Bùi Lộ không đáp lời.
Vì câu “TS” lặp đi lặp lại trong tiếng reo hò của khán giả và tiếng nói của bình luận viên nước ngoài đã trả lời thay anh rồi.
Bùi Lộ ôm cô rất chặt, cảm giác vai phải ươn ướt, anh khàn giọng, nói: “Coi chừng trôi mất phấn.”
“...” Mục Vãn Vãn khịt khịt mũi, chùi lung tung vào người anh, “dù sao họ cũng thấy mặt mộc của em rồi...không sao hết.”
Các fan Hàn Quốc ngồi phía dưới vẫn còn đang sững sờ, tất cả sự hào hứng phấn khích của họ dường như đều chỉ tồn tại cho đến khi hết ván hai mà thôi, còn hiện tại tất cả bọn họ đều đang há miệng, vẫn chưa thể chấp nhận kết cục bị lội ngược dòng trước mắt này.
Nhưng rất nhanh, fan Trung Quốc ở xung quanh đã hò hét đưa họ về với thực tại——
“TS! TS!! TS!!!”
“LPL thắng rồi!!! Tôi mẹ nó——TS tuyệt vời!!!”
“TS——TS——á á á á!!”
Khu vực dành cho bình luận viên, hai bình luận viên càng thêm nghẹn ngào.
Bình luận viên A lạc cả giọng, khản cả tiếng: “TS phá vỡ nhà chính của đối thủ!! Giành được chiến thắng tại ván đấu cuối cùng của cặp trận BO5!!!”
“Ván đấu này! Chúng ta trình diễn một màn lội ngược dòng với tỉ số 3-2!!! Quá kịch tính! Quá gay cấn! Tim tôi sắp ngừng đập luôn rồi!! TS mạnh quá bà con ơi!!”
Hai bình luận viên đứng bật dậy, mặt mũi đỏ bừng, tay chân phấn khích, đồng thanh nói.
“CHÚC, MỪNG——TS!!!”
“LPL! VÔ! ĐỊCH! RỒI!!!”
Bình luận trong phòng livestream toàn là dấu cảm thán và “aaaa”, anti fan không tìm ra được bất kì điều gì để chửi. Giờ mà bảo TS bỏ tiền mua chức quán quân thế giới thì sỉ nhục IQ của mình quá, bọn họ cũng không thể khịa như vậy được.
Cùng lúc đó, khoảnh khắc TS vô địch, tất cả quán net trên toàn bộ đất nước Trung Quốc đều vang lên tiếng reo hò la hét to có nhỏ có.
Cô gái vào nhà vệ sinh khóc lúc trước giờ khóc còn dữ hơn.
Cô ấy ngồi bệt xuống đất, lần này không thèm giấu giếm gì nữa, may mà bút kẻ mắt nước và mascara chất lượng tốt, ít ra nước mắt không bị chuyển thành màu đen ngòm.
Dù vui sướng nhưng cô vẫn không quên nức nở một câu: “Không có skin Jinx rồi, skin Vayne cũng không...”
Cô ấy đang khóc thì chợt nhớ ra chuyện gì đó, đột nhiên đứng dậy, quay sang tìm kiếm gì đó ở bàn máy tính trước mặt.
Mẹ nó, cái thằng ngu xem thường Wan lúc nãy chạy đâu mất rồi??
Tìm mãi tìm mãi rốt cuộc cũng tìm thấy tên đó trong biển người.
Hắn đang đứng quay lưng về phía cô, ôm chặt lấy bạn của mình nhảy nhót không ngừng, nụ cười trên mặt...cứ như lấy được vợ rồi vậy, nhìn còn vui hơn cả cô.
“...” cô gái nhìn một lúc lâu, khinh bỉ quay đi tiếp tục ngồi khóc.
So với fan nữ của mình, chất lượng bút kẻ mắt và mascara của Mục Vãn Vãn không được tốt bằng.
Nhân viên ở đằng sau nhẹ giọng nhắc họ sang bắt tay đối thủ, cô mới quyến luyến rời khỏi bờ vai của Bùi Lộ.
Nhìn thấy lớp trang điểm bị nhòe đi của cô, rốt cuộc Bùi Lộ cũng không nhịn được mà cười ra tiếng.
