Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử

Chương 83: Chương 83




CHƯƠNG 83

Chứng sợ hãi chuyện cổ tích

Harry yêu?! Hermione trợn to mắt nhìn Draco, cô vẫn cho là Harry không thông suốt a! Nhưng…… Bọn ta không biết, làm sao mà Draco biết được?!

“Đừng nhìn, anh chỉ suy đoán.” Khóe miệng Draco cong lên, khóe miệng cậu chỉ nhếch một bên, thoạt nhìn thì rất hấp dẫn nhưng ánh mắt lại lóe sáng sáng lộ ra cơ linh.

Hermione đẩy Draco:“Nói mau, anh cảm thấy là ai?”

“Hẳn là một Slytherin,” Draco nhíu mày,“Em xem kiểu ăn mặc của cậu ta thẳng tắp bay lên thì biết.”

“Cũng đúng……” Trong bốn học viện thì Slytherin chú trọng hình thức,“Vậy anh còn tính kế hoạch kia?” Trên thực tế Hermione cũng không thấy kế hoạch cảu Draco phù hợp, cô cảm thấy có chút giống trò của trẻ con nhưng Draco nghiêm túc lại khiến người khác không thể không tin tưởng.

“Harry không đồng ý?” Mái tóc bạc kim bay bay trong ánh mặt trời, vô cùng chói mắt .

“Không, cậu ấy không nói gì nhưng em nghĩ cậu ta không có ý định thực hiện kế hoạch này……” Hermione cắn môi,“Anh nói xem, nếu như……”

“Cái gì?”

“Em muốn nói nếu như — anh, có nguyện ý đính hôn với người khác không?” Hermione nhìn chằm chằm Draco.

“Hey! Anh nghĩ em yêu anh chứ!” Draco bắt đầu trừng Hermione, mắt như có thể phun ra lửa.

“Đính hôn giả!” Hermione lập tức bắt lấy tay của Draco chăm chú nhìn cậu, “Nếu như anh không quan tâm bị từ hôn! Đính hôn giả, kéo vài năm sau đó bị từ hôn, ba ba của anh sẽ không thể không lo lắng tuyển những người khác — quý tộc thuần huyết không thích người bị từ hôn đúng không?”

Đúng! Không sai!

Draco lập tức thay đổi biểu lộ, trong đôi mắt màu lam xám lóe ra tính toán:“Đúng vậy, không tồi…… Chỉ cần anh bị từ hôn, anh nghĩ Pansy hay mấy cô gái kia sẽ chướng mắt…… Nhưng là có chút khó, em biết đó, lợi ích thật sự quá lớn……” Draco cắn môi,“Có lẽ em nguyện ý chờ thêm hai năm? Anh nghĩ Daphne hoặc mấy cô kia sẽ không nguyện ý đợi đến 30 tuổi rồi kết hôn! Nghe nói Muggle 30 tuổi kết hôn là bình thường…… Có lẽ chúng ta có thể kéo lâu một chút……” Vừa nghĩ như thế, Draco liền nhếch môi cười, đương nhiên để bảo trì phong phạm xứng đáng, Draco không cười to nhưng cần xem nhẹ tám cái răng lộ ra,“Kế hoạch này có thể song song với kế hoạch của anh!”

Được rồi, Draco còn không quên kế hoạch của mình — Hermione liếc Draco hỏi:“Vậy anh tính tiến hành kế hoạch của mình như thế nào? Harry hình như không muốn đáp ứng.”

“Cái này…… Anh đang nghĩ biện pháp.” Tâm tình của Draco rất tốt, cậu vốn cho là mối tình đầu của mình sẽ bị bóp chết từ trong trứng, không nghĩ tới…… Mione thân ái lại đã nghĩ đến một biện pháp không tệ, rất tốt — hiện tại tìm Harry dời tầm mắt a.

