Edit: Mạn
Vài ngày tiếp theo, Kiều Kiều hôm nào cũng bóng gió ám chỉ với Trình Tu rằng sữa đậu nành tốt hơn cà phê nhiều, còn tốt bụng viết cách sử dụng máy xay đậu nành dán trước máy.
Cô hi vọng Trình Tu sẽ xem qua một lần, đáng tiếc mọi chuyện không như thế nào, sau khi Trình Tu trở về, không hiểu sao không xuống bếp.
Anh ta ngày một trầm lặng ít nói, buổi sáng chạy bộ như thường nhật cũng không đi, ban đầu, Kiều Kiều còn cho rằng tâm trạng anh ta không đươcj tốt, cho tới một ngày nọ cô thấy băng gạc dính máu còn có chỉ khâu vết thương trong thùng rác cạnh bồn rửa tay.
Trình Tu bị thương?!
Lòng Kiều Kiều lập tực lo lắng, cô đi ra ngoài, thăm dò về phía phòng khách.
Trình Tu im lặng nửa người dựa vào ghế sofa nhắm mắt dưỡng thần, nửa người trên của anh ta chỉ mặc độc một chiếc áo thun, miếng vải băng trên cơ bắp cuốn chặ cứng trên người, nhìn qua, cả người giống một con báo Châu Mỹ đang nghỉ ngơi, khiến người ta sợ hãi nhưng lại không tự chủ được mà muốn đến gần.
Vài phút trước, anh ta còn rất thoải mái giúp Kiều Kiều xách túi vali nặng trịch sang phòng khác, nếu không phải cô thấy được chỗ băng gạc chưa kịp xử lí kia, cô vẫn còn chưa ý thức được chủ nhà đang bị thương rất nặng.
Vì sao lại muốn Trình Tu làm những chuyện nguy hiểm như vậy?
Kiều Kiều thực sự cảm thấy rất khó hiểu, chẳng lẽ đối với Giản Bạch Du, Trình Tu chỉ là một vệ sĩ thôi sao? Theo lời Giản Bạch Du nói, Trình Tu theo hắn ta đã mười mấy năm, hai người ở bên nhau từ khi còn rất nhỏ, nhưng dù có như vậy Giản Bạch Du cũng chưa từng cho Trình Tu cái gọi là công bằng… Là đối đãi giữa bạn bè sao? Biến anh ta thành cây đao của mình? Hay một khẩu súng? Cũng máu lạnh và kì lạ quá đi.
Kiều Kiều biết Trình Tu là người mặt lạnh tim nóng, tuy rằng hai người không nói chuyện nhiều, nhưng cũng ở dưới cùng một mái nhà cũng hơn tuần rồi. Liền ở vài phút trước, trên mặt anh vẫn rất là thoải mái mà giúp đỡ Kiều Kiều, cô có thể hiểu tính tình của Trình Tu chút chút, đồ vật của anh ta vô cùng ít, sinh hoạt cũng mộc mạc tới mức thanh bần, đôi khi nhíu mày có thể khiến người khác sợ hãi, nhưng thực ra,chỉ là do anh ta hơi thiếu kiên nhẫn với việc sinh hoạt thường ngày, Kiều Kiều cẩn thận một chút sẽ không khiến anh ta phiền lòng. Trình Tu không thể hiện cảm xúc quá nhiều với Kiều Kiều, nhưng việc có thể anh ta sẽ giúp cô cho nhanh.
Trình Tu sống nhiều năm trong quân ngũ, có những vết thương không thể nào xóa đi, anh ta hy vọng những thứ mình sở hữu đều đơn giản dễ hiểu, hữu hiệu như sung ống, bóp cò liền nhả đạn, đạn ra là khắc chết kẻ thù, nó thuộc về phạm trù xử lí tình huống của quân nhân.
Kiều Kiều ngồi xổm xuống, lau vết máu dính trên thùng rác, sau đó lại lua chút máu chảy linh tinh trên gạch nhà tắm, cô không nghĩ tới chuyện để Trình Tu phát hiện ra, cô cũng cho rằng Trình Tu không muốn cô phát hiện ra.
Đạo diễn Trang nhanh chóng gọi điện thoại cho Kiều Kiều, chúc mừng cô đã được lựa chọn, trở thành nữ chủ bộ điệp chiến tân kịch “Liên Hoàn”. Tuy rằng đây là chuyện vui lớn với Kiều Kiều, rất có thể từ đây cô sẽ nghênh đón một làn gió xuân mới trong sự nghiệp, nhưng không hiểu tại sao Kiều Kiều không vui lắm, cô liên tục tự hỏi nguyên nhân mình được chọn, áp chế cảm giác lo lắng trong long.
Bởi vì bộ phim này lại đổi nữ chủ một lần nữa, cho nên yêu cầu cả đoàn phim đều phải cấp tốc vượt tiến độ, không chỉ muốn chụp hết những cảnh quay còn thiếu, còn phải quay lại hết những cảnh phim trước đó của Tưởng Li, nhân vật lực đều hao phí vô cùng lớn, Kiều Kiều không có thời gian làm quen với kịch bản, đạo diễn vừa cúp máy, cô đã nhanh chóng dọn dẹp rồi chạy tới studio ở tầng 29 chuẩn bị quay.
