Bá Đạo Dâm Hiệp Hệ Thống

Chương 59: Chương 59: Chiến thần điện người tới




Oanh.....

Khí tức cuồng bạo của Chư Định Quân phóng thẳng lên trời, mấy vầng mặt trời trắng trôi nổi ra, thắp sáng một vùng tinh không tối tăm, ở Bắc Hợi Thành này, Thiên Tiên cảnh là cường giả mạnh nhất, không ai dám đụng vào hắn, mà hôm nay, dĩ nhiên có một kẻ giết đệ đệ cùng huyền tôn của hắn.

- Ta thiên, Chư gia lão tổ xuất quân?

- Tiểu tử này xong, trận pháp cũng không dựng lên được nữa.

- Ài, tuổi trẻ tự cao, tiếc cho một cái Tiên Trận Sư à...

Đám người vây xem có mấy cái tu sĩ già dặn than thở nói, bên trong có một nam nhân trung niên, bề ngoài anh tuấn phòng độ, nhưng khí tức trên người thì bình thường không thể bình thường hơn, nhưng đôi mắt lại ẩn sâu một cỗ lực lượng thần bí, bất cứ ai bị nhìn vào cũng bị ép đến nghẹt thở, đôi mắt ông ta nhìn về phía Dương Tuấn đầy thưởng thức.

- Gào ngươi mẹ cái gì gào à? Có ngon lên đánh lão tử.

Dương Tuấn há miệng gào lớn, âm ba cuồn cuộn quét ra bốn phía, người tu vi thấp hơn Dương Tuấn lập tức bị chấn ngất, kẻ mạnh hơn thì lùi lại vài bước, tiên nguyên lực thật kinh người.

- Là ngươi giết đệ đệ ta?

Chư Định Quân lao tới, đôi mắt đỏ ngầu nhìn Dương Tuấn, hận không thể ngay lập tức ăn tươi nuốt sống Dương Tuấn cho hả giận.

- Thì sao? Có ngon đánh ta à?

Dương Tuấn ngoáy ngoáy tai, nói, khuôn mặt anh tuấn không có chút gì sợ hãi cả.

- Tiểu tử to gan..... Quỳ xuống cho ta....

Chư Định Quân gầm lên, bàn tay mở ra, tiên nguyên lực hùng hậu đè xuống Dương Tuấn, lực lượng như từng toà thần sơn ngàn vạn cân đè xuống Dương Tuấn.

- Thế gian này không có ai bắt ta quỳ được...

Dương Tuấn nở nụ cười nói, chân bước ra hai bước, nhưng hai bước chân đó lại huyền diệu vô cùng, một cái chớp mắt đã đứng cách xa Chư Định Quân hơn trăm dặm, Di Hành Chi Bộ cộng minh với thiên địa pháp tắc, tựa như thuấn di đồng dạng.

- Đây là thân pháp gì?

Trung niên nhân kia thầm nói, rõ ràng là tiên nguyên lực toả ra vô cùng mỏng manh, nhưng tốc độ bước đi lại vô cùng nhanh, chỉ một phần ngàn giây đã bước ra hơn trăm dặm, hơn nữa không có bị thiên địa ép chế, khiến ông ta vô cùng ngạc nhiên.

- Lực Lượng Chi Thủ....

Răng rắc.....

Dương Tuấn gào lên, từng sợi từng sợi dây chuyền pháp tắc như được đúc bằng vàng từ hư không chui ra, mà trên cánh tay Dương Tuấn cũng hiện lên từng vết rách như mạng nhện, xương cốt bên trong cũng vang lên tiếng xương gãy vỡ, đây là tác dụng phụ của sử dụng pháp tắc, mặc dù có thể cộng minh với thiên địa, nhưng sử dụng pháp tắc khi mà cảnh giới quá yếu sẽ bị thiên địa bài xích, nếu cưỡng chế sử dụng nhiều lần sẽ bị thương, nặng hơn là dẫn ra Phạt Thiên Hạo Kiếp, hay là Thiên Phạt thường nghe.

