Bá Đạo Tiểu Thiên Vương

Chương 20: Chương 20




“Á....ukm..Lạnh quá...” Phương Thanh giật nảy mình, ôm lấy cổ Vệ Đình .

“ Rồi..rồi,đừng như vậy,anh sẽ không kiềm chế được “ Vệ Đình chỉnh nước ấm lại ánh mắt không giám nhìn vào cơ thể cô,hắn đỡ cô nằm xuống bể tắm.

“ÂN...thật thoải mái..” Nước ấm làm cô thực dễ chịu bao nhiêu mệt mỏi đều đỡ hơn hẳn .

Vệ Đình cởi đồ bước vào bồn tắm ,hắn đỡ cô dựa trên người mình ,ngắm nhìn khuôn mặt đáng yêu của Phương Thanh.

“Anh..., Dù đây không phải lần đầu cùng nhau tắm nhưng cô vẫn chưa thể nào quen được,nà bây giờ cô cũng không còn sức cùng hắn cãi cọ.Mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.

“Ngoan... bắt đầu giúp Phương Thanh bôi sữa tắm. Tay hắn làm thủ pháp rất tốt, làm cho cô cảm thấy thực thoải mái, chỉ chốc lát cả người liền tiến vào mộng đẹp.

“Dễ chịu không,tiểu Thanh Thanh” Vệ Đình thấy Phương Thanh không đáp lời, cúi đầu nhìn, mới phát giác ra cô lại đang ngủ , cô gái nhỏ này thật sự là rất tham ngủ.Nhìn thiên hạ trong lòng mệt đến thiếp đi hắn vừa tự hào vì năng lực của mình ,lại vừa thương xót cô.Nhìn khuôn mặt cô bình yên ngủ say, trong lòng có cảm giác hạnh phúc không nên lời. Hắn phía trước kia chưa bao giờ để con gái vào mắt, chỉ có Phương Thanh là cô gái làm hắn xao xuyên , là bảo bối vô giá, cho nên trong lòng hắn đã xác định người có thể bên hắn đến thiên trường địa cửu, chính là cô gái nhỏ trước mắt này. Phương Thanh tuy bướng bỉnh và không nghe lời nhưng hắn thích điểm này ở cô,mà cô còn có nét ôn nhu, hiền lành ,hiếu thảo và rất hiểu ý người hoàn toàn bắt được tim hắn làm tù binh, làm cho hắn nguyện ý vì cô mà yên ổn, kiếp này Phương Thanh là người duy nhất hắn yêu.

Vệ Đình động tác mềm nhẹ đem bạn gái ôm vào lòng, làm cho da thịt trắng nõn toàn thân của cô tựa vào hắn . Hắn nhẹ nhàng , lướt qua vùng đất bí ẩn xuân sắc, đi vào đùi đẹp thon tiến vào,tay mềm nhẹ ở trong họa huyêt hồng hào nọn mịn màng của cô lấy ra tinh dịch tẩy sạch họa huyệt . Phương Thanh tuy ngực không quá lớn,nhưng rất đẹp không cần dựa vào nội y duy trì hình dáng, bầu ngực cân xứng vẫn kiên đĩnh mượt mà, tập trung ở giữa. Vệ Đình không nhịn được hai tay đặt lên bộ ngực xinh đẹp của cô, sau đó nhẹ nhàng mà âu yếm tiêu nhũ tuyết trắng.

Mặc dù Phương Thanh ngủ thực sự rất say, nhưng thân thể bị kích thích mãnh liệt tạo ra cảm giác dị thường, cô vẫn bị tỉnh lại . Cô mở ra hai mắt đầy sương mù, nhìn gương mặt tuấn mỹ trước mắt,Vệ Đình cư nhiên lại để tay trên ngực cô, trong khoảng thời gian ngắn còn chưa kịp phản ứng. “Vệ Đình, anh đang làm cái gì vậy?”

