Vệ Đình day nhẹ ngón tay, chạm vào đỉnh đầu nhẹ nhàng ép xuống, đỉnh đầu nhỏ bé ngay lập tức cứng lên, anh hưng phấn bú mút, cắn nhẹ, khiến cô không kìm được tiếng rên.
Hắn lén chui vào váy,môi hắn rời đi, chuyển dần xuống bụng. Chiếc váy cản trở bị Vệ Đình cởi ra, ẩn hiện chiếc quần ren, hắn đưa miệng đến gần. Đầu lưỡi nghịch ngợm gạt chiếc quần sang, định chui vào liếm nơi ấy. Phương Thanh không chịu nổi vặn vẹo thân hình, miệng khẽ nhếch thở ra.
Vệ Đình nâng hai chân cô, kéo quần lót xuống, nhìn trọn hết vùng đất thần bí.Hắn như thưởng thức vật báu nhìn chăm chăm nơi riêng tư của Phương Thanh , vùng đồi cỏ rậm rì, bao trùm nơi riêng tư, khiến người ta càng muốn tìm hiểu đến tột cùng. Phương Thanh bị vệ đình dí sát vào tường,hắn quỳ xuống cúi đầu, bắt đầu dùng lưỡi quét nhẹ lên đùi Phương Thanh, sau đó từ chỗ giao nhau liếm lên xương hông, lặp lại gần mười lần.
Cô cảm thấy rất tê ngứa, gần lối vào có cảm giác hơi căng. Cô nắm tóc anh, thấp giọng kêu. Hắn quét lưỡi từ đùi xuống dưới đầu gối, hôn vài cái, sau đó lại hôn ngược lên bắp đùi, tiếp tục động tác như vừa nãy.Mà họa huyệt của cô, cửa động đã ươn ướt.
Hắn nâng một chân cô lên đặt lên vai hắn , tấn công vào điểm yếu nhất. Lưỡi hắn tách hai cánh hoa ra, ngậm lấy nhuỵ hoa, quét lưỡi ngậm nó vào miệng đảo vòng trong ngoài.
Phương Thanh gần như cực khoái, cực kì thoả mãn. Hắn lại bắt đầu liếm từ dưới lên, chầm chậm, đầu lưỡi đưa đến cửa vào thì kích thích trái phải, vừa đẩy hai cánh hoa ra vừa liếm, từng chút hướng lên nhuỵ hoa.
Cô thoả mãn kêu lên, trong lòng gào thét .”Mau lên, hôn tôi chỗ đó...”
“Chỗ đó là gì ,nói ra đi,không tôi thật sự không biết” Vệ Đình không chịu cứ ở ngoài.
Phương Thanh thẹn thùng nhắm nghiền hai mắt. “Đừng Đình, thật xấu hổ…”
Vệ Đình nâng mông sát miệng của hăn lên. “Có gì mà xấu hổ, thấy sung sướng không? Nhìn tiểu huyệt của em kìa, hớp hớp mồm thật đói khát!,nói đi nào bảo bối” Hắn trầm giọng cười, hôm nhẹ u cốc của cô “Muốn thì van xin tôi đi, nói ra thật thoải mái nào,.”
Hắn thật xấu xa. Phương Thanh giãy dụa eo, rầu rĩ kêu lên, không còn chịu nổi khiêu khích của hắn, tiếng nói tràn ngập ham muốn vang lên:
“Đáng ghet, tôi muốn anh hôn họa huyệt … A…của tôi”
Hắn thấy đã đến lúc, cười khẽ, lướt lưỡi quét nhẹ lên nhuỵ hoa. Hắn tập trung sức lực cướp lấy “trân châu”.
Vệ Đình vừa liếm, vừa lấy tay cào lên đồi cỏ, làm cô càng thêm thoả mãn. Hắn để lưỡi lên nhuỵ hoa càn quét, tiếp đó kích thích hai bên. Thỉnh thoảng lưỡi hắn áp lên nhuỵ, còn dùng đầu lưỡi trêu chọc khắp nơi. Phương Thanh vô cùng hưng phấn, Vê Đình cảm thấy dưới nhuỵ hoa cô dường như có mạch đập.