Kỳ thật Harry yêu cũng không phải Draco mới phát hiện, cậu đã sớm cảm thấy Gryffindor này không được bình thường, theo đạo lý, sư tử thích nhất Quidditch đúng không, cho nên dù cho không có chuyện Harry cũng sẽ đi bay, nhưng Draco theo dõi thật lâu mới phát hiện ngoại trừ luyện tập Draco cũng không nhìn thấy Harry bay đến một vòng! Rất không bình thường! Bởi vì không bình thường, Draco mới chú ý tới cách ăn mặc của Harry, rồi cậu phát giác người này mặt mũi hồng nhuận, không giống bộ dáng dinh dưỡng không đầy đủ trước kia! Không tầm thường !

Hermione không phát hiện Harry biến hóa thì chỉ có thể nói Draco chiếm cứ đại bộ phận chú ý của cô, hơn nữa từ khi Harry đến hầm, cậu thường xuyên nói với cô chỗ tốt của Snape, cô tự nhiên sẽ cho rằng giáo sư Snape chăm sóc Harry rất tốt nên cũng không để ý biến hóa của Harry. Nhưng là con trai chú ý, Draco là người thứ nhất chú ý chiều cao – chiều cao của đầu sẹo rõ ràng tăng lên! Điều này làm cho cậu có nguy cơ, dù sao bạn gái của cậu là bạn tốt nhất của đầu sẹo! Vì thế tiểu quý tộc bạc kim mỗi ngày đều nhìn chằm chằm vào Harry, cố gắng tìm ra bí mật trong chuyện này.

Vì vậy, cậu tìm được rồi.

Nhưng là Draco tình nguyện mình không tìm được!

Chậm rãi đi đến hầm, ngài Malfoy bắt đầu suy nghĩ vấn đề mình nên nói với đầu sẹo thế nào? A, cậu nên xưng hô đầu sẹo thế nào a? Phải biết rằng ngay từ đầu trông thấy Harry thay đổi cậu cho là Harry thích một Slytherin mà thôi, nhưng cậu lại không nghĩ rằng chân tướng lại làm làm cho người ta hỏng mất như thế!

“Hey, chào mẹ đỡ đầu!”– dạo đầu như vậy có thể bị Avada không? Draco chuyển một vòng lớn rồi vẫn phải về tới cửa phòng nghỉ Slytherin, cậu nên đi vào mà không phải đi tìm cha đỡ đầu cùng với ‘mẹ đỡ đầu’ làm cho cậu cảm thấy nhân sinh tuyệt vọng — A, nếu như mẹ đỡ đầu đại nhân nguyện ý giúp một việc, có lẽ cậu sẽ trực tiếp đóng gói cha đỡ đầu đại nhân đưa qua?

Tiểu long bắt đầu thoát tuyến cuối cùng vẫn vòng vo đi đến chỗ ở của viện trưởng gõ cửa.

Người mở cửa là Prince, cậu và Draco đã sớm thân quen, thành công ứng đối rồi Draco ba phen mấy bận thử “Mẹ là ai”!

“A, anh có vẻ rất tệ.” Prince cho Draco đi vào rồi rót cho Draco một ly sữa.

“Anh thấy không xong chính là em.” Tiểu bạc kim cũng không lưu tình.

“A, muốn chơi trò chơi sao?” Tiểu vương tử cũng không để ý,“Chris dạy em cách chơi mới với 30 mạng, thử không?”

“Hey! Anh không cần nhiều mạng như vậy để chơi một trò chơi! Malfoy am hiểu bất cứ chuyện gì, kể cả loại trò chơi này!” Draco thẹn quá hoá giận nhận lấy máy chơi game Prince đưa cho mình — vì vậy, Draco lại bị lạc đề.

Hai người bắt đầu chuyên chú vào trò chơi, người trong trò chơi nhảy lên cúi xuống, bọn họ cũng khẩn trương nhảy lên nhảy xuống, cực kỳ buồn cười.

Đến khi Snape mang theo Harry trở lại hầm thì đã là 11h30 mà Draco còn đang chơi với Prince — thời gian cấm đi lại ban đêm đã sớm qua!

