Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Chương 94: Chương 94: Đồ Của anh đều là của em hết




May mà quay phim cũng là người có kinh nghiệm đầy mình, mới có thể bình tĩnh không vội vàng chuyển cảnh.

Cũng may không có thiết bị thu tiếng, nếu không hôm nay thật sự không thể nào cứu vãn được nữa...

Bình luận viên A sững lại, ngay sau đó nói: “Ha ha, Lu thần bị ngã sao?”

“Có thể ha ha ha,“ bình luận viên B nhanh chóng hùa theo, “dù sao thì phòng chờ cũng khá nhỏ, lại toàn là ghế, ngã là chuyện rất bình thường, tôi ở phòng chờ cũng suýt ngã mấy lần.”

Đáng tiếc khán giả không phải kẻ ngốc, khán đài liên tục vang lên tiếng la hét, còn trang livestream thì sắp nổ luôn rồi.

[Trời mẹ ơi. Ánh mắt này của Lu thần, chết tôi rồi!!!]

[......Tôi có một suy đoán rất to gan!]

[Khỏi đoán! Tôi dám vỗ ngực bảo đảm! Hai người này mà không có gì tôi cai sữa luôn! Bà đây là chủ một trang về tình yêu trên Weibo cơ mà!]

[Người chị em thiện lành lầu trên, cho xin tên Weibo cái nào... à mà toy cũng muốn được dựa đùi Wan thần!]

[Wan nhân phẩm quá nát, chèn ép nữ bình luận viên, ngang nhiên tỏ thái độ với đồng đội, hôm nay lại còn vừa vào đã cười nhạo Song X, phii.]

[Thủy quân lầu trên mau tỉnh đi, con streamer đó nhục quá rút khỏi giới esports rồi. Với lại cười nhạo ngay từ đầu chứ có phải đợi xong rồi mới cười đâu, cá nhân tôi thấy ngầu không tả được, Song X chơi mất dạy trước mà.]

Mọi người trong phòng chờ phản ứng chậm hơn những người bên ngoài kia nhiều.

Mục Vãn Vãn tròn mắt nhìn vào ống kính một lúc lâu, vẫn chưa phản ứng lại được, chỉ thấy một bóng người béo tốt luồn nhanh đến trước mặt cô——

Cô chưa hiểu gì đã thấy bên đùi phải của mình bị đè đến phát đau.

Tiểu Bánh Bao bất thình lình ngồi bệt xuống, lại còn học theo Bùi Lộ, gác cằm lên đùi cô.

Cảnh tượng lãng mạn sụp đổ trong nháy mắt.

Mục Vãn Vãn chịu đau rít lên một tiếng, Bùi Lộ lập tức giật mình ngồi dậy, tiện thể...cũng kéo luôn tiểu Bánh Bao đứng lên.

Họ không hề biết cơn sóng xô bồ ngoài kia, đợi đến khi quay phim đi rồi, Mục Vãn Vãn mới xoa xoa đùi của mình: “Mặt anh rõ tròn mà sao cằm lại nhọn thế...”

“Móa, nếu anh không như thế, Xayah Rakan bọn em không thoát được đâu!” tiểu Bánh Bao nói, “anh Dương đã bảo tạm thời không công khai rồi còn gì?”

Anh Dương hiếm lắm mới có một lần nhìn tiểu Bánh Bao bằng ánh mắt tán thưởng, gật đầu: “Cậu đúng là đầu óc nhanh nhạy.”

Bùi Lộ thì hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi chuyện vừa rồi, anh ngồi xuống cạnh Mục Vãn Vãn, kéo kéo gấu áo cô: “Ừm?”

Mục Vãn Vãn hơi hơi mềm lòng rồi.

“Chuyện này đúng thật là lỗi của cậu, tiểu Lộ!” tiểu Bánh Bao phủi quần, “hôm nay stream toàn cầu, nếu được penta kill, thì ngầu phải biết.”

Bùi Lộ mím môi: “Tôi không căn chuẩn sát thương.”

