Âu Thần

Chương 188: Chương 188: Đã khoe thì phải khoe cho đã!




Editor: Nguyetmai

Rất rõ ràng, nếu đã khoe khoang, vậy hãy để cho toàn thế giới hiểu rõ, ông đây vĩnh viễn là ông của mày! Dù trước đây hơi kém một chút, nhưng bây giờ ông đây đã quay lại!

Lý Di ngồi trong Powered exoskeleton*, tiếp tục nói: “Có lẽ mọi người đều đã thấy bánh xe của exoskeleton này rồi. Lúc mới bắt đầu thiết kế chúng tôi đã suy nghĩ, điểm mạnh của exoskeleton nằm ở chỗ chiến đấu, mà điểm yếu của nó nằm ở chỗ hành quân. Như vậy phải làm thế nào mới có thể phát huy ưu điểm của exoskeleton đồng thời làm hạn chế điểm yếu của nó? Sau cùng chúng tôi trang bị bánh xe ở bên ngoài exoskeleton. Nói cách khác, bộ exoskeleton có thể biến hình!

(*) Xem chú thích tại chương 185, chiếc áo giáp này cũng là một loại powered exoskeleton.

Dứt lời, cũng không biết cô đã ấn cái chốt mở nào mà bộ exoskeleton này bắt đầu biến hình ngay lập tức!

Tuy nói là biến hình nhưng thật ra cũng không khoa trương như Transformers, chỉ là toàn bộ bộ phận cơ thể của bộ exoskeleton bắt đầu hạ xuống, hai chân tách ra duỗi thẳng sang hai bên, tạo thành hình lòng chảo.

Khi bộ phận vai hạ xuống tới mặt đất, lúc này bề ngoài của nó đã tương đối có tính khoa học viễn tưởng, thế nhưng lại trông cực kỳ thuận mắt.

“Vù vù vù.” Tiếng vù vù rất nhỏ vang lên, Lý Di lái bộ exoskeleton bắt đầu chuyển động chậm rãi trong sảnh triển lãm lầu ba.

Cô lái một vòng rồi trở về, mọi người đã hoàn toàn bùng nổ từ lâu!

Thứ này đúng là ghê gớm thật!

Một bộ exoskeleton có thể biến hình, hình dạng người có hình thức chiến đấu phù hợp đến hoàn hảo, hình dạng xe chiến đấu thì có thể đi đường nhanh chóng, thứ này quả thực có thể gọi là hoàn hảo!

Mọi người nhìn đến đây thì đã biết giá trị của thứ này khá cao, lúc này Luna đột nhiên hỏi: “Hệ thống động lực của nó như thế nào? Cô cũng biết, thật ra thứ quan trọng nhất của exoskeleton chính là hệ thống động lực, dù sao hiện nay trong dị cảnh không có điện, nếu như không đủ bền thì e là phải giảm bớt nhiều tính năng.”

Cô vừa hỏi câu này, mọi người xung quanh lập tức cùng gật đầu.

Thứ gì quan trọng nhất trong dị cảnh? Đương nhiên là sức bền quan trọng nhất.

Dị cảnh lớn như vậy, nếu như bộ exoskeleton này của bạn không đủ sức bền, vậy thì đáng tiếc quá...

“Nhắc đến hệ thống động lực của nó…” Lý Di cười híp mắt giảng giải cho mọi người: “Nó dùng loại pin kỹ thuật mới nhất mà chúng tôi dung hợp nguyên tố trong dị cảnh để tạo ra. Trong tình huống bộ máy Phúc Linh số 1 đầy điện, nó có thể chạy bằng tốc độ cao nhất trong mười hai tiếng. Nếu như ở hình dạng người, nó có thể sử dụng ở mức công suất tối đa trong mười tám tiếng không thành vấn đề gì.”

Lý Di vừa nói xong câu này, mọi người có mặt nhất thời yên tĩnh!

Chỉ còn lại tiếng hít thở!

Tất cả mọi người ngơ ngác, thật ra mọi người ở đây đều nghĩ hệ thống động lực này nhất định sẽ không tệ, nhưng chẳng ai ngờ lại khá đến thế!

Thấy thời gian sử dụng của bộ máy Phúc Linh số 1 hơn gần gấp đôi chiếc xe tăng pháo điện từ trước mặt, nhưng mà chú ý mà xem, thân xe của chiếc xe tăng pháo điện từ kia lớn cỡ nào? Trong thân xe lớn như vậy được lắp đặt bao nhiêu pin?

Rồi lại nhìn bộ máy này lớn cỡ nào? Chiều cao hơn bốn mét, chiều rộng hơn một mét mà thôi!

Dù cho toàn thân nó đều là pin cũng có thể tốn bao nhiêu?

Kết quả thế mà lại có thể chạy bằng tốc độ cao nhất trong mười hai giờ?

Khoa học kỹ thuật thật sự có thể phát minh ra thứ này ư?

Lúc này nhóm người phía dưới trực tiếp bùng nổ!