- Pháp tắc, pháp tắc thiên địa?

Chư Định Quân lắp bắp nói, con bà nó, là pháp tắc thiên địa, rõ ràng là tiểu tử Ngụy Tiên cảnh, vậy mà lại sử dụng được pháp tắc, hơn nữa còn nhiều như vậy, hắn làm sao chống cự với đối phương? Mẹ, Đại La Minh Tiên mới có tư cách lĩnh ngộ pháp tắc, nhưng có tư cách là tư cách thôi, Kim Ất Đại Tiên trở lên mới có thể sử dụng à.

Mà đám tu sĩ vây quanh cũng trố mắt líu lưỡi, không có một lời nào để nói, chỉ biết đứng ngẩn chỗ đó, mà người trung niên kia thì đầu như bị choáng, con bà nó, tên này là quái thai gì, Ngụy Tiên cảnh sử dụng được pháp tắc thiên địa?

- Chết cho ta....

Dương Tuấn tay phải nâng lên, hắn còn không ngại dùng thêm một lần nhất kích tất sát, ai biết chắc được, Lực Lượng Chi Thủ có thể đánh chết Thiên Tiên, Dương Tuấn cũng không muốn kéo thêm nhiều thương tích, cánh tay đã gần như phế đi, nhưng nhờ Sinh Mệnh Chi Tâm, ít nhất vẫn có thể dùng được.

Lực Lượng Chi Thủ chộp tới Chư Định Quân, khí tức thiên địa oai hùng vô thượng nhào tới, tâm linh Chư Định Quân trầm xuống, động tác cũng ngưng trệ chậm chạp, chỉ biết lấy tiên nguyên lực cùng nhật luân màu trắng ra phòng ngự.

Nhưng mà nào có dễ vậy, nhất kích tất sát chính là không nhìn phòng ngự, ngươi không né tránh thì thôi, nếu đã có dũng khí đón đỡ thì chịu chết đi.

Oanh.....

Mấy cái nhật luân bên ngoài nổ tung, Chư Định Quân sắc mặt kịch biến, nhật luân này độ cứng nên biết là ngang bằng bảo khí Thiên Tiên cảnh đấy, vậy mà không có chút xíu chỗ dùng, nhưng cả hắn lẫn Dương Tuấn không biết là, pháp tắc thiên địa đủ nghiền ép bất cứ tồn tại nào không lĩnh ngộ pháp tắc.

- Không.....

Chư Định Quân rống lớn, nhưng âm thanh lập tức im bặt khi cự thủ kia bóp lại, khí kình oanh tạc khuôn viên 50 dặm, toàn bộ kiến trúc lẫn địa phương Chư Định Quân phi hành đều nổ tung, tạo ra một cái hố thủng cực đại, khí tức của Chư Định Quân cũng biến mất, đám tu sĩ cũng trợn mắt trắng dã, miệng há lớn không khép lại được, mẹ, hôm nay là ngày gì, tiểu tử này là quái thai nghịch thiên phương nào? Làm bọn ta hôm nay như nữ phụ cả đêm lăn lộn, miệng vì vậy há lớn không khép được, đáng giận à.

Nhưng đó cũng là ý nghĩ của bọn họ, nào có ai dám nói ra, Chư Định Quân Thiên Tiên cảnh xác còn chưa lạnh, ai dám động vào tiểu tử này, đệ tử Chư gia thì ngồi bệt dưới đất, sợ hãi không nói nên lời nào cả, còn người trung niên kia thì hai mắt lấp loé quang mang, không phải là sát ý mà là tôn trọng Dương Tuấn.

Keng, kích sát Thiên Tiên sơ kì, nhận 1020 vạn bá điểm, 1 Tiên Hồn cùng cấp.

Keng, lần đầu vượt cấp kích sát kẻ địch, tặng kí chủ Bản Nguyên Tử Vong Pháp Tắc.

Hai âm thanh thông báo lần lượt vang lên trong đầu Dương Tuấn, mà trên tay Dương Tuấn lại có thêm một sợi “pháp tắc dây chuyền” mỏng như tơ, nhưng trên thân là một màu tím đen tà mị, tản ra hơi lạnh thấu xương của tử vong đại đạo.

