Chỉ chốc lát, mười hai cuộn dây thừng được ném lên thuyền, kéo theo đó là mấy chục quả boom có kèm mũi khoan kháng phép. Sick dựng tường chắn boom đụng vào mạn thuyền. Even xoay người tại chỗ, thánh kiếm vẽ ra một hình tròn, tia sáng vàng theo đó bắn ra ngoài, tất cả thang dây bị chém đứt.
Quân địch trên thuyền cũng có pháp sư, mà số lượng không ít, bọn chúng dùng những pháp thuật kỳ lạ Sick mới thấy lần đầu. Ví dụ như có một bóng đen như hình cắt di chuyển khắp nơi còn có thể lẩn vào bóng của người khác để đánh lén.
Sick liếc thấy bóng của mình đang vặn vẹo, lập tức ngồi xổm xuống, cắm thẳng tế đao vào cái bóng của mình, khi lấy đao ra thì còn có thêm một bóng dáng màu đen cầm đao giãy dụa, Sick liền ném nó vào biển.
Even Joseph cũng không khá hơn, rất nhiều đồ vật như những tấm hải đồ đang bao vây hắn, điều đáng nói là những thứ này có khả năng hồi phục rất cao, mới chém đứt đã liền lại như cũ. Hắn đành phải lấy mấy cái thùng làm vật chắn trước người.
Một ít quả cầu lửa như đang bay mà không phải bay tiến tới, ai đụng phải sẽ bị nổ tung. Những quả cầu lửa chỉ theo người, Even Joseph liền lợi dụng chúng để đốt hải đồ.
Sick nghe thấy một tiếng thét chói tai, các ngư dân bị đã bắt bởi những phép thuật như cái còng tay. Trước khi Sick kịp phản ứng, đã có thêm ba bốn người nữa bị bắt.
Những cái còng tay bay khá chậm, Sick muốn phá hủy chúng, nhưng lại lo lắng sẽ nhầm mục tiêu. Khi hắn còn đang do dự, lại có một người bị bắt.
Tiếp tục như vậy, tất cả bọn họ sẽ bị bắt.
“Toàn bộ dừng tay!” Đột nhiên xuất hiện một tiếng hô không phải giọng Aidonatello. Sick nghe không hiểu, nhưng là từ ngữ khí cũng biết ý tứ trong đó. Hắn thấy chủ thuyền Loffi Division mặc một bộ áo choàng phủ tới chân xông lên boong chủ.
Chiếc áo choàng trông khá bắt mắt, áo thêu rất nhiều hoa văn, còn có hình ảnh hai vầng nhật nguyệt trên vai, là công nghệ của Nocardia Manchester. Bên trên còn có ký hiệu của Nocardia Manchester. Có vẻ đây là một loại đồng phục.
“Loffi Division đại nhân! Xin quay trở lại ——” hoa tiêu Feiluna còn chưa nói hết, đột nhiên có tiếng nổ mạnh đến mức mọi người phải rụt đầu vang lên, chiến đấu trên thuyền đột nhiên ngừng lại.
Thuyền địch bên trái nổ tung, trên thân thuyền xuất hiện một cái động. Nhìn mép động, hình như là bị đồ vật gì đó sắc bén đến mức không thể tưởng tượng nổi móc xuống, bên trong còn có vết cháy xém. Nước bắt đầu tràn vào, con thuyền trầm xuống. Hải tặc trên thuyền nhao nhao lao tới thuyền cứu nạn.
Ánh mắt chủ thuyền Loffi Division sáng quắc, trừng trừng thuyền địch bên phải, các ngư dân bị bắt đang ở trên chiếc thuyền kia. Chỗ tay trái chủ thuyền Loffi Division chỉ vào chính là vị trí cái động của con thuyền bên trái. Ông nói chuyện bằng tiếng Nocardia Manchester, nhưng giọng điệu rất cứng rắn, Sick có thể phỏng đoán phần nào, hẳn là: “Nếu không muốn chung số phận với chiếc thuyền kia, hãy lập tức dừng tấn công!”
Thuyền bên trái đã chìm gần hết, hải tặc trên đó cũng chạy mất dạng.
Ngư dân trên tàu Mojie bị bắt xếp thành một hàng, lưỡi dao kề ngay trên cổ bọn họ.
Sick nhìn sang, đa số hải tặc mặc một bộ đồ cũ đã bạc màu. Chỉ có một hải tặc ăn mặc quần áo mới. Tên kia đến gần mạn thuyền, bên cạnh còn đi theo một tên hải tặc nhỏ gầy khác.
Tất cả Hải Tặc, bao gồm những tên trên tàu Mojie, hiện tại cũng nhìn người kia với ánh mắt kính sợ.
