Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 140: Chương 140: Tất nhiên là không được!




Cung điện Vermillion,

Theo thói quen, Alan thỉnh thoảng cũng hay trợ giúp Astrea xử lý một số chính vụ quan trọng.

“Tập đoàn từ Poland dự tính đầu tư cho nguồn năng lượng sạch?”

“Lập tức thi hành, việc này còn cần phải hỏi sao! ”

“Tỷ lệ thất nghiệp lại gia tăng?”

“Độ tuổi cụ thể đây?”

“Khu vực khai thác Gas bị quấy rối? Nghi ngờ là người của Cradleland?”

“Các ngươi tính kéo quân trả đũa... đừng đùa, bây giờ là xã hội văn minh, mặt hàng từ bên đó cứ cho ta tăng thuế xuất nhập khẩu!”

Đối thoại trong phòng họp liên tiếp vang lên, đến tận mấy tiếng sau mới kết thúc.

【Kinh tế học lv3】 【Chính trị học lv3】 【 Nông nghiệp lv3】...

Trải qua hệ thống trợ giúp, những kỹ năng như thế này chỉ cần chuyên chú học tập và thực hành, rất dễ dàng tăng lên. Lúc đầu, Astrea lẫn những người khác cũng vô cùng ngạc nhiên trước ‘thiên phú’ kinh người của hắn.

Nhấp một tách trà, Alan bình tĩnh vận chuyển ma lực. Cảm giác được mệt mỏi cấp tốc được xua tan mới đưa mắt nhìn về phía đối diện, trong căn phòng yên tĩnh lúc này ngoại trừ bản thân cũng chỉ còn dư lại một người.

“Vất vả cho ngươi, Alan!” Thanh âm dễ nghe như gia điệu du dương từ những khúc nhạc, hoàng hậu Astrea theo thường lệ nở nụ cười cổ vũ, tiếp đó thu xếp đống văn kiện trên bàn rồi dự tính nhanh chóng rời khỏi.

Hôm nay đã gần cuối năm, lượng công việc nhiều hơn hẳn mọi khi, nàng vội vã cũng dễ hiểu sao, đây là điều mà ai chứng kiến khẳng định sẽ suy nghĩ. Có điều...

Vừa quay đầu tính rời đi nhưng phát hiện cánh tay mình đã bị giữ lấy, khuôn mặt tươi cười của Astrea lập tức cứng lại.

“Mẫu hậu, gần cả tháng nay, ngươi trốn tránh ta còn chưa đủ sao. ” Thở dài một hơi, Alan có chút bất đắc dĩ lên tiếng.

Tiếp tục trốn tránh vấn đề, đối với cả hai đều không hẳn là chuyện tốt.

“Alan, ta... ” Astrea khẽ cắn môi, ấp úng chẳng biết nói gì.

Hôm đó đêm khuya vắng người, nàng thực ra chỉ dự tính uống vài ly và tâm sự. Nhưng Astrea vốn dĩ là người bình thường, tửu lượng không thể nào sánh bằng với Alan được, kết quả... nín gần 10 năm đương nhiên là bị tên lãng tử nào đó thừa dịp mà vào.

Ngắm nhìn nữ nhân đoan trang xinh đẹp trước mặt mình tỏ ra bối rối, Alan chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một cơn xúc động. Tại khoảng cách gần gũi, ngửi được mùi u hương tươi mát khiến người mê mẩn, đôi tay theo bản năng bắt đầu không thành thật.

“Không... không muốn... ” Bị ôm thật chặt từ phía sau, Astrea ra sức giẫy giụa, nhưng với lực đạo của một nữ nhân yếu đuối, làm sao có thể phản kháng được siêu phàm giả.

— QUẢNG CÁO —

“A, không được? Lúc đó, ngươi cũng không phải nói như vậy... mẫu hậu. ”

Cảm giác được thân thể lần nữa dâng lên từng cơn xúc động nguyên thủy nhất, giọng nói Astrea đã mang theo vài tia run rẩy.

“Alan, cầu xin ngươi... ”

“... Đừng ở chỗ này, có được không?” Hoàng hậu cao quý xem như đã nhận mệnh.

Phản kháng hoặc kêu cứu trong trường hợp bây giờ hiển nhiên khó có thể xảy ra. Chuyện xấu này mà bại lộ, uy tín của hoàng gia Vermillion xem như rớt xuống ngàn trượng, đó là chưa kể đến phản ứng của hai nữ nhi.

