mất không thấy bóng dáng, vừa nhìn đã biết là bị người khác gỡ xuống...

Ở một phía khác, hai người vừa về đến trụ sở, tiểu Bánh Bao đã vội vàng chạy đến nhận lỗi.

Mục Vãn Vãn nhìn Bùi Lộ: “Chuyện Trần Hòa sao rồi?”

“Không sao, không cần lo,“ trên đường về Bùi Lộ đã đọc những bình luận phía dưới bài đăng đó, câu trả lời của tiểu Bánh Bao đã thu hút không ít thành phần anti, “chuyện trả lời bình luận này tính làm sao?”

“Tôi dùng nick của mình giải thích vậy, nói thẳng là do tôi làm...” tiểu Bánh Bao lấy điện thoại chuẩn bị đăng bài.

“Khoan đã,“ anh Dương ngăn anh ta lại, “cậu bị ngu à, chuyện này không thể giải quyết như vậy được.”

“Vậy phải làm sao? Cũng đâu thể để tiểu Vãn bị chửi như thế được?”

Mục Vãn Vãn nhún vai: “Em không để ý đâu.”

Anh Dương nặng nề thở dài, cảm thấy cái đám này càng ngày càng khiến anh phải lo: “Thôi được rồi, anh có cách này, mặc dù cũ nhưng ít nhất còn có tác dụng.”

**

Hôm nay giới thể thao điện tử xảy ra một chuyện thú vị.

Tuyển thủ kiêm streamer hay chửi nào đó lại dám dùng tài khoản chính chủ đi chửi nhau với fan của các đội khác trên Weibo, chuyện này vừa xuất hiện, ngay tối đó đã thành chuyện cực vui đối với hội anti TS và anti Wan.

Vào lúc mọi người đang chửi vô cùng vui vẻ, Mục Vãn Vãn đăng bài mới trên Weibo.

[TSWanwan: hôm nay Weibo bị hack QAQ... giờ đang ngồi nghe chửi huhu, sau này nhất định phải đổi mật khẩu khó hơn, không dám dùng mật khẩu tám số một nữa đâu!]

Anh Dương bảo giọng điệu phải thật thân thiện hòa nhã, Mục Vãn Vãn cân nhắc từng câu từng chữ rồi gõ ra, cuối cùng còn thêm một cái meme bắn tim đáng yêu vào nữa.

Điều này khiến mọi người đều bất ngờ.

[uhmmm giờ cô bảo nick cô bị hack thì tôi tin.]

[chiều là hàng thật, tối là hàng nhái?]

[Tôi tưởng là acc giả mạo chứ, tôi cá năm hào, mai Wan sẽ đăng tiếp một bài giải thích bị hack cho xem...]

[Lại là thằng hacker chó má nào làm bậy ở đây thế! Mau trả Weibo lại cho Wan thần của tao!]

Anh Dương ngồi trong phòng họp ôm mặt.

Anh quên mất... cách này không phù hợp với thành viên nữ của đội bọn anh.

Nhưng mà không sao, chuyện này của Mục Vãn Vãn qua đi rất nhanh, bởi vì không lâu sau đó, đã có Trần Hòa ra lãnh đạn thay rồi.

Trên một trang Tieba có tiếng nào đó bất ngờ xuất hiện một bài viết hot, liệt kê ra tất cả những chuyện Trần Hòa từng gây ra khi còn ở TS: không lo tập luyện, hẹn hò với fan, gây hấn với đội khác... chưa hết, còn nhắc luôn đến cả chuyện gần đây Trần Hòa thiếu nợ lãi suất cao.

Chuyện này đã gây chấn động giới thể thao điện tử—— bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên mọi người biết có loại tuyển thủ như thế này.

Thế là những fan TS vốn còn đang có ác cảm với Mục Vãn Vãn nhanh chóng đổi thái độ, ai nấy đều bày tỏ đã nhận ra được chỗ tốt của thành viên mới.

Một ngày trước khi chuyện này xảy ra, Trần Hòa thậm chí còn đăng Weibo thông báo trước, nói rằng mình sẽ livestream trên nền tảng nào đó, vậy nên chuyện này vừa xuất hiện, cộng thêm một số tác động khác, ID phòng livestream anh ta vừa xin được đã bị nền tảng khóa lại ngay tức khắc, bình luận dưới Weibo đều là những lời dè bỉu chế giễu, không bao lâu sau, anh ta đã xóa sạch Weibo rồi sủi mất tăm.

So với chuyện này, mọi người không còn tâm trí đâu mà để ý đến chuyện của TS.

Mấy ngày hôm nay bầu không khí trong đội vô cùng tốt, nhất là tiểu Bánh Bao và Hổ ca, chỉ thiếu chưa lên sân thượng quẩy nữa thôi.

Nguyên nhân không là gì khác, đã có danh sách đại diện cho Du Long rồi, papa nhà tài trợ hình như đã thay đổi kế hoạch ban đầu, từ chọn hai người tăng lên thành năm người—— cũng có nghĩa là cả đội đều sẽ được tham gia quay quảng cáo lần này.

“Mẹ! Con sắp được quay quảng cáo rồi!” tiểu Bánh Bao hưng phấn đứng trên sô-pha, gọi điện thoại báo tin vui cho mẹ của mình, “dạ đúng dạ đúng, quảng cáo trên tivi ấy... gì cơ? Không phải trà giảm cân... cũng không phải máy chạy bộ, hê hê.”

Anh ta đang nói thì thấy Mục Vãn Vãn đeo ba lô, hình như chuẩn bị ra ngoài.

Tiểu Bánh Bao dịch mic ra chỗ khác: “tiểu Vãn, đi đâu thế?”

“Nhà tài trợ bảo em qua đó làm tóc trước, tiết kiệm thời gian cho buổi quay.” Mục Vãn Vãn nói như thật.

“Ồ,“ tiểu Bánh Bao nhìn Bùi Lộ sau lưng Mục Vãn Vãn, “tiểu Lộ, cậu cũng đi làm tóc hả?”

“Không phải,“ Bùi Lộ khẽ ho một cái, “...tôi đưa cô ấy qua đó.”

Nhìn theo hai người họ ra khỏi cửa, Hổ ca “chậc chậc”, nói: “Bánh Bao, cậu có nhận ra không?”

Tiểu Bánh Bao cũng gật đầu theo: “Nhận ra rồi.”

Anh ta dừng một chút, nói tiếp, “đãi ngộ cho nữ tuyển thủ của đội mình tốt thật, đi làm tóc cũng có tài xế riêng đưa đi đón về.”

“...” Hổ ca nhìn chằm chằm vào anh ta, “đồ ngốc.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.