“ A... không chịu nổi ..” Phương Thanh lên đỉnh thỏa mãn thét lên.
“ Bây giờ đến lượt tôi nhé,bảo bối,“Vê Đình đưa vật cứng thô to kia cứ thế đâm vào lút cán, chọc tận sâu bên trong, khiến cô ngửa đầu lên, suýt chút thì kêu ra tiếng.
Vòng eo săn chắc của hắn dùng lực đưa vật kia vào càng sâu hơn. “Bảo bối, emthật là chặt cũng thật là ướt. Tại sao cứ mỗi lần cao triều lại cắn mút như điên vậy… hả?”Hắn khàn giọng nói.
Phía trước nhục bổng đem hoa huyệt phình lên, lướt qua cái miệng nhỏ thẳng sáp đến bên trong tử cung, theo nhịp điệu luật động đột ngột ngưng hẳn, cùng với thoải mái xoa nắn làm cho cô càng thêm khát vọng một ít cái khác này nọ:”Đình… Muốn aaa…. “. “Ngoan bảo bối, em muốn cái gì?”
“A!” Lại một lần xỏ xuyên qua làm cho cô cảm thụ dục vọng mà thất thanh, chính là loại này nhồi, đau đớn lại mất hồn cảm thụ, “Nha nha… Đình.” “Bảo bối, tưởng bị ta đụ chêtd có phải hay không?” “A a a… Đúng vậy… Làm ta đi… đụ chết ta đi, tiểu huyệt hảo đói hảo đói, muốn anh làm…”, “A… Nha… A a a…” Đại nhục bổng co rúm đứng lên, trong thân thể dục hỏa mãnh liệt bốc cháy lên, không thể chịu được đau đớn hòa vui thích, đều làm cho thủy triều giống nhau phun từ giữa hai chân, cô nhịn không được hét rầm lên.
“Chặt quá, bảo bối, hôm nay em hưng phấn khác thường. Là bởi vì ở bên ngoài sao?” Vệ Đình khàn giọng trêu chọc thần kinh yếu ớt của cô. “A, lại cao trào rồi, thật đáng yêu”
Cao trào hoa mỹ khiến cô vô lực mặc Vệ Đình chạy nước rút. Sung sướng vô tận,Phương Thanh nghe thấy tiếng người nhưng hắn vẫn không chịu dừng lại “Đình … Có người…”
“Hưm…như vậy chẳng phải càng kích thích dao ” Hắn mạnh mẽ đảo vòng một cái, đâm thật sâu vào bên trong.
Cô kịch liệt run rẩy, không dám nhìn “Đừng vậy mà, Đình, đừng vậy mà…” Cô sợ sung sướng vô cùng kia sẽ đánh vỡ thần trí của cô,cô sẽ thét lên mất.
“Thật nhạy cảm! Bảo bối, em thích bị người nhìn thấy có phải hay không?
Mà tiểu mèo hoang , em muốn kẹp chết ta có phải hay không?” Vệ Đình không để ý tiểu huyệt co rút lại, càng thêm rất nhanh hung mãnh liệt rút ra chọc vào.
“Ya ya… chồng …à .. Đừng vậy mà, xin người… đừng vậy mà…” Bụng bị đâm căng trướng, sẽ nổ tung mất thôi.
“Nhịn xuống mau,em thật biết cách lam tôi vui vẻ mà!” Vệ Đình tàn khốc ra lệnh, tận tình chuyển đổi góc độ đụng chạm vào trong tiểu huyệt mềm mại,cô gọi hắn là chồng làm hắn thực kích thích . “Mồm nói đừng vậy mà nhưng sao còn mút chặt thế! Em là đồ dâm tiện, có thật là đừng vậy mà không? Hả?”
“Không phải...” Phương Thanh lắc đầu trong vô thức .
Vệ Đình sung sướng ngang ngược tàn bạo đánh tới, Phương Thanh nức nở thẳng người lên. Cảm giác được Vệ Đình bắn tinh dịch nóng hổi vào người cô.