“Ngài cứ nói đi... ” Tiếng thì thầm của nam tử không khác nào tình nhân nói nhỏ, luồng khí ấm áp truyền vào lỗ tai và khắp cơ thể khiến sắc mặt Astrea trở nên đỏ rực như trái táo chín, tươi ngon mọng nước.

Hơi cắn chặt môi, nàng đành phải lần nữa thấp giọng nỉ non.

“Vậy thì ít nhất... ít nhất đừng gọi ta là mẫu hậu nữa rồi, nghe khá kỳ quái. ” Hô hấp theo bản năng đã trở nên gấp rút.

Nghe được câu nói tương đương với cam chịu, Alan sao còn có thể nhịn được.

“Tất nhiên... ”

Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên.

“... là không được!!!”

...

Từ khi quốc vương qua đời, bỏ lại nàng và hai đứa con gái nhỏ tuổi, áp lực mà một nữ nhân bình thường phải chịu khi gánh vác vận mệnh của cả quốc gia trầm trọng như thế nào, hơi suy nghĩ là có thể tưởng tượng được.

Astrea tuy bề ngoài ngây thơ đáng yêu, nhưng nội tâm lại hết sức tinh tế. Nàng hiểu được việc sở hữu Blazer cường đại đối với một đất nước là trọng yếu cỡ nào, không chỉ đóng vai trò lực lượng quân sự uy hiếp, dù tại trên bàn đàm phán giữa các thế lực đều sẽ chiếm được thêm ưu thế.

Stella sinh ra vốn sở hữu ma lực vô cùng cường đại, nhưng điều này cũng dẫn tới việc rất khó khống chế. Khi chứng kiến nữ nhi của mình hằng ngày đều cố gắng đến mức thương tích đầy mình... nàng thật sự vô cùng đau lòng. Muốn dứt khoát cấm đoán ép buộc Stella từ bỏ, nhưng vì hiện trạng của quốc gia, lần nào cũng không hạ được quyết tâm.

Vì thế khi biết được Alan có thiên phú trở thành Blazer hạng A, Astrea chỉ đắn đo một hồi thì lập tức quyết định nhận hắn làm con nuôi.

Alan lai lịch tính ra khá ‘trong sạch’, là cô nhi tại Vermillion, tính tình theo quan sát thì hoàn toàn hợp cách, cư xử lễ phép lại vui tính. Tiếp xúc qua vài lần, nàng cũng thật yêu thích nam hài đáng yêu này.

Kết quả không khiến Astrea thất vọng, thiên phú của Alan chẳng những về mặt Blazer, các lĩnh vực khác đều đạt được thành tựu cực cao, đến cả Stella dưới sự dạy dỗ từ hắn cũng có được tiến bộ thấy rõ.

— QUẢNG CÁO —

Gần đây, nàng thậm chí có suy nghĩ trong tương lai tác hợp cho Alan với trưởng nữ Lunaeyes hoặc Stella, hẳn cũng coi như là một lựa chọn tốt.

Gia đình hòa thuận êm ấm, cùng chung sức phát triển Vermillion, vốn dĩ sẽ luôn phải là tràng cảnh ‘mẫu hiền tử hiếu’, có điều...

“Tại sao... chuyện này lại lần nữa xảy ra nữa rồi!! ” Thân hình vô lực nằm tại trên giường, mái tóc hồng xõa ra che đi làn da trắng nõn như ẩn như hiện, Astrea cảm thấy đầu óc lần nữa biến thành như hồ nhão.

Ở trong phòng làm việc chiến đấu một trận, Alan vẫn chưa thỏa mãn, lại dịch chuyển về phòng riêng bổ sung thêm vài hiệp, lấy thể chất bình thường của Astrea quả thật có hơi không chịu nổi.

Lần trước thì còn đổ lỗi cho say rượu, nhưng lần này...

Cảm nhận được vài chỗ thân thể còn ê ẩm, nét xấu hổ lần nữa hiện lên trên khuôn mặt.

“Đúng là lợi hại... quá đáng. ”

...

Trong lúc Astrea vẫn còn suy nghĩ luẩn quẩn, Alan của chúng ta sao, đã quần áo chỉnh tề mà cùng cô em gái đáng yêu đi ra ngoài dạo chơi.

“Chủ quán, cho thêm hai suất nữa!” Trong miệng còn đang nhai ngấu nghiến vài miếng cá chiên, Stella với nụ cười vui vẻ hét to.