Anh vừa cười vừa lấy tay cẩn thận lau giúp cô, cuối cùng ngón cái của anh chuyển thành một màu đen thui.
“Đi thôi!” tiểu Bánh Bao nói, “nhanh nhanh sang bắt tay!! Rồi còn ôm cúp nữa!!”
Mục Vãn Vãn “ừm” một tiếng, xoay người đi theo sau họ, cùng nhau đi về phía các tuyển thủ của YSP.
Đối phương cũng đứng dậy, có vài người trong số họ vẫn còn chưa hết sốc.
Có lẽ chính bản thân họ cũng không ngờ được tại trận chung kết mình lại phạm sai lầm ba ván liên tiếp vì Baron, đánh mất luôn cơ hội vô địch.
Secret là người đứng dậy đầu tiên.
Sắc mặt anh ta vẫn có thể xem là thân thiện, thấy bọn cô đi qua, thậm chí anh ta còn gượng nở một nụ cười.
Khi bắt tay với Bùi Lộ, anh ta mỉm cười nói một câu tiếng Hàn.
“Kể ra hồi đó tôi nói cũng không sai, cậu thật sự là hỗ trợ số một Liên Minh.”
Bùi Lộ cũng cười, thản nhiên đáp lại bằng một tiếng “cảm ơn“.
Đối với anh, sự thừa nhận của Secret không phải là quá quan trọng.
Mục Vãn Vãn bắt tay với mọi người xong, mới tò mò hỏi: “Anh ta nói gì thế?”
“Không có gì.” Bùi Lộ xoa đầu cô, “nói rằng em rất lợi hại.”
Mục Vãn Vãn bật cười: “Nhưng sát thương của em trong ván ba đâu có cao lắm... có khi chỉ được mỗi chiêu cuối—— thế anh ta không khen anh à? Với cả người anh ta khen là em, sao anh lại cảm ơn?”
Nếu cô nghe không nhầm thì vừa nãy Bùi Lộ đã nói cảm ơn bằng tiếng Hàn.
Bùi Lộ nói: “Cậu ta khen bạn gái anh, đương nhiên là anh phải cảm ơn rồi.”
Mục Vãn Vãn cười híp mắt: “Toàn tranh thủ không hà...”
Năm người đi ra trước sân khấu, ngay khi họ cúi người chào khán giả thì “phụt” ——một tiếng, vô số pháo hoa giấy màu vàng bắn lên từ hai cái máy phun hai bên.
Một cơn mưa màu vàng đập vào mắt mọi người, khán giả cũng không thể kiềm chế sự phấn khích trong lòng được nữa, tiếng hô “TS” lớn đến độ sắp lật tung nóc hội trường!
Tiểu Bánh Bao vừa nghẹn ngào vừa hỏi: “Chúng ta đứng thẳng dậy được chưa? Hông của tôi sắp gãy rồi.”
“...”
Các thành viên đứng thẳng dậy, ai cũng rơm rớm nước mắt, ngay cả Bùi Lộ, khi nhìn thấy chiếc cúp trước mặt ấy, cũng đỏ ửng cả hốc mắt.
Anh Dương và các huấn luyện viên phó, nhân viên cốt cán của TS vui sướng chạy ào lên sân khấu, ôm chầm lấy các tuyển thủ, sau đó cùng nhau đứng xung quanh chiếc cúp vô địch.
Họ đưa tay ra, ôm lấy chiếc cúp trước mặt, đang chuẩn bị nâng lên thì phải dừng lại giữa chừng——
Mục Vãn Vãn không đủ cao, cánh tay cũng không dài bằng những người khác, không thể nâng được đến độ cao họ muốn.
Cô đang định thả tay đổi sang bám vào chỗ khác, bên eo đột nhiên bị siết lấy.
Trước mắt toàn thể khán giả, Bùi Lộ một tay ôm lấy eo cô, nhấc người cô lên, tay còn lại vẫn cầm cúp như cũ.
“...Lu thần...” bình luận viên A vừa lau nước mắt vừa nói, “lực tay Lu thần khỏe thật...”
Giây phút nâng lên chiếc cúp ấy, pháo hoa màu vàng càng thêm dày đặc, tiểu Bánh Bao và Hổ ca hét lên đầy hưng phấn, ngay cả người bình thường luôn nhắc họ phải chú ý hình tượng là anh Dương lúc này cũng không kìm được, cùng hò hét với họ.