“Cô là Kiều Kiều?” Thang máy vừa mở cửa, một nữ nhân viên đeo thẻ công tác còn rất trẻ chạy vội lại đón, không nói 2 lời vội vàng đẩy Kiều Kiều vào trong, ấn mạnh cô vào một vị trí không người ngồi trong phòng hóa trang, ấn tiếp cho cô một xấp giấy, rồi chạy đi mất.
Kiều Kiều vừa cúi đầu, hóa ra là kịch bản mới… đoàn phim đã vội tới mức này sao.
“Cô ngồi sai vị trí rồi, cô gái.”
Kiều Kiều quay đầu, một người đàn ông trẻ đang tự mình nhìn gương chỉnh tóc lên tiếng, anh ta dùng cái cằm nhọn hết vào ghế Kiều Kiều đang ngồi: “Đó là ghế của Tưởng Li.”
Sao lại là Tưởng Li.
“Cô ấy rời khỏi đoàn phim rồi, không phải sao?” Kiều Kiều khách khí hỏi.
“Ai nói cô ấy rời khỏi?” Người đàn ông bơm silicon vào cằm này sửng sốt, sau đó anh ta đánh giá Kiều Kiều mọt lượt từ trên xuống dưới, cau mày hỏi, “Cô là ai? Sao tôi chưa từng thấy cô?”
“A, tôi tên Kiều Kiều, là nữ chủ mới của “Liên Hoàn”, đạo diễn Trang vừa mới gọi cho tôi hôm nay.” Kiều Kiều cho rằng mình mới đến, mỗi người ở nơi này đều là đồng sự của mình, cho nên muốn giải thích một chút, không ngờ mới nói tới đó đã bị đối phương cắt ngang một cách thô bạo.
“Hứ, không cần nói nữa.” Người đàn ông tiêm cằm như đang giận dữ thật sự, anh ta ném bình xịt tóc xuống “Tôi tự mình đi hỏi, còn nữa…” Anh ta duỗi tay chỉ đồ trang điểm trên bàn. “Những thứ này của tôi, đây là của Tưởng Li, đều rất đắt, cô đừng có động vào.”
Nói xong anh ta ‘rầm rầm’ đóng cửa phòng hóa trang rồi tời đi.
Từ từ đã, sao anh cứ phải cương điệu nó rất đắt, có ý gì! Tôi nhìn rất nghèo sao.
“Cô là nữ chính mới tới?” Bên kia phòng Hóa trang còn có một cô gái trẻ đang thu dọn bàn trang điểm, cô ta tò mò nhìn Kiều Kiều “Tôi nghe nói thời điểm thử kính Tưởng Li cũng ở đó, cô vậy mà lại vượt qua cô ấy được.”
“Vận khí của tôi tương đối tốt.” Kiều Kiều không thể xác định rõ ràng cô gái này có cùng phe với Tưởng Li không, cho nên cũng chỉ trả lời qua loa đại khái.
“Thực ra Thường ca đã chờ đợi nhiều năm rồi, nên có lẽ, khi thay người mới anh ấy không chấp nhận được.” Cô gái kiểm tra lại đồ trang điểm. “Anh ta vì muốn cùng diễn với Tưởng Li nên mới vào WAWA, từ một nam diễn viên thường tới ngày hôm nay không dễ dàng, cô đừng để bụng.”
“Không có gì đâu.” Kiều Kiều nhạy bén ngửi thấy mùi bát quái “Cho nên cái tên Thường này… thích Tưởng Li?”
“Ừ. Hơn nữa, tiến độ hôm nay có phân cảnh Tưởng Li và anh ta diễn cảnh giường chiếu, anh ta đã đợi từ lâu rồi.” Cô gái gật gật đầu.
“Khó trách…” Kiều Kiều trì độn mới phản ứng lại được. “Từ từ, diễn cảnh giường chiếu? Chẳng lẽ tôi và anh ta mở đầu ngày hôm nay bằng cảnh chụp giường chiếu sao?”
“Hả, cô không có nhật trình biểu sao?” Cô gái duỗi thẳng eo. “Ai nha, chắc là chị Tĩnh quên đưa cho cô, cô chạy ra tìm đạo diễn lấy một bản đi, tôi thực sự cũng không chắc lắm, nhưng tôi nhớ rõ cảnh giường chiếu khong phải hôm nay thì là ngày mai.”
“A, cảm ơn, tôi đi lấy nhật trình trước.” Kiều Kiều buông kịch bản rời khỏi phòng hóa trang, cô đã hạ quyết tâm nếu thật sự chụp cảnh giường chiếu thì cô sẽ xin diễn sau, cô không thích anh chàng tiêm cằm kia, tuy cô rất ít khi kén cá chọn canh với bạn diễn, nhưng cô cũng không nghĩ nhanh như vậy chụp ảnh giường chiếu với người ta.
Phần lớn người ở studio đều vội vàng, Kiều Kiều đi vội ghé cổ nhìn xung quanh mới thấy đạo diễn Trang, anh ta đang nói chuyện với tên tiêm cằm kia, tên kia vẫn dùng cái cằm nhọn của anh ta chỉ chỉ Kiều Kiều, sau đó nhăn mày lắc đầu, vẻ mặt không cam tâm tình nguyện, vô cùng ủy khuất.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Up bù tối qa ><