Khi Snape ôm Harry bước ra, Draco cảm thấy nhiệt độ thấp, cậu vừa quay đầu lại thì nhìn thấy cha đỡ đầu mình âm u đứng sau, sau đó Draco cứng đờ. Đúng, chính là cứng đờ.

“Hoan nghênh về!” Prince cười chào hỏi,“Hôm nay con chơi trò mới! Trình độ của Draco không được tốt lắm!”

“Thật không, rất tốt, đã quá muộn, em nên đi ngủ, Prince.” Harry đi qua cất máy chơi game, lúc này Draco vẫn đang cứng đờ cho nên Harry đành phải túm lấy máy chơi game,“Đã qua giờ cấm đi lại, cậu phải về phòng ngủ đúng không Draco?”

“Nha, đúng vậy, quấy rầy, chào mẹ đỡ đầu.”

“……” Đây là Harry, Harry muốn gì đó nhưng cậu không biết nói gì vì cậu cũng cứng đờ — đương nhiên, xem nhẹ biểu tình của Harry giống như bị Aragog con nhện tám mắt ở rừng cấm bước qua một vạn lần.

“Ta là cha đỡ đầu của Draco.” Snape đi qua giải thích với Harry.

“A! A, đúng vậy, cái kia……” Harry nhìn bầu trời rồi nhìn sang lò sưởi, nhìn sofa,“Em đi xem Prince, có lẽ thằng bé sẽ không cài nút áo tốt…… Đúng vậy, em đi xem Prince……”

Nhìn Harry gần như là lướt đi tới phòng ngủ, Snape quay sang nhìn chằm chằm Draco.

Là thẳng thắn? Qua loa? Nghĩ phương pháp gì đó tránh thoát một kiếp?

Draco cúi thấp đầu, cậu cũng không dám nhìn mắt cha đỡ đầu – cậu biết rõ Snape biết chiết tâm trí thuật, hơn nữa cũng biết cha đỡ đầu của mình là đại sư bế quan bí thuật, đây cũng không phải là chuyện tốt, ít nhất là với cậu.

“Như vậy, Draco, em tính toán đền bù sai lầm của mình như thế nào?” Snape ngồi xuống, anh cảm giác mình rất hòa ái. Nhưng đối mặt loại hòa ái này, Draco cảm thấy còn không bằng đối mặt châm chọc khiêu khích! Đền bù, đúng vậy, đền bù! Mặc dù Draco cảm thấy mình bị đánh cướp nhưng đền bù…… Prince là con của cha đỡ đầu, mẹ là ai không rõ, mà Harry…… Là người yêu của cha đỡ đầu, mình lại gọi Harry là mẹ đỡ đầu…… Đây là đả kích Prince? Hơn nữa nếu như Harry biết rõ chuyện của mình và cha đỡ đầu bị biết thì cũng sẽ không thoải mái…… A, thật sự là đáng sợ! Sao lúc đó mình lại không có đầu óc a?!

“Có lẽ ta có thể hỏi Lucius một chút?” Giáo sư độc dược giảo hoạt nói.

“A, không! Cha đỡ đầu!” Draco kêu rên, cậu cũng không muốn cha của mình biết rõ chuyện này!

“Như vậy, em cho rằng…… Nên làm cái gì bây giờ?” Snape nhíu mày, ném vấn đề cho Draco.

Nhiều khi kế hoạch rất tốt nhưng đến khi áp dụng là bi kịch.

Draco bị Snape lừa, bắt đầu kể chuyện của mình, đương nhiên, cậu cũng có chút giữ lại nhưng nói phần nói, về phần nội dung giữ lại là chuyện Hermione nhờ Harry theo đuổi một Slytherin, nếu như nói ra, hai người bọn họ nhất định sẽ bị cấm túc đến tốt nghiệp!

Với thái độ thẳng thắn của Draco, Snape hết sức hài lòng, anh cũng không cho rằng Malfoy sẽ nói hết với mình nhưng không sao, anh có thể thông qua con đường khác biết nội dung cụ thể…… Những tiểu cự quái này tuyệt đối sẽ để lộ bí mật.

