-Ko biết làm cách nào mà cô, Kiều Linh Ly lại có thể chia rẽ Phong và Nhi nhưng tôi thề với danh dự là Đại tiểu thư Hoàng Kiều, tôi sẽ khiến cô phải hối hận, sống ko bằng chết- qúa bất bình và tức giận thay cho Nhi. Phương đỡ lấy Thoại Anh và quay lại. Ánh mắt sắc lẹm nhìn Ly và nói giống như 1 vị toà tuyên án làm Ly bất giác run sợ. Thường vậy, những ng hiền luôn có những cơn tức giận rất đáng sợ!
-Thật ko thể tưởng tượng đc. Tao phải cho 2 ng kia 1 trận mới đc- Thoại Anh bức xúc vùng vằng định lao vào phòng bệnh của Ly lần nữa.
-Thôi thôi. Qua xem Nhi thế nào kìa- Phương ngăn cản Thoại rồi lôi cô sang phòng của Nhi.
Chờ cho bóng của 2 cô gái đã khuất. 1 ng con trai đứng nép vào tường khẽ nở nụ cười nhếch môi hình bán nguyệt, ng kia thì đôi tay xiết chặt lại thành hình nắm đấm.
- - - - -
Cánh cửa phòng Nhi khẽ mở. 1 dáng ng cao ráo mang theo hương bạc hà nhẹ nhàng đi vào.
Đôi tay khẽ đưa lên vuốt vài lọn tóc của Nhi, Phong cố ngắm những đường nét trên khuôn mặt cô bé như muốn ghi nhớ lại tất cả. Đôi môi khẽ mấp máy:
-Xin lỗi, sống tốt nhé!
Rồi, nhẹ nhàng như lúc đến, Phong rảo bước đi ra. Đôi mắt Nhi khẽ mở ra, cô bé cảm nhận đc thứ gì đó lành lạnh ở cổ.
Ngoài sợi dây chuyền hình ngôi sao màu hồng kia còn là 1 sợi dây có 1 chiếc nhẫn xâu vào đó.
Nước mắt khẽ lăn dài, Nhi nhìn ra phía cánh cửa khẽ nói:
-Tạm biệt.