Hổ ca chép miệng: “Tôi mà được penta trong trận stream toàn cầu, thì tôi sẽ về quê mở tiệc ăn mừng từ đầu làng đến cuối xóm, cho hết toàn bộ người trong thôn ăn một lượt...”

Mộc Đầu: “Dùng từ cho cẩn thận.”

Cơn tức của Mục Vãn Vãn lại phun trào thêm lần nữa, lập tức dịch mông sang bên cạnh.

Cô nhất quyết không được mềm lòng.

Ít nhất phải giận nửa tiếng mới được!

Rất nhanh, nhân viên vào gọi Mục Vãn Vãn ra phỏng vấn.

Cô nói được làm được, MVP của hai trong ba ván, lại thêm một màn náo loạn ở hậu trường vừa rồi, đương nhiên sẽ là lựa chọn số một để phỏng vấn.

Ban tổ chức còn định mời cả Bùi Lộ cùng lên phỏng vấn, nhưng đã bị anh Dương dùng lời ngay lẽ thẳng từ chối.

Sau khi Mục Vãn Vãn ra ngoài, Bùi Lộ mới quay đầu lại, giọng như thường: “Sau này chúng ta không còn chiến thuật rừng và hỗ trợ cùng đi roam nữa đâu.”

Người được hưởng lợi từ chiến thuận này là tiểu Bánh Bao và Hổ ca quay phắt lại: “Tại sao???”

“Tôi sẽ ở luôn tại đường dưới.” Bùi Lộ nói, “các cậu tự lực cánh sinh đi.”

“......”

Mục Vãn Vãn bước lên sân khấu, kinh ngạc phát hiện ban tổ chức còn chuẩn bị cả ghế cho cô ngồi.

Mọi khi phỏng vấn bọn cô toàn là đứng nói đôi ba câu là xong, giờ hai cái ghế được bày ra ngay giữa sân khấu, kiểu thế này, chỉ tại chung kết thế giới mới có.

“Người sẽ trả lời phỏng vấn ngày hôm nay chính là Wan thần của chúng ta!” người dẫn chương trình nhanh chóng đưa mic qua, “vỗ tay chào mừng Wan thần nào!”

Bên dưới tiếng vỗ tay không được bao nhiêu, nhưng tiếng la hét thì lại rất nhiều.

Mục Vãn Vãn nhận mic, hơi cúi người chào khán giả: “Chào mọi người, tôi là Wan của TS.”

“Chào mừng Wan thần, nào, mời ngồi.” người dẫn chương trình cười đầy thân thiện.

Mục Vãn Vãn ngồi xuống.

“Trận đấu ngày hôm nay Wan thần thi đấu vô cùng tốt! Nhất là Kog”Maw tại ván một, đó là tướng bạn đang luyện gần đây sao?”

“Không phải,“ Mục Vãn Vãn nói, “không phải mới luyện gần đây, tôi thích chơi Kog”Maw trước giờ rồi.”

“Sao tôi có cảm giác lần nào bạn cũng nói như vậy nhỉ?” người dẫn chương trình cười, “có thể tiết lộ cho khán giả biết, tướng AD bạn thích nhất là gì được không?”

“Jinx.”

“Tại sao? Vì sát thương về cuối trận cao?”

“Vì tạo hình của vị tướng này rất ngầu, lời thoại và câu chuyện lịch sử tướng cũng rất cool.”

Bên dưới cười ầm lên, còn có cả mấy tiếng hùa theo cực lớn nữa: “Đúng đúng đúng!!”

“......” người dẫn chương trình ho nhẹ một tiếng, hỏi tiếng: “Trước trận này các bạn có chuẩn bị gì không? Ví dụ như chiến thuật khắc chế các thứ?”

“Chiến thuật khắc chế?” Mục Vãn Vãn lặp lại từ này một lần nữa, nói tiếp: “So về khắc chế, có lẽ chúng tôi không đọ lại chiến thuật của Song X đâu, thế nên hôm nay chúng tôi chỉ đánh theo chiến thuật thông thường mà thôi.”

Cô vừa nói vừa mang theo ý cười, rõ ràng là giọng điệu ôn hòa, nhưng mọi người vẫn có thể nghe ra một ít ý chế nhạo trong đó.

