-Ciel a, cậu có nghe mình nói không vậy?-cô hôi hợp( kiểu như lâu ngày không gặp ay mà)
-Ciel, Ciel
Nó cứ hôi mãi nhưng chẳng thấy Ciel trả lơi. Không hiểu “ma xuôi quỷ khiến “gì mà nó chạy một mạch cứ chạy mà không biết rằng mình chạy đi đâu. Mọi người đều thấy nó bỏ chạy đi mặc Hội trưởng và Ciel cũng rất thắc mắc việc làm cuả nó. Sau khi tham quan trường,Ciel vaò lớp học thì thấy nó đang úp mặt xuống bàn . Tưởng rằng tảng băng nóng quá cũng phải tân chảy nhưng tảng băng này khác quá chẳng chịu an ui người ta lấy một lần. Vậy là 45', một tiết học ,chẳng ai chịu nói với nhau đến một lời. Oj hôm nay khác quá,tự nhiên chăm chỉ học hành,chú y nghe giang và chẳng liếc Ciel lấy một lần
----------giờ ra chơi---------
-reng...reng...reng
Cả lớp ua ra và một số nữ sinh lại chỗ cô
-chào cậu -một bạn gái trông rất xinh và hiền lanh lại chào
Thay vì buồn đủ thứ chuyện hay tươi cười thì lại giống như tên kia
-chào!
Theo câu chào là cac động tác như đứng lên tay đập bàn, chân rảo bước
-cô ta bị sao thế nhỉ?thôi kê cô ta( tạicai bản tính chứ sao,thường là thế nhưng bổn cô nương đây mà giận thì chỉ có nam chính mới dỗ được thôi)
Từ trongđam đông đi ra một cô gái cực kì quê rũ, thân hình bốc lửatheo đó là một cơn loc mau vàng từ mai tóc. Nhưng đó không phải là mau vàng ong a,trang nhã như Ciel mà là mau vàng kiêu kì, và đối với Ciel thì nó thật xâu xí.
-chào,Ciel-cô ta nói giọng thật điệu(ớn quá a)- tôi là Osaka Uzitami cậu biết công ty.......
-không
Cậu ta nói chắc như đinh đóng cột khiến may cô gái đằng kia càng đổ môi lúc một nhiề. Còn Osaka thì
-nhưng cậu chưa biết tên mà
-không cân thiết
(haha cai tôi khoe cuả cho nhuc chết )
Và cậu cũng ra ngoài lớp
------hành lang----------
-chào cậu Ojtakumi mình là ....
-tránh ra
-hả?
-tôi nói: tránh ra
Anh chàng đó vôi vàng lui bước thì một gã khác có vẻ khá hung tợn bước ra
-chào cô em, làm gì mà nóng
Nó nắm lấy cổ ao hắn đọc to rõ rang tên họ và lớp học (thật ra là thấy nó trên ao đây)
-Bihaima Zamai lớp 12D7-kem theo là đây hắn ra xa
-mày dám-hắn dơ tay định tat nó thì ....
-thư đi-nắm chat tay hắn
-Ciel-mắt nó đã long lanh nhưng vẫn chưa hết giận
Nó bỏ đi để cậu học sinh mới giải quyết lũ dam choc giận cô(đúng hơn là đinh đanh nữ chính ăn đon là cai chac). Và một,hai ,ba,bôn tên bị Ciel đánh tơi bơi. Anh đánh chúng dê dang mà không quên gương mặt lạnh gia cuả mình (ôi !xỉu mat thích quá a). Hình anh đó khiến bon con trai có phân sợ sệt còn con gái thì cang thần tượng anh hơn . Anh bỏ đi không quên câu nói
-cô ay là bạn tôi!
-bạn ư ?họ quen nhau hôi nào? Thảo nào sáng nay cô ta lại hành đông như vậy với Ciel.
-không cân lo lăng,một người như cô ta không xưng với Ciel. Mà chỉ có Osaka này thôi.
(tự tin quá đây cô gái a,thanh thật thì công ty nhà cô chẳng đang xách dep cho nhà chị Oj nhà tôi đâu)
Sau khi giải quyết xong bon ho thì Ciel đi tìm Oj. Thấy hôi nãy nó bỏ đi nên anh cũng hơi lo lăng.
“cậu ay giận mình rồi a”-hắn nghỉ
Hắn hoi mọi người thì biết nó đã đi lên sân thượng. Đến nơi hắn mở cửa ra thì thấy nó đang đứng cạnh tương.
-Oj-hắn gọi
Nó quay đâu lại thì thấy hắn,nó vôi lau nước mắt và quay đi.
-Oj...cậu khóc a
-......-nó không nói gì
-mình xin lôi vì làm cậu buôn-hắn nói nhưng vân giữ cai khuôn mặt lạnh
-cậu có biết là khi gặp lại cậu mình vui lăm không, tai sao cậu không nnói gì trong khi mình hoi rất nhiều chứ. Cậu còn không them hoi tơ như thế nào? Cậu quá đang lăm huhu.-nó vừa nói vừa khóc.
Hắn ôm nó vào long và nói:
-cho mình xin lôi
-tơ ghét cậu..hix...tơ ghét..hix...cậu...