Tên kia chính là lão đại. Hắn có một cái cằm vuông, quả thực như là một bộ giáp dưới mặt. Da của hắn màu xanh lá, hai cái tai nhọn dựng thẳng. Thân thể của hắn cao khoảng 3m, độ rộng khoảng nửa mét, cánh tay to hơn Even Joseph khoảng bốn lần. Cặp mắt vàng mở to làm người liên tưởng đến hình ảnh con cá sấu. Lúc hắn nói chuyện , có thể nhìn thấy hàm răng sắt bén như thú ăn thịt bên trong.
Sick chỉ nghe được “tra tra tra” âm, nam tử bên cạnh giúp tên hải tặc phiên dịch.
“Thuyền trưởng vĩ đại nói, các ngươi tiến vào khu vực cấm, không thể thả các ngươi đi.” Người kia nhìn như là dân Sarangi Lehra. Hắn có làn da trắng nõn cùng sống mũi thẳng tắp. Một cặp đồng tử màu đỏ mang theo mốt ít ma mị. Giữa một đám hải tặc thô lỗ ngang ngược, chỉ có hắn có vẻ đoan chính nhất, lời nói trầm bồng du dương hợp mà nội liễm.
“Muốn dùng vũ lực quyết thắng thua cũng được ah! Toàn quân bị diệt nhất định là các ngươi!” Chủ thuyền Loffi Division hô to. Thuyền viên bên này đều sợ hãi, không biết tự tin của ông là từ đâu mà dám khiêu khích như vậy. Chỉ có các pháp sư mới biết rõ, một đòn vừa rồi của chủ thuyền Loffi Division, cũng không phải đánh nát tường chắn của đối phương, mà là “Nhảy qua“. Trình độ pháp thuật của ông cao hơn rất nhiều so với các pháp sư ở đây. Một mình ông đánh cả hạm đội cũng không phải là chuyện không thể.
“Chúng ta sẽ giết thuyền viên của các ngươi!” lão đại hải tặc uy hiếp ngược lại chủ thuyền Loffi Division.
Ba ngư dân đứng trên thuyền sợ đến phát run.
“Để cho bọn họ trở về, ta qua thay thế bọn họ!” Even Joseph đột nhiên mở miệng hô to.
“Ồ?” Sick nhìn Even Joseph đầy kinh ngạc. Xem nét mặt của hắn, là rất nghiêm túc.
Người bên cạnh lão đại hải tắc nói mấy câu với hắn, miệng lão đại hải tặc há to ra làm Sick có cảm giác không ổn. Lão đại hải tặc cười mờ ám: “Ngươi tới, còn có này hai tên pháp sư kia cũng tới, là hai tên pháp sư tóc đen.”
Thông dịch viên lúc phiên dịch đoạn văn này, ánh mắt hơi chuyển, lộ ra bất an.
“Ta đi qua, buông bọn họ ra!” Chủ thuyền Loffi Division gầm nhẹ.
“Không!” Lão đại hải tặc cười lớn cự tuyệt: “Ta còn không có ngu xuẩn đến mức để cho người của Thánh Đô ma pháp bước lên thuyền. Ba tên kia, đi lên, nếu không ta liền giết những tên này!”
“Giết cái b**p.” Even Joseph còn không có đáp lại, Sick liền mắng một câu.
Sick thu lại tế đao, hộp bạc trên cổ cũng đưa cho chủ thuyền Loffi Division. Hắn rống ta: “Ngươi dám động bọn họ, ta biến thành u linh cũng sẽ nguyền rủa các ngươi!”Hắn tiến về phía thuyền địch, bò lên thang dây.
Even Joseph vội đuổi theo. Thánh kiếm rất dễ cất giữ, nắm một cái đã biến mất trong lòng bàn tay, cho nên không cần phó thác cho người khác. Hắn chỉ lén đưa bằng chứng Lamja định đào tẩu cho Loffi Division. Mặc dù theo lý mà nói thì vật kia không dùng rồi, hắn vẫn cho rằng nó còn trọng yếu.
Sick vừa lên thuyền, bao thảo dược đã bị cầm đi. Các loại tài liệu pháp thuật cũng bị thu giữ. Đợi Even Joseph đi lên, thuyền trưởng cũng tuẩn thủ hứa hẹn thả các ngư dân. Đao của hắn gác trên cả con tin cuối cùng, lộ ra hàm răng sắc bén, cười xem hoa tiêu Feiluna.
Hoa tiêu Feiluna cắn răng rồi cũng giao pháp trượng cho Loffi Division, sau đó bò lên thang dây qua thuyền giặc. Lúc nàng đi lên, thân thể thông dịch viên nghiêng về phía trước, hình như là ý định tiến lên hỗ trợ, lại không có dũng khí hành động.
Ba ngư dân đều được tha rồi, bọn họ bình an trở lại Mojie.