- Bản Nguyên Tử Vong Pháp Tắc? Là thứ gì?

Dương Tuấn đầu đầy dấu hỏi, thắc mắc hướng về hệ thống hỏi.

Keng, Bản Nguyên Tử Vong Pháp Tắc là căn nguyên của Tử Vong Pháp Tắc và Tử Vong Đại Đạo, độc nhất vô nhị từ thuở trước cả hỗn độn sơ khai, cần ngộ tính nghịch thiên để lĩnh ngộ hết, nhưng khi dung hợp thì kí chủ có thể sử dụng được Tử Vong pháp tắc, uy lực cường đại vô cùng.

Âm thanh băng lãnh của hệ thống trả lời Dương Tuấn, hắn lập tức cất đi Bản Nguyên Tử Vong Pháp Tắc này, tiếp tục hỏi hệ thống, được biết, thời điểm trước cả hỗn độn sơ khai, thế gian này chưa phân Tam Giới, thì có 12 loại pháp tắc xuất hiện, không, phải nói Bản Nguyên của 12 pháp tắc đó xuất hiện, được Thủy Tổ Sáng Thế Thần gắn liền lại, tạo ra cơ sở cho 3 ngàn vị diện tồn tại, gồm Bản Nguyên của Lực Lượng, Sinh Mệnh, Tử Vong, Thức Thiên, Sáng Tạo, Hủy Diệt, Quang Minh, Hắc Ám, Tinh Thần, Mệnh Thế, Thời Gian và Không Gian.

Sau đó Thuỷ Tổ Sáng Thế Thần bỗng nhiên biến mất, kế tiếp là sự xuất hiện của Thất Đại Thần Nữ, Sinh Mệnh Thần Nữ giữ bản nguyên Sinh Mệnh pháp tắc, Tử Vong Thần Nữ giữ bản nguyên Tử Vong pháp tắc, Trí Thức Thần Nữ giữ bản nguyên Thức Thiên pháp tắc,.... Còn lại 5 loại pháp tắc bản nguyên là Lực Lượng, Tinh Thần, Mệnh Thế, Thời Gian và Không Gian thì chìm vào trong tinh không mờ mịt, từ đó cũng biến mất.

Mà Dương Tuấn biết thêm một việc, sở dĩ Tiên Giới có 12 đại Tiên Vực, là bởi vì mỗi Tiên Vực tôn thờ một Thánh Nữ hậu duệ của 12 bản nguyên pháp tắc, mà bọn họ đều là tỷ muội cùng sinh với pháp tắc thiên địa, được thiên địa mệnh danh là Thập Nhị Can Chi Thánh Nữ, mỗi người đều có một “bản sao” của bản nguyên 12 pháp tắc, mặc dù không phải thật, nhưng uy lực pháp tắc thì không kém là bao, khiến họ là Thủy Tổ của 12 Đại Tiên Vực ở Tiên Giới.

Mà Chư gia ở Nam Hợi Thành này cũng chỉ là một chi của đại hào môn Chư tộc ở Hợi Tiên Vực mà thôi.

Dương Tuấn sau một hồi được hệ thống thông não, rốt cuộc cũng tỉnh táo lại tinh thần, người vây quanh xem náo nhiệt cũng đã tản đi hết, chỉ còn một trung niên nhân đứng đối diện hắn, ánh mắt lộ vẻ sùng bái, sau đó trước sự bất ngờ của Dương Tuấn, ông ta cung kính cúi người xuống, nói.

- Thuộc hạ Xích Nhai bái kiến Dương thiếu....

- Ngươi là ai?

Dương Tuấn ngạc nhiên hỏi lại.

- Thuộc hạ là nô bộc của Thiên Mệnh Nguyên Tôn, là người của Chiến Thần Điện, Trầm điện chủ bảo thuộc hạ đến đây đã 10 năm, đợi đón Dương thiếu.