Vì vậy, tới 12h Snape cho Draco ở lại hầm, nhưng không cho Draco đãi ngộ đặc thù gì, chỉ cho Draco tạm thời ở nhờ trong phòng Prince.

Ở nhờ, kỳ thật chính là bắt đầu bi kịch của Draco nhưng tiểu long đáng thương không ý thức được, cậu còn vui tươi hớn hở tắm sau đó chui vào ổ chăn, chuẩn bị hưởng thụ nói chuyện với em trai, tuyệt đối là thể nghiệm mới!

“Muốn nghe kể chuyện trước khi ngủ không Prince?” Draco vui vẻ hỏi, cậu không có kinh nghiệm kể chuyện, có lẽ khi lớn lên cậu có thể viết một quyển sách về hồi ức.

“Đúng vậy, có lẽ em có thể kể cho anh.” Prince cho là chuyện mình biết đến nhất định nhiều hơn Draco,“Anh biết không, tương lai anh thường bị chuyện của em dọa.”

“Cái gì?” Tương lai?!

“Ách…… Chính là chuyện đó a, dù sao anh cũng sẽ không kể chuyện!” Prince giải thích một cách khô khan.

“Làm sao em biết?” Tiểu long tuyệt đối không thể nhận vu oan,“Anh biết kể chuyện! Anh sẽ kể Những chuyện kể của Beedle Người Hát Rong!”

Được rồi, tổng cộng vài chuyện, còn là truyền hơn một ngàn năm, cũng khó cho Draco.

“Draco,” Prince nghiêm túc nhìn Draco,“Em thật đồng tình Scorpius còn chưa sinh ra, cha của cậu ấy chỉ kể Những chuyện kể của Beedle Người Hát Rong — ba ba của em kể truyện cổ Grim!”

“Cái…… Cái gì? Truyện cổ Grim? Đó là cái gì?

“Em biết anh chưa từng nghe mà,” Prince chạy xuống giường lấy một quyển sách có bìa màu xanh trong ngăn bàn,“Nhìn xem, đây là ba em làm!”

Bìa có viết ba chữ to –“Truyện cổ Grim — Potter cải biên”, chữ viết cũng không tiêu chuẩn, nhìn cũng biết là của đầu sẹo, mà sách kì thật chính là một quyển vở dầy…… Draco mở trang đầu, trên đó viết tên đầu sẹo……

“Ba ba của em ghi cho ta, truyện cổ tích Muggle nhưng dùng thị giác phù thủy cải biên!” Prince đắc ý.

Ưm……Truyện cổ tích Muggle…… Thị giác của Phù thủy…… ba ba của Prince…… Không sai, thoạt nhìn cũng không tệ lắm…… Từ từ! Ba ba của Prince?! Potter?! Đầu sẹo?!

Draco làm rơi quyển vở xuống giường, người cũng lui thật xa sau đó tay run rẩy chỉ vào Prince…… Nửa ngày cũng không thể nói ra một câu.

“Làm gì vậy?” Prince bất mãn,“Em muốn nguyền rủa anh!”

“Em…… Em…… Em…… Ba ba…… Ba ba của em là……” Tuy giọng Draco không yên nhưng cậu không phải là sợ Prince nguyền rủa.

“Ba ba của em? Em có hai ba a.” Prince mở quyển truyện của mình ra, truyện thứ nhất chính là Cô bé quàng khăn đỏ, Harry đổi thành chuyện người sói, cậu thấy rất thú vị,“Truyện này rất hay a! Anh thật sự không muốn xem sao?”

“Không…… Không cần.” Draco cảm giác đầu mình chưa đủ dùng, có lẽ ngày mai cậu nên uống muốn một bình độc dược tăng trí, có lẽ là hai…… A, cậu không nên nhìn truyện cổ tích gì, lại càng không nên kể truyện gì, có Những chuyện kể của Beedle Người Hát Rong là đủ rồi, nó rất tốt…… Cái gì là truyện cổ Grim…… Đều là mây bay, cậu không muốn biết — một chút cũng không!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.