Thông dịch viên nói: “Thuyền trưởng vĩ đại nói, các ngươi phải đi theo thuyền của chúng ta, trở về đảo U Mê với chúng ta. Đợi đến lúc chúng ta xác định các ngươi không có biện pháp nào có thể tìm được cái chỗ này, chúng ta mới có thể phóng thích các ngươi.”Lúc hắn phiên dịch có chút không tập trung, vẫn liếc trộm hoa tiêu Feiluna.
“Được rồi. Thế nhưng mà không nên quên, Thánh Đô ma pháp Loffi Division luôn để mắt tới các ngươi. Nếu như bọn họ xảy ra chuyện gì, ta sẽ huyết tẩy cả hòn đào.” Chủ thuyền Loffi Division gằn giọng.
Sau đó Sick và những người khác bị mang vào trong khoang thuyền, đóng lại.
Bọn người Sick bị giam trong một khoang thuyền âm u. Ngọn đèn yếu ớt chỉ có thể thấy lờ mờ cảnh vật xung quanh. Trong không khí dày đặc mùi gỉ sắt và mùi dầu bôi trơn. Tay mỗi người đều bị trói sau lưng. Hải tặc trói rất chặc cũng rất cẩn thẩn, không để kẽ hở cho bọn họ làm phép.
Sick nhịn không được nghĩ đến, nếu như là vị bộ trưởng bộ ma pháp kia, cho dù tay bị trói, nhất định cũng có thể làm phép, nhưng Sick làm không được.
Thuyền lắc lư chứng tỏ nó đang di chuyển.
“Lần này chắc chắn là do ngươi làm hại.” Sick nói khẽ với Even Joseph bên trái.
Even Joseph ngồi xếp bằng, chỉ là cười khổ.
“Chúng ta là pháp sư, vốn nên động thân bảo hộ thuyền viên. Các ngươi rất dũng cảm, làm ra quyết định chính xác.” Mark Mobius nói.
Sick quay đầu nhìn về phía bên phải, đến bây giờ hắn mới phát hiện Mark Mobius cũng có mặt. Như thế lại nói tiếp, nhân số bị bắt phải là bốn người mới đúng.
“Nguyên lai ngài cũng bị bắt ah.” Sick sững sờ.
Mark Mobius tỉnh táo đến mất tự nhiên, phảng phất Sick không có phát hiện ông tồn tại: “Ta rất dễ dàng bị xem nhẹ, muốn phát hiện ta còn khó đấy.”
Sick nghe ngoài cửa truyền đến ba tiếng nói chuyện, nghe như là đã xảy ra một ít tranh luận, vài phút sau, tranh luận hết, cửa mở ra rồi, thông dịch viên tiến đến.
Hoa tiêu Feiluna vẫn luôn bảo trì trầm mặc, tựa hồ như đang suy nghĩ chuyện gì, đối với ba người kia không phản ứng chút nào, hiện tại nàng trừng to mắt nhìn xem thông dịch viên, nói: “Đây là chuyện gì, tại sao anh cũng trên thuyền hải tặc? Aoge?”
Thông dịch viên Aoge lắc đầu, nói: “Vì kế sinh nhai. Tạm ngừng học, tôi chẳng còn tương lai, làm một chuyến này —— chí ít có cơm ăn.”
“Ân, ngươi là ——” Even Joseph ra tên một hòn đảo: “—— người a?”
“Đúng vậy, ngài biết rõ?” Thông dịch viên Aoge kinh ngạc mở to hai mắt.
Even Joseph nói: “Đại khái bốn năm trước đã đoạn giao a. Kỵ sĩ cũng làm công tác ngoại giao, loại chuyện này chúng ta nhất định sẽ chú ý.”
“Sao lại đoạn giao?” Sick hỏi. Trong suy nghĩ của hắn, đoạn giao là đại sự, tám phần là một bên làm thịt nhân dân bên kia, hoặc là biên giới lãnh thổ không thỏa thuận được mới có thể đoạn giao.
Even Joseph nháy mắt, nói: “Ân —— bởi vì trong nước chỉ đồng ý hợp tác y tế, còn có cung cấp hỗ trợ nông nghiệp với bọn họ, nhưng một quốc gia xung đột với chúng ta nguyện ý giúp bọn họ xây sân bay, đường sắt còn tu sửa hoàng cung, bọn họ liền đoạn giao với chúng ta, thiết lập quan hệ ngoại giao với bên kia.”
Sick kinh ngạc đến mức miệng không khép lại được: “Bang giao đượcquyết định như vậy sao?”
Even Joseph nói: “Không có chiến tranh, bang giao đều có giá đấy. Thuận tiện dạy ngươi, tu sửa hoàng cung mới là mấu chốt.”