Các fan đứng dậy, giơ thật cao chiếc bảng cổ vũ và những câu truyền lửa được viết trên giấy trong tay về phía đội tuyển yêu thích của mình.
Nếu là lúc bình thường, Mục Vãn Vãn sẽ chẳng thấy rõ được cái nào cả, nhưng hôm nay, tất cả đèn trong hội trường đều được bật hết cỡ, cô có thể nhìn thấy dòng chữ được viết trên bảng giấy trong tay những bạn nữ ngồi hàng đầu—— thiếu nữ được ông trời lựa chọn của giới esport Wan.
Thiếu nữ được ông trời lựa chọn...là cái quỷ gì...
Cô vừa khóc vừa nghĩ.
Tất cả những điều này đến tận khi MC và phiên dịch lên sân khấu mới lắng xuống đôi chút.
Mặc dù MC là người Hàn Quốc, nhưng trên mặt vẫn rất hưng phấn, tuôn một tràng dài.
Phiên dịch nói: “Chúc mừng TS giành được chức vô địch, xin hỏi hiện tại có thể phỏng vấn các bạn được không?”
Mục Vãn Vãn bị đẩy đến vị trí gần MC nhất.
Cô lau nước mắt, gật gật đầu.
“Tâm trạng hiện tại ra sao?”
“Rất vui, cũng rất kích động.” Mục Vãn Vãn cầm micro, mặc dù khóc váng cả đầu, nhưng khi trả lời vẫn rất tròn vành rõ chữ.
Phiên dịch chờ mãi không thấy cô nói thêm gì khác, nghiêng micro sang một bên, nhỏ giọng hỏi, “hết rồi à?”
“Hả? Dạ...”
Mục Vãn Vãn đáp xong, lấy micro ra, mặt khổ sở hỏi các đồng đội ở bên cạnh, “ai qua đổi chỗ cho em đi? Em học khối tự nhiên, làm văn toàn lạc đề suốt thôi.”
Tiểu Bánh Bao nói rất dứt khoát: “Ngại quá, anh mới học hết cấp ba thôi.”
Hổ ca: “Anh mới cấp hai.”
Mộc Đầu: “Anh thiếu muối.”
Bùi Lộ cười, má lúm hơi lõm xuống: “Anh không khéo miệng bằng em.”
OK.
Mục Vãn Vãn từ bỏ ý định tìm viện trợ trong hội trường.
“Hôm nay các bạn đã để thua hai ván đầu, tâm trạng lúc đó ra sao? Áp lực có lớn không?”
“Tất nhiên là lớn rồi... không phải vì thua nên mới áp lực, mà ngay từ đầu đã rất áp lực rồi. Dù sao thì tôi cũng đã từng gáy sớm trước mặt bao nhiêu người như vậy, nếu mà thua, có khi sẽ bị chửi cả năm mất.” Mục Vãn Vãn nói.
Đổi lại là lúc khác, chắc chắn anh Dương sẽ không để AD nhà mình trả lời phỏng vấn, nếu không có khi sẽ xảy ra sự cố nào đó, phần phỏng vấn sau giải mùa hè đã hạn chế tối đa việc để Mục Vãn Vãn đảm nhận rồi.
Nhưng hôm nay thì khác.
Hôm nay họ đã giành được chiến thắng, Mục Vãn Vãn thích nói thế nào thì cứ việc nói thế ấy, anh không những không giận, mà thậm chí mẹ nó còn muốn vỗ tay nữa kìa.
“Vậy thì bây giờ không sợ bị chửi hết năm nữa rồi! Hai ván đầu ngày hôm nay thua là do đâu? Thua hai ván trong lòng có căng thẳng không? Sau đó có đưa ra điều chỉnh khẩn cấp không?”
“Hai ván đầu tiên, là vì áp lực tương đối lớn. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên chúng tôi thi đấu ở một trận đấu như thế này, vẫn còn chưa thích nghi được.” Mục Vãn Vãn căng thẳng đến khô cả miệng, cô liếm môi, giọng điệu rốt cuộc cũng khôi phục lại một chút ngạo mạn của ngày thường, “về sau thì hết rồi.”