“Chuyện này, chuyện này, chuyện này... Chuyện này thật là quá ảo! Exoskeleton có thể biến hình, hệ thống lại kết nối với thần kinh, vậy mà cả vấn đề nguồn năng lượng cũng được giải quyết hoàn toàn?”

“Vậy chẳng khác nào lên trời! Theo tôi thấy thì độ thực tế của thứ này còn trâu bò hơn nhiều với Iron Man đúng không?”

“Nói gì thế, Iron Man là phim khoa học viễn tưởng, đây là phimhiện thực, hai kiểu hoàn toàn không giống nhau được chưa?”

Tất cả mọi người ở đây đều nhỏ giọng bàn tán, Trình Dương thì ngây cả người!

Khoa học kỹ thuật của Hoa Hạ bây giờ ghê như vậy sao?

“Anh Phúc, anh Phúc.” Trình Dương bóp mạnh bắp đùi của mình, hỏi: “Khoa học ừm... Khoa học kỹ thuật của chúng ta bây giờ đã phát triển mạnh vậy sao?”

Hai người Ninh Hạo và Tiêu Vi cũng vểnh tai, cẩn thận nghe.

Thật ra suy nghĩ của ba người bọn họ vẫn rất là đơn giản.

Vì sao lại nói phải đi ra nước ngoài? Còn không phải là để đi học kỹ thuật của nước ngoài sao?

Nhưng nhìn hoàn cảnh bây giờ, “đậu xanh rau má”, khoa học kỹ thuật của Hoa Hạ tân tiến như vậy rồi hả? Vậy phải suy tính kỹ lại về chuyện ra nước ngoài du học của chúng ta mới được.

Đừng để ra nước ngoài ngây người năm, sáu năm, quay về nước với cảm giác tốt đẹp, kết quả đến lúc đó lại thấy bên Hoa Hạ của chúng ta đã đầy exoskeleton, khắp nơi toàn là công nghệ cao tiên tiến hơn mấy năm so với nước ngoài...

Chuyện này giống như người ở thủ đô bán tứ hợp viện để qua EU làm ăn vậy.

Thập niên 90, bán tứ hợp viện kiếm hai trăm nghìn tệ qua EU buôn bán, liều sống liều chết làm ba mươi năm ở bên kia cuối cùng cũng kiếm được mười triệu Euro rồi quay về thì đã thấy tứ hợp viện bị bán lúc trước hiện giờ đã lên mấy trăm triệu tệ rồi...

Thế có chết không chứ?

“Tớ cảm thấy chúng ta nên quan sát thêm.” Ninh Hạo nhỏ giọng nói: “Chuyện ra nước ngoài có thể nói sau.”

Hai người Trình Dương và Tiêu Vi cùng gật đầu: “Hợp lý!”

Lúc này, Lý Di đã bắt đầu lái exoskeleton dẫn mọi người đi vào bên trong rồi.

Nếu đi vào từ khu Hoa Hạ này, phía ngoài cùng là exoskeleton, vào trong nữa là mô hình chiến lược vũ khí hạng nặng đời mới.

Đó chính là một chiếc xe tăng.

Một chiếc xe tăng dáng thuôn đầy cảm giác khoa học kỹ thuật.

Chiếc xe tăng này dài khoảng chừng sáu mét, chiều rộng là hai mét. Phía dưới là bánh xích làm từ cao su màu xám đời mới, phía trên chiếc xe tăng là một nòng pháo điện từ dài khoảng ba mét.

Khi mọi người thấy cái này đều ngơ ngác!

Thứ này trông thật là cao cấp, hình như còn trâu bò hơn cả cái của nước Mỹ nữa?

“Mời mọi người xem.” Giọng nói của Lý Di truyền vào trong tai của mỗi người ở đây thông qua loa phát thanh: “Đây là dòng xe tăng Phúc Linh mới nhất mà nước chúng tôi vừa nghiên cứu chế tạo ra, chiếc xe tăng chạy bằng điện mới nhất này được gọi là máy Phúc Linh số 2, cũng sử dụng nguyên lý chế tạo pháo điện từ.”

Mọi người cùng gật đầu, sau đó ghi một số từ mấu chốt vào sổ tay. Đều là trọng điểm, sau này phải nghiên cứu!

“Máy Phúc Linh số 2...” Lý Di tiếp tục giới thiệu: “Được chế tạo chuyên dùng để hạ lô cốt. Bán kính sát thương có hiệu quả tốt nhất của nó là 2,5 kilomet, phạm vi sát thương của đạn pháo là 1,4 kilomet, có thể đánh trúng các loại sinh vật dị cảnh cấp cao.”

Món đồ trông như một con quái thú hoang dã hấp dẫn ánh mắt mọi người, không ít người lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.

Trước kia những cuộc triển lãm như thế này thì đều không cho chụp ảnh, nhất định phải bảo mật.

Nhưng lần này viện sĩ Hầu lại quyết định phải khoe khoang, nếu đã khoe thì đương nhiên phải khoe cho đã!

Mấy người thích thì cứ chụp cứ nhìn, nhưng có thể bắt chước được thì tôi thua!