Xích Nhai cung kính nói, trong mắt là sự sùng bái đối với tiền bối, không còn là vẻ thưởng thức của một tiền bối nhìn xuống vãn bối phô diễn tài năng nữa.

- Làm sao ngươi nhận ra ta? Mà khoan, đã 10 năm trôi qua rồi sao?

Dương Tuấn lập tức hỏi lại, nhưng nhận ra mấu chốt trong lời nói của Xích Nhai, hắn đã ở đây 10 năm? Không phải chứ, chưa đến một năm ở phàm giới kia mà.

- Dương thiếu không biết, khi phi thăng, thời gian cùng không gian thay đổi, chêch lệch vô cùng lớn, Trầm điện chủ hiện tại đã phi thăng hơn mười mấy năm, bây giờ đã là một Tiên Đế đỉnh phong. Còn vì sao thuộc hạ nhận ra Dương thiếu, là do trên người Dương thiếu ngài toả ra uy thế của Chiến Thần Lệnh mà chỉ có Trầm điện chủ mới có.

Xích Nhai cung kính nói, lưng cứ cong xuống, không dám ngước mặt lên nhìn Dương Tuấn, đùa sao, mặc dù Dương thiếu trước mắt này tu vi yếu kém, nhưng người ta dùng được pháp tắc, Xích Nhai hắn tu vi cũng chỉ Thiên Tiên trung kì 6 nhật luân vàng mà thôi, tư cách lĩnh ngộ pháp tắc cũng không có, cho hắn mấy ức vạn lá gan cũng không dám đối nghịch Dương thiếu này.

- Ồ, hiện tại ta chưa muốn gặp ông ta, đợi ta đạt đến Tiên Hoàng, ta tự mình đến, ngươi trở về đi.

Dương Tuấn lập tức hiểu ra, quả nhiên trên người Dương Tuấn có một sợi lực lượng vô hình lưu động, bất cứ ai cũng không thấy, chỉ có Dương Tuấn là cảm nhận được mà thôi, hắn xua tay đuổi Xích Nhai, hiện tại Dương Tuấn cũng không còn việc gì làm ở đây, bất nhờ nhớ tới cái Phong Vân Tế Hội lúc trước Mộ Thục Tử từng nói qua, quyết định đi đến đó.

- Vậy, Dương thiếu ngài định đi đâu?

- Ta muốn đi Bắc Hợi Thành Phong Vân Tế Hội....

- Vậy thuộc hạ xin tặng ngài kiện Lưu Vân Thuyền này, giúp ngài di chuyển trong tinh không tiện lợi hơn.

Xích Nhai lấy ra một cái thuyền bằng bảo ngọc, to bằng nắm tay, nhưng đây là một kiện Lưu Tinh Khí Tiên cấp, giá trị vô cùng lớn, có thể chứa được hơn 2 vạn người, biến lớn ra cũng đạt dài 2000 dặm, rộng 400 dặm, là một kiện đồ vật mà bất cứ người nào trong Chiến Thần điện đều sở hữu, Xích Nhai chính là ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, tặng cho Dương Tuấn kiện Lưu Vân Khí này.

- Được, ta có việc khác, ngươi rời đi được rồi.

Dương Tuấn lập tức thu kiện bảo thuyền này vào túi đồ, phất tay bảo Xích Nhai rời đi, Xích Nhai cung kính cúi người xuống, sau đó biến mất trong hư không, Dương Tuấn cũng rời đi, trên người Dương Tuấn hiện tại thiếu tiên thạch, cho nên, muốn đi Chư gia, vét bảo khố một thoáng, sau đó mua tiên dược luyện đan, để cho chúng nữ phục dụng tăng lên tu vi, đương nhiên vẫn phải sử dụng phàm dược củng cố, nếu không dược lực từ tiên thảo sẽ làm các nàng bạo thể mất.

Chư gia hôm nay, có một hồi gà bay chó sủa, gia tộc bảo khố bị người ta vét sạch, gia tộc đệ tử chết hơn phân nửa, hoàn toàn trong một ngày sụp đổ, bị các gia tộc khác xâu xé.

.......o_0_o........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.