Ban tổ chức chỉ mong mùi thuốc súng giữa các đội có thể nhiều thêm một chút. MC gật đầu, hỏi: “Vậy bạn nghĩ sai lầm trong chiến thuật của Song X nằm ở đâu?”

Mục Vãn Vãn đáp rất nghiêm túc: “Nói về sai lầm... họ cứ dốc sức chăm sóc cho một đường nhất định nào đó, nhưng đây là game năm người, chỉ nhắm vào một đường thì không thể thắng được. Nhất là trong meta đường dưới được tăng sức mạnh như hiện tại, đường nào cũng có thể carry được hết.”

“Đương nhiên, ý của tôi không phải là không thể tập trung vào một đường, giống như khi chúng tôi đánh với MA, cũng sẽ có những phương án đối phó chuyên dụng dành cho Shark, nhưng cách của chúng tôi chỉ là kìm hãm lượng tiền và sát thương về cuối trận của đối thủ, chứ không phải là...”

Cô dừng một chút, nói tiếp, “chứ không phải là khi mạng của một tuyển thủ chỉ còn đáng giá 100 vàng, nhưng vẫn vì 100 vàng đó mà hy sinh ba người đồng đội của mình.”

Nghe vậy, mọi người đều hiểu, cô đang nhắc đến trận mình bị Song X “chăm sóc quá cẩn thận” lúc trước, ba người cố băng trụ để giết cô, cuối cùng là 3 đổi 1.

Đúng là...một pha cà khịa đỉnh cao.

Thành viên người Hàn của Song X, Hary tính tình không được tốt, bình luận trên trang livestream đều đang suy đoán, không biết Hary có lao thẳng lên sân khấu hay không.

Đáng tiếc người của Song X không xem phỏng vấn sau trận đấu này.

Họ vừa đánh xong, về lại phòng chờ thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi về, không ai nói với ai tiếng nào, cả màn hình tivi cũng bị tắt ngóm.

Quay phim đang định vác máy vào quay, nhưng lại bị quản lý ngăn ở ngoài, cửa lớn đóng chặt, những lời nói ở bên ngoài không truyền vào trong được.

MC gật đầu: “Đúng rồi, Wan thần hôm nay không những là MVP của hai ván đấu, mà còn có được quadra kill, chúc mừng chúc mừng!”

Mục Vãn Vãn: “......Cảm ơn.”

“Thật ra còn một chút xíu nữa là được penta kill rồi, không ngờ lại gặp phải đồng đội heo.” MC nói đùa, “có phải sau này Lu thần sẽ phải đi giày nhỏ* không?”

*phải đi giày nhỏ: bị gây khó dễ.

“Không, sau này anh ấy đi chân đất.”

Anh Dương vội vàng liếc nhìn Bùi Lộ.

Nói thật, anh đang sợ vị này sẽ cởi giày ngay tại chỗ, rồi quỳ lên giày chờ Mục Vãn Vãn về.

Cũng may, Bùi Lộ vẫn ngồi yên ở đó, cầm điện thoại không biết là đang nói chuyện với ai.

Phỏng vấn vẫn tiếp tục, MC lại hỏi thêm mấy câu liên quan mối quan hệ giữa các thành viên trong đội, kiểu câu hỏi này Mục Vãn Vãn đã bị hỏi rất nhiều lần rồi, cô trả lời rất trôi chảy, cuối cùng, MC gật đầu: “Cảm ơn Wan đã trả lời phỏng vấn!”

Mục Vãn Vãn cười cười, chuẩn bị đứng dậy rời đi, ai ngờ MC này đứng lên xong lại bất ngờ nói nửa đùa nửa thật: “Phải rồi, còn một câu hỏi nữa, vừa nãy chúng tôi thấy Lu dựa vào người bạn, là để nhận sai à?”

Mục Vãn Vãn đơ ra trong một thoáng: “Mọi người không nhìn thấy tiểu Bánh Bao sao?”

“Thấy thì có thấy...”

“Thật ra,“ Mục Vãn Vãn nhanh chóng sắp xếp câu từ trong đầu, mắt không thèm chớp: “khi đó hai người họ đang thi với nhau.”