“Cô Lý.” Lúc này Luna cũng nhìn đến mức hai mắt tỏa ánh sáng, cô hưng phấn nói: “Thứ này có thể khiến những thứ kia... Ừm... Chính là những sinh vật dị cảnh cấp bậc LV4 chịu hiệu quả sát thương không?”

Có thể nói vấn đề này là vấn đề mà mọi người ở đây quan tâm nhất.

Có thể nói vụ tai nạn ở EU lần trước là cơn đau vĩnh viễn của cả EU, tổn thất của cuộc chiến ấy...

Không nói nữa, nói nhiều sẽ khóc mất...

Nhưng từ đó về sau, chuyện khoa học kỹ thuật toàn thế giới cũng bắt đầu liều mạng tăng tiến là không thể nghi ngờ. Không tăng tiến thì chờ chết sao? Nếu những sinh vật dị cảnh cấp cao kia xâm lược một lần nữa thì con người còn sống hay không?

Cho nên bây giờ có thể chế tạo ra sản phẩm có thể gây sát thương hữu hiệu đối với sinh vật dị cảnh cấp cao cỡ lớn, chắc chắn là tiêu điểm trong tiêu điểm của ánh mắt mọi người lần này!

“Về chuyện này thì rất xin lỗi, bây giờ chúng tôi vẫn chưa có cách nào thí nghiệm.” Lý Di lắc đầu, nói: “Bởi vì cho đến bây giờ chúng tôi vẫn chưa có tư liệu sinh vật LV4 chuẩn xác, không có cách nào tính toán số liệu. Cho nên đây cũng chính là nguyên nhân mà tôi chỉ có thể nói là có thể đánh trúng, chứ không phải là có thể gây ra sát thương. Nếu như có khả năng, chúng tôi hy vọng có thể hợp tác với EU để thí nghiệm một chút. Dù sao bây giờ sự xuất hiện của dị cảnh là chuyện lớn của toàn nhân loại, không phải chuyện của riêng một quốc gia nào.”

Câu nói này của cô không kiêu ngạo, không tự ti, nhưng ý trong lời của cô rất sâu xa.

Bây giờ trên phạm vi toàn thế giới, chỉ có EU là thật sự gặp được sinh vật dị cảnh LV4 và xảy ra cuộc chiến với nó.

Kết quả EU đã làm gì? Không hề tiết lộ số liệu về mọi mặt ra bên ngoài, ví dụ như giáp bảo hộ của những sinh vật cỡ lớn này dày bao nhiêu, tốc độ nhanh cỡ nào, đòn tấn công mạnh bao nhiêu. Tất cả đều bị che giấu không để người khác biết.

Chúng tôi ngay cả số liệu còn chẳng có thì phải làm sao bây giờ?

Chỉ có thể cố gắng làm khoa học kỹ thuật đến mức tốt nhất thôi đúng không?

Về phần được hay không, vậy cũng chỉ có thể xem thành ý của mấy người rồi...

Cho nên khi Lý Di nói câu này ra khỏi miệng, lập tức phía dưới có mấy nhân viên quan trọng của EU nóng lòng muốn thử.

Những người kia chính là đám người đi theo Luna lúc trước, thật ra bọn họ vốn định đáp ứng, nhưng vừa nghĩ đến trường hợp này...

“Khụ khụ, người anh em này.” Một người trong đó bỗng nhiên nhẹ nhàng chạm Hồng Tiểu Phúc, nhỏ giọng hỏi: “Trước đó tôi đã cảm thấy cậu có phong độ hiên ngang đẹp trai vô cùng, nói cực kỳ có lý, bây giờ tôi lại càng cảm thấy như thế...”

Mọi người cùng nhìn anh ta như nhìn thấy quỷ. Tiếng Trung của anh ta lưu loát như thế, có phải đã biết bí mật ghê gớm gì đó không?

Câu nịnh này nịnh rất đúng chỗ!

“Khụ khụ.” Hồng Tiểu Phúc vội vàng ho nhẹ một tiếng, nhỏ giọng hỏi: “Không biết ý của anh là...”

“À, thật ra ý của tôi rất đơn giản.” Người kia lấy ra một tấm danh thiếp bằng tiếng Trung: “Đây là danh thiếp của tôi, tôi tên Mark, là một quan viên của EU. Từ những lời trước đó của cậu, tôi biết là cậu có thể thông qua một số cách mà biết trước được một chút tin tức... Cậu đừng lo lắng, tôi không phải bảo cậu tiết lộ bí mật quốc gia, ý của tôi là, cậu có thể giúp tôi liên lạc một chút được không, tôi muốn đích thân gặp mặt quan viên của quý quốc, là kiểu gặp mặt riêng ấy.”

Nghe anh ta nói như vậy, Hồng Tiểu Phúc lập tức thấy kỳ lạ: “Không đúng, với thân phận của anh thì trực tiếp đệ trình xin gặp mặt gì đó, nói thế đúng rồi nhỉ? Anh trực tiếp đưa ra yêu cầu của anh là được rồi, tìm tôi làm gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.