Aristocracy Club ( Câu Lạc Bộ Qúy Tộc)

Chương 193: Chương 193




Vũ lặng im như đang lắng nghe tiếng khóc nghẹn ngào của cô em gái yêu qúy của mình.

Trong đầu đang cố gắng phân tích những gì Nhi vừa nói. Phong ko phải là ng thích đùa, 1 là 1 và 2 là 2. Nhi cũng rất nhạy cảm, lời nói cô bé nói ra đến 70% là đúng. Rốt cuộc 2 đứa này làm sao? Việc gì mà có thể khiến tình cảm vào sinh ra tử của 2 đứa bị rạn nứt? Cậu phải hỏi Phong cho rõ mới đc.

Khóc mệt, Nhi ngủ thiếp đi trong vòng tay của Vũ, trên khoé mắt vẫn còn vương những giọt nước mắt chưa kịp khô.

Nhẹ nhàng đặt Nhi xuống gối và đắp 1 tấm chăn mỏng cho cô bé, Vũ lặng bước ra ngoài hành lang.

-Anh Vũ- Thoại Anh và Phương chạy lại, gương mặt lộ rõ sự hoảng hốt.

-Anh, Nhi nó làm sao mà bị ngất cơ anh?- Phương hỏi nhanh Vũ.

-Em qua nhà anh thấy chị Thảo nói Nhi bị ngất phải nhập viện nên vội vào đây- Thoại Anh thở hổn hển nói.

-Nhi ổn rồi. 2 em đừng lo qúa. À, giờ 2 em ở đây trông con bé đc ko? Anh đi công chuyện chút- Vũ thở hắt ra trả lời.

-Dạ đc. Anh cứ đi đi.

-Lâm nói Phong bảo bận ko đến thăm Nhi đc- Phương tắt máy quay qua nói với Thoại Anh- này! Mày nghe tao nói ko hả?

Thoại Anh trợn tròn mắt nhìn phía phòng bệnh đối diện- nơi Phong vừa dìu Kiều Linh Ly đi vào. Trong phút chốc, trong lòng Thoại Anh bừng bừng lửa giận. Bạn cô, đồng nghĩa là ng yêu Phong đang nằm bệnh ko biết sức khỏe ra sao mà cậu ta dám làm thế à?

-Thoại, bình tĩnh. Mày định làm gì?- Phương lay lay tay Thoại Anh.

-Làm gì à? Mày nghĩ tao nên tát hay cho 2 ng kia 1 trận?- Thoại Anh bẻ tay răng rắc rồi hùng hổ đi về phía phòng bệnh kia.

"RẦM"- ko thèm mở cửa theo cách lịch sự. Thoại Anh đá thẳng cửa xông vào, theo sau là Phương.

Đập ngay vào mắt 2 ng

là cảnh Phong đang bón từng thìa cháo cho Ly. Cái khung cảnh thường thấy ở các đôi tình nhân.

-Tôi cho 2 ng 30s giải thích- Thoại Anh gằn giọng cố kìm nén cơn giận.

-Chẳng gì cả- đáp lại là thái độ hờ hững của Phong.

-Cô nhìn ko thấy sao? Tôi và Phong là 1 đôi.- Ly ôm lấy cánh tay Phong nhìn Thoại Anh như thách thức.

"BỐP"

-Đừng bao giờ thách Trần Thoại Anh này- Thoại "tặng" cho Ly nguyên 1 cái bạt tai trời giáng làm cô ta chao đảo.

-Phong, tôi ko ngờ cậu lại là loại ng như thế. Cậu lừa ai tôi ko cần quan tâm nhưng đừng có lừa Nhi. Sinh ra nó đã bị lời nguyền dày vò, nó sống đc nhiều nhất là 21 năm thôi, cậu cho nó 1 chút tình yêu ko đc sao? Nó có gì sai, sai ở đâu mà ai cũng muốn chà đạp lên nó? Hết Bảo Nam, Linh Ly rồi ngay cả cậu cũng vậy. Nó đã giết ai đâu, nó có làm gì trái đạo đức đâu. Tại sao Nhi phải chịu bất hạnh chứ?- Thoại Anh nói trong nước mắt, trong lòng xót thương cho số phận của cô bạn thân.

Phong quay mặt đi, cố ko để những từ kia lọt vào tai. Phải, giờ cậu chỉ muốn sang phòng bên kia và ôm Nhi vào lòng, trân trọng từng giây phút cô bé còn sống. Nhưng, cậu ko thể.

-Lý do là gì?- Phương nghẹn giọng hỏi.

-Chẳng gì cả- Phong lạnh nhạt rồi đanh giọng- 2 chị đi ra. Ng bệnh phải nghỉ ngơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.