MC hỏi: “Thi cái gì?”

“Vật tay.”

“......”

**

Anh Dương đã thông báo trước cho fan biết hôm nay có thể chụp hình và xin chữ kỹ, lúc ra khỏi nhà thi đấu, đã có không ít fan đang đứng đợi sẵn ở ngoài, giơ tấm bảng đèn cổ vũ [CHÚC MỪNG TS VÀO BÁN KẾT] được chuẩn bị sẵn từ trước.

Có mấy fan nữ tiến đến xin chụp chung với Mục Vãn Vãn.

Mục Vãn Vãn đồng ý, đưa ba lô cho Bùi Lộ.

Bùi Lộ đưa ngay hai tay ra nhận lấy, ôm vào lòng, mắt chớp chớp nhìn cô chụp hình với người khác.

Bên cạnh có một cô gái hỏi: “Lu thần, chúng, chúng em có thể chụp hình với anh được không?”

Bùi Lộ do dự một chút, gật đầu: “Được, nhưng phải đợi một lát, tôi đang bận giữ ba lô giúp cô ấy.”

Ngay lập tức có một fan nam cầm bảng cổ vũ Mục Vãn Vãn chen tới: “Lu thần, tôi giữ giúp anh! Hoạt động đòi hỏi thể lực như này cứ để tôi làm là được rồi!”

Bùi Lộ không thèm nhìn anh ta: “Không cần.”

Vừa nói vừa ôm ba lô xích sang bên cạnh mấy bước.

Fan nam: “......?”

Lên xe, Mục Vãn Vãn mới nhớ ra ba lô của mình vẫn còn ở chỗ Bùi Lộ.

Tay cô lần mò sang, cầm lấy quai ba lô kéo kéo, nhưng không được.

Cô nghiêng đầu, vẻ mặt đen thui duy trì nãy giờ rốt cuộc cũng bị phá vỡ: “Muốn trấn đồ à?”

Bùi Lộ thuận theo quai ba lô, nắm lấy ngón tay cái của cô, lắc lắc: “Không trấn, đồ của anh đều là của em.”

Mục Vãn Vãn chống cằm, cười vui vẻ: “Được...”

“Hai người đừng có xem bọn tôi là không khí được không thế?” tiểu Bánh Bao bức xúc lên tiếng, rồi hỏi, “trận sau là khi nào vậy?”

Mấy ngày nay mọi người tập luyện khá mệt mỏi, hôm nay thắng trận cũng không hưng phấn nhiều lắm, Mộc Đầu thậm chí đã ngủ luôn rồi.

Cũng chỉ có đôi trai gái quá đáng ở đằng sau là tinh lực dồi dào thôi.

Bùi Lộ rút tay về, tiếp tục ôm ba lô của Mục Vãn Vãn, còn ba lô của mình thì lại bị bỏ đại xuống sàn: “Bảy ngày sau.”

Anh Dương cho mọi người một buổi tối nghỉ ngơi.

Mục Vãn Vãn ôm ba lô lên lầu, chuẩn bị đi tắm, rồi cùng Bùi Lộ vào phòng khách xem băng hình trận đấu.

Cô mở ba lô ra, định lấy hai thỏi son mình giấu ở trong, ai ngờ vừa mở ra đã thấy một cái ví tiền màu nâu xám, bên trên còn có một cái logo của nhãn hiệu nổi tiếng.

Cô lấy ra nhìn trái nhìn phải—— chẳng lẽ là fan nhét vào??

Năm nay thịnh hành kiểu tặng thẳng ví tiền như này sao ta?

Cô chần chừ một chút, mở ví.

Vừa mở đã thấy một tấm chứng minh thư, góc trên bên phải là hình thẻ của Bùi Lộ, làm rõ thân phận của chủ chiếc ví.

Vô tình nhìn rõ đồ trong ví, mí mắt Mục Vãn Vãn giật giật.

Trong ví chỉ có năm tệ và một cái thẻ.

...Một cái thẻ ngân hàng màu đen, trông rất huyền bí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.