“Có ngay, công chúa điện hạ!”

Dân chúng Vermillion, quả thật đối với các thành viên hoàng gia hết sức sùng kính, đặc biệt là cô tiểu công chúa hoạt bát thường xuyên chiếu cố sinh ý của bọn họ.

“Xin mời dùng!”

“Cảm tạ!”

Nhìn đống đĩa trước mắt đã chất đống thành một tòa núi nhỏ, Alan lần nữa cảm thán em gái của mình thật sự rất có thể ăn.

Tuy thường dùng hỏa diễm để công kích. Nhưng năng lực thật sự của Stella, không phải đơn giản như can thiệp tự nhiên, mà phải là trong hệ khái niệm cũng tính vô cùng hiếm hoi, ‘long chi lực’.

Khái niệm về rồng, ở bất kỳ thế giới nào đều tượng trưng cho sự cường đại, độ thần bí cực cao. Kết hợp ưu thế về lượng ma lực khổng lồ, hoàn toàn có thể cưỡng ép phá giải mọi loại năng lực, kể cả hệ nhân quả như thời gian. Và khi vận dụng tuyệt kỹ độc hữu ‘long hồn’ bạo chủng, lực bộc phát của Stella sẽ tăng thêm hàng chục lần, dù là Desperado cũng chưa chắc có thể ngạnh kháng.

Càng ăn nhiều càng mạnh, câu nói này ngẫm lại vẫn có mấy phần đạo lý sao.

“Ca ca đại nhân, ngươi không ăn tiếp sao?”

“... Nhìn ngươi ăn, ta thật sự cảm thấy no rồi. ” Từ khi sử dụng dinh dưỡng dịch cao cấp do Kiriko chế tác, Alan nhận ra mình hoàn toàn chẳng khác gì người ăn kiêng. Từ từ, có lẽ nên đặt làm cho Stella một đám, bây giờ bản hoàng tử không thiếu tiền a!

— QUẢNG CÁO —

“A, vậy ta không khách khí. ” Vừa dứt lời, gắp ngay miếng thịt từ đĩa đối diện cho vào miệng.

Tuy nhiên sau đó mới ý thức được hành vi của mình khá thất lễ, khuôn mặt nàng nóng lên như sắp toát ra hơi nước.

Ngược lại thì Alan, hoàn toàn chưa để ý tới mấy chuyện nhỏ nhặt, trong lòng lại đột ngột xuất hiện một cảm giác khá kỳ quái.

Bản thân vừa mới thân mật cùng Astrea, hiện tại lại dẫn dụ Stella ra ngoài... đây là thông ăn? Điều này, hình như không ổn lắm đâu?

“Stella, hôm nay ngươi tính bỏ luyện tập?”

Bình thường vào lúc này, Stella vẫn luôn chăm chỉ huấn luyện cho tới tối, chẳng lẽ không có đối thủ nên bắt đầu lười biếng rồi?

Nghe vậy, thiếu nữ tóc đỏ hơi ngượng ngùng cúi đầu, ấp a ấp úng.

“Alan ca ca gần đây... công việc có vẻ rất nhiều. Cho nên ta mới muốn ra ngoài cùng ngươi một chút a.”

“Ách, cái này... là lỗi của ta.”

Hắn đúng thật hết cách, Phản Loạn Quân chỉ vừa mới đi lên quỹ đạo, còn cần rất nhiều thao tác. Nên thường xuyên phải chạy khắp nơi, rất ít có thời gian về nhà.

Gương mặt hơi hiện vẻ áy náy, Alan dùng bàn tay thực hiện một động tác quen thuộc, mỉm cười trấn an.

“Được rồi, mấy ngày nay sẽ thật tốt bồi ngươi!”

“A, đã hứa rồi, ai không giữ lời sẽ bị một ngàn cái kim đâm!” Khuôn mặt Stella lập tức trở nên rạng rỡ, nhưng rất nhanh lại xuất hiện vài tia nhăn nhó.

“Mặc dù ta rất vui vẻ khi được ở bên cạnh ca ca đại nhân, nhưng mà... ”

“Đã nói bao nhiêu lần rằng không được sờ đầu a!!!” Hất văng bàn tay đang táy máy trên mái tóc, đôi mắt nàng lộ rõ u oán.

Vẫn cứ xem mình làm con nít. Cảm giác thật khó chịu!

“Ha ha, chờ khi nào ngươi đánh bại ta thì hãy đưa ra yêu cầu đi, em gái ngốc!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.