Phương Thanh vừa tỉnh ngủ tiếng nói trầm thấp hơi khàn khàn, Vệ Đình nghe vào trong tai lại cực kỳ gợi cảm. “Tôi chỉ là đang đùa em,em mà còn dễ thương như vậy nữa thì đừng trách tôi” han cười đến thực ái muội, hắn thấy cô mơ hồ như vậy thật dễ thương.

“Đừng..như vậy..anh đã hứa ..” Phương Thanh ngước lên nhìn vệ Đình ,ủy khuât ,hắn đã nói cho cô đi chơi nha.

“ Rồi,chỉ đùa em thôi,“ Vệ Đình đỡ cô ngồi dậy rồi bước ra khỏi bồn tắm,để lấy cái khăn tắm cho Phương Thanh.

Phương Thanh ngại ngùng không giám nhìn thẳng,đây là lần đầu tiên cô nhìn trực diện nhục bổng của hắn,thật thô và dài,hắn mặt thật dày sao có thể đi tự nhiên như vậy chứ.

“ Chính nó đã làm em vui thích đấy,có hợp tiêu chuẩn của em không?” Thấy Phương Thanh đỏ mặt ,đơ người nhìn tiểu đệ hùng dũng của hắn,Vệ Đình không kiềm chế được trêu chọc cô.Hắn bước đến ,lấy khăn tắm choàng lên người Phương Thanh rồi ôm cô ra khỏi bồn.Nhìn đôi môi hồng mấp máy mấp máy ở trước mặt, Vệ Đình không chịu được kích thích, chợt ôm chặt phương Thanh vào trong ngực, không kiềm chế được liền hôn xuống. Phương Thanh trầm mê trong nụ hôn sâu của anh, bàn tay nhỏ bé của cô đặt lên trước ngực anh, , vô tình vuốt ve bộ ngực rắn chắc của anh.

Vệ Đình không chịu nổi gầm nhẹ một tiếng, cắn mút cái miệng nhỏ nhắn của cô. Bàn tay anh nóng bỏng dịu dàng vuốt ve khắp người cô.

“Ừm... Đình...đừng như vậy” Phương Thanh không kiềm chế được ưỡn người lên, nương theo ve vuốt của hắn.

Bàn tay hắn vuốt ve theo lưng cô từ từ xuống dưới, khi đặt tay lên eo cô, đột nhiên Phương Thanh ngăn lại “ ,Đừng..Đình...đi chơi...công viên”

Vệ Đình nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Phương Thanh lên, mỉm cười nói: “Hôm nay tạm tha em, tôi không muốn em quá mệt mỏi,mà tôi cũng đã hứa đưa em đi chơi tất cả là bởi vì tôi quan tâm em bảo bối, bởi vì tôi yêu em!”

“Anh nói yêu tôi sao,tôi nghe không rõ?” Phương Thanh ôm chặt hông Vệ Đình ,nhìn thẳng vào mắt hắn ửng hồng hỏi.Hắn nói yêu cô sao,phương Thanh trong lòng cảm thấy vui vui .

“Tôi nói quan tâm em,sao vậy?.” Vệ Đình nở nụ cười, nhìn biểu tình của anh như muốn trêu chọc Phương Thanh.

Phương Thạnh gấp gáp hỏi lạicô ,nghe hắn nói vậy buồn nói: “Không có gì,tôi là nghe nhầm!”

Vệ Đình cười phát ra âm thanh “ hi .hi.” tay của anh nhẹ nhàng nắm lấy gò má của phương Thanh, hôn lên môi cô rồi đặt cô lên giường đùa với cô: “Thật nghe nhầm sao! Em nghe thành cái gì”

“Anh không cần để ý!” Phương Thanh cúi đầu không nhìn Vệ Đình.

Vệ Đình thấy Phương Thanh cúi cúi,ủy khuất ,hắn mỉm cười từ từ cúi thấp đến bên tai Phương Thanh , dùng âm thanh vô cùng mị hoặc ở sau tai cô nói: “Anh yêu em! Là em nghe đúng rồi,đừng giận nữa tiểu mèo hoang.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.