Khi bước chân cuối
cùng dừng lại trước cửa gỗ hình rắn, Huy đẩy mạnh rồi tiến vào căn phòng trang trí hoa mỹ. Anh thay bộ quần áo bẩn thỉu bằng áo sơ mi khuy bạc,
cổ áo dáng đứng đầy hấp dẫn cùng với quần áo nhẹ nhàng ôm lấy đôi chân
thon dài. Khuôn mặt đã qua gột rửa trở nên sáng ngời và đầy hấp dẫn hơn.
Vẻ ngu ngốc thối lui cho nét yêu mị, cuồng dã vẫn chưa tan trên nét mặt.
Anh khẽ nhếch môi cười nhìn về phía những người phụ nữ đang quỳ bên cạnh ghế tựa hình rắn. Đôi mắt ánh lên sự thích thú và đầy ham muốn.
Một bóng dáng lướt qua đằng sau khiến anh dừng lại tại chỗ. Đôi tay của
người phía sau giống như không xương quấn quít trên cổ của anh khiến cho từng tiếng hít thở trở nên trầm thấp. Đôi mắt híp lại đầy nguy hiểm,
miệng thì thào đọc một câu “ abraca nata mesalia ”. Người ở phía sau giống như nhận được một cú đấm mạnh mà bay vọt về phía sau, khuôn mặt đầy ủy khuất.
-Ai nha ! Em trai, không thể đối xử với chị nhẹ nhàng hơn sao ? – tiếng nói ngọt ngào vang lên khiến cho tất cả người hầu mềm nhũn đôi chân.
-Hừ, không phải chị định sát hại em trai sao ?
-Là chơi đùa nha..
-Đừng đùa với em.
-Aizzz… được được, không đùa là được. – cô gái khẽ gật đầu rồi quát lớn – Nhưng tội mày làm Nữ thần của chị bị thương thì đáng chết.
Celena vừa quát vừa siết chặt Huy bằng một đoạn dây thừng vô cùng cứng cáp.
Nàng chẳng việc gì phải thương tiếc cho thằng nhóc này làm gì. Ai bảo nó dám làm Nữ thần của chj bị thương. Nó còn dám sai bảo bọn chúng siết cổ nữ thần của nàng. Khốn kiếp! Nếu quản gia không đến kịp thời có phải nó định siết chết Nữ Thần không? Nàng càng nghĩ càng tức giận, môi càng ra sức đọc thần chú điều khiển sợi dây siết chặt lấy từng thớ thịt của
Huy.
Khuôn mặt Huy dần trở nên vặn vẹo, đôi mắt đen chuyển sang
màu ánh kim, tơ máu dần xuất hiện trong lòng trắng. Celena cứng người
lại khi nhìn thấy vẻ mặt của anh. Nàng vội vàng siết chặt hơn cánh tay
nắm dây để tránh khỏi sự vùng vẫy của Huy.
Nhưng có lẽ đã quá
muộn, Huy giựt đứt từng vòng dây quanh người rồi biến thành hình dáng
một con mãng xà đen, trên lưng có từng đốm vàng kim lóa mắt. Mãng xà thè cái lưỡi dài rồi dùng đuôi cuốn lấy nàng, đem nàng siết chặt lấy trong
cơ thể của nó. Từng vòng siết giống như những chiếc dây quấn quanh cổ
của nàng khiến hơi thở của nàng trở nên gấp gáp. Celena rít từng hơi qua lỗ mũi, tìm cách thoát khỏi vòng siết của cái đuôi mãng xà nhưng vẫn
không thể phản kích được.
Những tiếng “xè.. xè” vang lên trong đêm tối khiến cho vị quản gia cũng phải vội vàng tỉnh
dậy. Ông không hề nghi ngờ là hai con xà điên kia sẽ gây động tĩnh khiến Công Nương tỉnh dậy. Đúng là một lũ não bổ xuống mông mà. Nếu mà Công
Nương tỉnh dậy thấy cảnh này thì chắc cô ấy sẽ chết ngất ra mất nhưng
chúng nó đánh nhau cũng là cái tốt, chết bớt một con bớt một xuất cơm.
Cho đến lúc quản gia Trung xuất hiện ở cửa phòng S thì hai con xà điên vẫn đang quấn quit lấy nhau. Celena lúc này đã biến thành một con rắn trắng to lớn, trên đầu nó có một vết ánh kim kéo dài
từ đỉnh đầu xuống trán vô cùng xinh đẹp.
Lúc này, con rắn đang
giương nanh cắn về phía mãng xà khiến cho nó đôi lúc bị thương trên cơ
thể. Quản gia Trung khẽ cau mày, biến thành hình dáng một con Hổ Trắng
lao lên đập mạnh vào đầu hai con Xà Điên. Sau đó, ông quay trở về hình
người nhìn hai con Xà đang bất mãn nằm trên đất.
- E..hèm! Nhị vị có muốn vào nồi không ? – giọng âm trầm của quản gia Trung vang lên đập vào bốn bức tường rồi vọng lại, mang theo uy áp của kẻ nắm giữ quyền lực.
- khè.. khè..– hai con xà quay ra nhìn nhau rồi liếc về phía quản gia đầy bực tức. Bọn chúng xinh đẹp thế này lại dám đem đi nấu sao ? Lão tưởng ăn thịt rắn
chúa như ăn thịt chuột à.
- Chớ bất mãn. Nếu Công Nương thức giấc … hậu quả…nhị vị gánh được sao ? – lại tiếp tục xài uy áp của bậc trưởng lão.
- Khè…khè…khè –rồi rồi, lão ta lại lôi Nữ Thần ra dọa nạt. Ai bảo kẻ mà hai người.. à không hai xà này sợ là Nữ Thần chứ. Lúc nào cũng núp sau bóng Nữ Thần mà bắt nạt Xà bọn họ, lão già đáng ghét.
[ tác giả : hơ hơ! Thế hai con xà nào vừa bị con hổ trắng đập cho ngớ người thế kia ?
hai xà : * khóc lóc vô cùng tủi thân * ]
Hai con xà to lớn trợn tròn đôi mắt lên nhìn quản gia Trung rồi tự động thu nhỏ dần thân mình thành hai con rắn nhỏ rồi bò về phòng của chúng ở
trái và phải. Quản gia cũng đã nghe thấy động tĩnh cách cửa 50 mét. Ông
bước nhanh ra cửa, tiến về phía tiếng bước chân đang rón rén.
- Hoàng tiểu thư! Cô cần gì sao ?-tiếng nói của quản gia Trung vọng lên trong đêm tối khiến bóng người đang tiến xuống cầu thang giật mình.