Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính

Chương 129: Chương 129: Vật kia




Three đi vào biệt thự nhà họ Hàn, đi theo người giúp việc đi vào đại sảnh, thấy Hàn Nguyên và Lê Thư Nhã ngồi ở trong phòng khách.

"Bác trai, bác gái, hai người khỏe không, cháu là anh trai của Thiển Thiển!" Three khẽ cúi đầu, hướng tới bọn họ chào hỏi.

"Ừ!" Lê Thư Nhã nhẹ nhàng lên tiếng, mặt không chút cảm xúc.

"Sáng sớm đã tới tìm Thiển Thiển, có chuyện gì gấp sao?" Hàn Nguyên làm bộ như quan tâm hỏi.

Three hơi cười cười, vẫn lễ phép trả lời, "Thật ra thì cháu tìm Thiển Thiển là có chút chuyện riêng, cho nên không tiện nói ra, thật xin lỗi bác trai, có thể để cho cháu và Thiển Thiển nói chuyện riêng một chút được không?"

Hắn không muốn lừa gạt cô, cho nên mới sai Lôi Minh đem tài liệu đưa tới cho cô, nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ tới, người giống như Lôi Minh vậy, luôn muốn giữ lấy cô bên người chỉ có thể nhìn cô ở một nơi mà tất cả đều là kẻ thù, người đàn ông kia bắt đầu sợ hãi rụt rè từ lúc nào rồi, nếu là hắn lúc trước, nhất định sẽ không nói hai lời, sẽ trói cô mang về.

Lần này hắn sai lầm rồi, lại không tin lôi minh!

"Đương nhiên là có thể!" Hàn Nguyên rất sảng khoái đồng ý, còn cười ha hả nói, "Dì Lan, đưa cậu Lam đến phòng của cô chủ!"

"Dạ!" Dì Lan cúi đầu đồng ý, sau đó đi tới bên cạnh Three, vươn tay nói, "Cậu Lam, xin mời đi bên này!"

Đến khi Three đi khỏi, Lê Thư Nhã đột nhiên lên tiếng, "Rốt cuộc ông đang lo lắng chuyện gì?"

"Không phải tôi đã nói với bà rồi sao? Cô gái kia tuyệt đối không thể ở lại nhà họ Hàn của chúng ta!" Ngày hôm qua chúng ta đã để cô ta nghe tất cả, nếu như chúng ta để cô ta tiếp tục ở đây, nhà họ Hàn tuyệt đối sẽ không được bình yên, nhất định phải đuổi cô ta đi! Diễn đàn Lê Quý Đôn.

"Vậy ông định để đuổi Thiển Thiển như thế nào?" Bà hỏi.

"Tôi tự có cách của tôi, bà cũng không cần can thiệp!" Hàn Nguyên nói xong cũng đứng dậy đi về phòng ngủ.

Lê Thư Nhã nhìn bóng lưng của ông, nhớ tới lúc ông còn trẻ luôn dùng thủ đoạn hung ác tàn nhẫn, không khỏi hướng về phía bóng lưng của ông rống to, "Nếu là như vậy, lúc đầu ông cũng không cần đồng ý chuyện hôn nhân của Đông Liệt và cô ấy, ông quá tàn nhẫn, rất tàn nhẫn. . . . . ."

Cô gái này ngay từ nhỏ đã không có người thân, tại sao ông còn đối xử với cô tàn nhẫn như vậy?

Cửa phòng u Thiển Thiển,

Dì Lan vươn tay, nhẹ nhàng gõ cửa, nói, "Thưa cô chủ, cậu Lam đến rồi!"

Cậu Lam? u Thiển Thiển giật mình, hai người đang nói chuyện cũng ngưng hẳn, cô hơi cau mày đi tới cửa, mở cửa ra, thấy mặt của Three, cô bất mãn nói, "Anh tới đây làm gì?"

"Tôi muốn nói chuyện riêng với em một chút!" Gương mặt Three nghiêm túc, đưa mắt nhìn Hàn Đông Liệt đang ở trong phòng, nói, "Tổng giám đốc Hàn, tôi có thể nói chuyện riêng với em gái tôi vào phút được không?"

"Có chuyện gì mà tôi không thể nghe được?" Hàn Đông Liệt mang theo sát khí hỏi.

"Đúng vậy, anh không thể nghe được chuyện này, hơn nữa đây còn là chuyện vô cùng quan trọng, anh có thể đồng ý để cho tôi và Thiển Thiển nói chuyện riêng mấy phút không? Chỉ cần mấy phút là được rồi!"

Hàn Đông Liệt hơi do dự một chút, sau đó đảo mắt nhìn u Thiển Thiển một chút, mới vừa nói chuyện ly hôn, hắn vẫn không trả lời, thay vì bây giờ tiếp tục nói với cô, còn không bằng ra ngoài một chút, làm giảm sự căng thẳng!

"Được!" Hắn đồng ý, sau đó đi ra khỏi phòng.

Nhìn Hàn Đông Liệt ra khỏi phòng, u Thiển Thiển nhìn theo ánh sáng trên cửa, xoay người dựa vào cửa, nhìn hắn hỏi, "Anh muốn nói chuyện gì với tôi?"

Trên mặt Three mơ hồ lộ ra vẻ tức giận, lần đầu tiên rống to với cô, "Đem vật kia đưa cho tôi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.