Lập tức có fan trong hội trường đáp lời——
“Tốt!!”
“Đúng!! Năm sau chúng ta sẽ mẹ nó không còn căng thẳng như vậy nữa!!!”
Mất mấy phút hội trường mới lắng xuống, MC nhanh chóng tiếp tục đặt câu hỏi.
“Vậy lấy được chức vô địch, có muốn gửi lời cảm ơn đến ai không? Theo như tôi được biết, bạn gia nhập giới thể thao điện tử chưa được bao lâu, vừa vào đã hoàn thành đủ bộ cúp thuộc về mình, mọi người đều đã được chứng kiến thực lực của bạn...”
“Người mà tôi muốn cảm ơn...có nhiều lắm.”
Mục Vãn Vãn nói, “đồng đội của tôi thì không phải nói, vừa rồi họ thể hiện tốt đến như thế nào, mọi người đều thấy cả rồi... còn có anh Dương quản lý kiêm huấn luyện viên của chúng tôi, hao tâm tổn sức vì chúng tôi. Cảm ơn anh và tiểu Lộ thần khi ấy đã thuyết phục em gia nhập đội, nhờ vậy em mới có được cơ hội ngày hôm nay.”
“Nhân viên của đội chúng tôi, các fan luôn cổ vũ sát cánh cùng chúng tôi, bố mẹ người thân luôn ở sau ủng hộ cho chúng tôi... Tất nhiên, đằng sau không chỉ có người nhà, mà còn có papa nhà tài trợ của chúng tôi nữa.”
MC gật gật đầu, mặc dù không hiểu nhưng vẫn nghe rất chăm chú.
“Nghe nói trong đội TS có một đường tình nhân rất mạnh, hôm nay xem như chúng ta đã được tận mắt chứng thực rồi... Đấu tập dày đặc như vậy, thời gian riêng tư của hai người có lẽ không được nhiều? Thời gian tới đây, các bạn sẽ bắt tay ngay vào chuẩn bị cho giải mùa xuân, hay là...muốn thả lỏng nghỉ ngơi trước đã?”
Nghe thấy câu này, mọi người lập tức xôn xao.
[Gây chuyện! Gây chuyện! Ban tổ chức gây chuyện, trí mạng thật mà!!]
[đm, Lu thần đỏ mặt rồi kìa!!? Á á á con trai tui lớn rồi QAQ]
[Khó chịu ghê coi thi đấu cũng phải ăn một miếng cẩu lương của bạn trai cũ!]
[Bạn trai cũ cái qq, nằm mơ đi!]
Mục Vãn Vãn cũng không ngờ đối phương lại đưa ra câu hỏi riêng tư như thế này.
Cô cười tươi, không hề trốn tránh: “Con nít mới cần phải chọn, người lớn thì cả hai cái đều muốn.”
“...”
[???]
[???? Lạy!]
[...Học được rồi.]
MC cũng bị cô chọc cười, sau đó lại hỏi thêm vài câu nữa, phần phỏng vấn dần đi đến hồi kết.
Phiên dịch nói tiếp: “Được rồi, câu hỏi cuối cùng, có điều gì muốn nói với các fan hâm mộ không?”
Cuối cùng cũng đến phần kết, Mục Vãn Vãn đứng thẳng lưng, hít sâu một hơi.
Sau đó hơi giương cằm lên, giọng nói rốt cuộc cũng mang theo một chút nghẹn ngào, nhưng vẫn dõng dạc như cũ——
“Lời hứa sẽ mang về chiếc cúp chung kết thế giới với mọi người lúc trước——chúng tôi đã làm được rồi!!”
Hội trường tĩnh lặng hai giây, sau đó vô số tiếng hò hét vang lên.
Trước cảnh tượng này, MC cũng không thể hỏi tiếp được nữa.
Đợi đến khi xuống khỏi sân khấu, mọi người cuối cùng cũng không nhịn được sự nô nức trong lòng, tiểu Bánh Bao, Hổ ca và Mộc Đầu ôm lấy cúp chạy đi, ba người tranh nhau chụp hình.
Mục Vãn Vãn và Bùi Lộ thì đến cửa hậu trường gặp người nhà, lát nữa sẽ có bữa tiệc ăn mừng nội bộ, anh Dương bảo họ đến mời người thân có mặt tại hiện trường cùng đi.
Tiểu Bánh Bao thậm chí còn mời cả thành viên các đội khác chưa kịp về nước cùng đến chung vui.
Đương nhiên, không ai chịu đến, còn có vài người giận đùng đùng trả lời anh ta: chúc mừng, không đi, cút.
Vừa xuống sân khấu, anh Dương đã dặn dò họ, phải giữ giá, thế nên khoan hãy đăng Weibo, nhất định phải bình tĩnh.
Nhưng nửa tiếng sau, chính anh lại đăng một bài Weibo dài phải đến hơn ba nghìn năm trăm chữ, nói từ lúc lớp cũ của TS rời đội, cho đến chiếc cúp vô địch thế giới ngày hôm nay.
Nửa tiếng sau, gần mười giờ tối, họ mới có thể rời khỏi hội trường.
Vì vấn đề thời gian, không muốn quá vội vã, đội quyết định ngày mai mới về nước.
Mười hai giờ đêm, Mục Vãn Vãn đăng Weibo.
[TSWanwan: Vô địch rồi, không phải làm người mua hộ nữa.
Ban đêm ở Hàn Quốc yên tĩnh thật [hình ảnh]]
Trong hình là bóng lưng của Bùi Lộ, kế bên là ngọn đèn đường, bóng của anh trải dài trên mặt đất.
Hai người họ vừa chuồn ra khỏi bữa tiệc chúc mừng.
Ý của cô là muốn khoe ân ái một tí.
Không ngờ bình luận lại ngả theo chiều hướng khác.
[ha ha ha ha ha ban đêm của chúng tôi [hình ảnh]]
Trong hình là khu ký túc xá nam, mọi người như được truyền lửa, đa số để trần cánh tay, giơ cao điện thoại, trên màn hình là hàng chữ chạy tự động “TS tuyệt vời!”, thậm chí còn có người bật đèn pin, nhìn có vẻ rất happy.
[Ban đêm của chúng tôi [hình ảnh]]
Trong quán net, tất cả mọi người kích động ôm lấy nhau, trong tay còn cầm theo chai rượu, trên màn hình chiếu trước mặt là cảnh chiếu lại ván thứ ba của bọn họ.
[Đợi các cậu trở về [hình ảnh]]
Fan của bọn cô tụ tập lại với nhau, đang mở tiệc ăn mừng dành cho các fan hâm mộ, bên trong chật ních người, mỗi người đều cười rất vui vẻ.
[TSWanwan:...làm phiền rồi.]
......
......
Hai tháng sau, Riot Games cho ra đời bộ skin quán quân của TS.
Lần lượt là Sejuani, Galio, Wukong, Thresh và Ashe, bộ skin này ngay lập tức được người chơi thể thao điện tử trong nước liệt vào hàng “không mua không phải người Trung Quốc”, mới ra được mấy ngày, gần như mỗi người đều có một bộ, ngay cả tỉ lệ xuất hiện tại rank trong nước của những vị tướng này cũng theo đó mà tăng lên không ít.
Lễ tình nhân của năm sau, Riot Games lại cho lên kệ một bộ skin mới, skin Lễ Tình Nhân dành cho Thresh.
Khi đó, giải mùa xuân vừa mới bắt đầu không lâu, trận đấu ngày hôm đó, TS có được đội hình năm skin quán quân.
Fan của TS vô cùng thích thú, chuẩn bị sẵn sàng để quay lại màn hình, chỉ còn chờ năm skin quán quân xuất hiện nữa thôi——
Cuối cùng, tải game hoàn tất, ống kính chuyển vào giao diện game, năm vị tướng chạy ra từ trong bệ đá cổ.
Nhìn bộ skin Lễ Tình Nhân tản ra vô số bong bóng màu hồng trên người Ashe và Thresh, tiểu Bánh Bao nghiến răng nghiến lợi.
“...Mọe nó, đội chúng ta có hai kẻ phản bội!”
——Hoàn chính văn——
---Ree có lời muốn nói:
Vậy là đã xong phần chính của truyện rồi, 4 chương còn lại là ngoại truyện về Lâm Cửu và Từ Hạo ó