Ba Định Luật Của Pháp Sư

Chương 62: Chương 62: Cách Một Cánh Cửa




Nanaimo cùng Lys Na cưỡi trên bậc thềm bay tới, tăng thêm Sick thành ba người đi theo đại tỷ.

Sick nhìn bóng lưng đại tỷ, nhìn mông nàng đong đưa khi đi đường, lại tuôn ra cảm giác sợ hãi lúc trước. Hắn cảm thấy người trước mắt tùy thời sẽ coi hắn thành giòi bọ dẫm đạp lên. Hắn tự hỏi phải chăng tất cả các nữ pháp sư đều có loại khí thế này, hắn nhớ tới nữ thủ trưởng có tóc hình tháp nhọn lúc trước, nhưng người này lại không gây cho hắn cảm giác kia .

Đại tỷ vừa đi vừa nói chuyện: “Hôm nay Whitney Huogaimukai Farel đại nhân có cuộc hẹn với khách quý ở tiệm cơm, các ngươi phải chịu trách nhiệm an ninh.”

Sick vừa đi vừa kiểm kê tài liệu thi pháp trong đầu, có lẽ sẽ là một trận đánh ác liệt. Tiệm cơm không biết Whitney cái gì bây giờ là con mồi của Piccolo, nếu không bọn họ tuyệt đối không dám nhận cuộc làm ăn này. Công tác an ninh của tiệm cơm vốn yếu hơn cả cao ốc ma thoại Aidonatello, Piccolo không có khả năng bỏ qua cơ hội này.

Bọn họ theo chân đoàn xe công ty đến hiện trường. Sick cùng Nanaimo bị phân phối ở hai đội khác nhau, trông coi địa phương khác nhau.

Sick nắm giữ khu vực bên ngoài, người của phòng an ninh sẽ giữ vững vị trí từng cửa ra vào. Sick cảm thấy vấn đề lớn nhất vẫn là khách quý kia, nói không chừng lại là một quả Bomb người. Bởi vì lần trước Đại ca mèo hoang đã chứng kiến thực lực của Sick , phái hắn và bảy người khác trông coi phòng gặp mặt.

Nhân lúc chờ đợi, Sick lại lấy tiểu thuyết ra xem. Nhân vật chính vừa mới đụng một bằng hữu cũ, bằng hữu này là loại nhân vật “Vừa thấy đã biết sẽ có chuyện phát sinh“. Mỗi lần hắn đăng tràng (e: khỏi edit chữ này vì nghe nó hay hay), nhân vật chính sau đó sẽ bị quay như dế, đổ máu chảy mồ hôi, theo một cách nào đó, loại nhân vật này chính là quạ đen.

Hai giờ chiều, khách quý đến rồi.

Sick khẩn trương đi theo người của phòng an ninh đứng chờ ở cửa. Hắn nghĩ có nên dùng một ít thủ pháp bí mật kiểm tra khách nhân không, nhưng lại lo lắng Đại pháp sư Whitney cái gì có thể phát hiện. Hắn không dám liều, tên kia cũng là Đại pháp sư, dù cho chạy trốn cũng làm không xong, ai có thể khẳng định hắn có mẫn cảm với pháp thuật hay không.

Hắn nhìn về phía hành lang, Whitney cái gì đang cười cười nói nói với một người.

Vị kia khách quý có một đầu tóc vàng cùng bả vai lớn, mặc trang phục kỵ sĩ màu trắng, tướng đi như quân nhân, bên hông treo một thanh lễ kiếm. Người nọ là Even Joseph!

Vất vả lắm Sick mới dấu được bộ dạng kinh ngạc, lúc Even Joseph lướt qua người còn vỗ vai hắn, cười nói: “Khổ cực!” Tiếp đến điềm nhiên như không có việc gì cùng tiến vào trong sảnh với Whitney cái gì.

Sick nhịn xuống xúc động nhe răng đe dọa. Thánh Khiết Chi Thuẫn đích thật là khách hàng lớn của Aidonatello ma tín. Các kỵ sĩ bôn ba bên ngoài Bihayter năm này qua tháng nọ, đúng là có nhu cầu liên lạc rất lớn.

Nhưng mỗi lần Even Joseph xuất, mắt phải của Sick đều nháy vài lần!

Mặc dù cửa đóng lại rồi, nhưng người bên trong vẫn nói chuyện khí thế mười phần, Sick vẫn có thể nghe được nội dung bên trong.

“Kỵ sĩ đại nhân tự mình quang lâm, ta cảm thấy rất vinh dự ah!” Giọng của Whitney cái gì khác một trời một vực khi nói với Đại ca mèo hoang.

“Ta cũng rất ngạc nhiên khi được ngài đích thân ra đón, đây chỉ là sự tình nhỏ mà thôi.” Even Joseph ngữ khí xã giao nói.

Hai người bắt đầu nâng chén đối ẩm, bên trong truyền ra tiếng cụng ly.

Sick cảnh giới ngoài cửa.

Đã qua một hồi, hắn nghe được tiếng huyên náo truyền từ hành lang đối diện, nghe như là tiếng hô hào của đồng nghiệp. Hắn cảm giác được chấn động pháp thuật, ngửi được mùi lông của dã thú.

Hắn quay người định tìm Even Joseph hỗ trợ đối phó Piccolo, lại phát hiện Whitney cái gì đã bố trí một tầng hộ bích cứng rắn trên cửa, còn có thể ngăn cản tiếng động bên ngoài rơi vào tay trong phòng. Whitney cái gì thà để nhân viên bên ngoài chết hết, hắn cũng không thể mất mặt trước mặt khách nhân.

Chỉ có thời điểm này, lão mới thi pháp đặc biệt nhanh. Hộ bích của sếp thì không được động vào, hắn đành phải từ bỏ cách nghĩ kia. Hắn cùng các đồng nghiệp khác nhìn về bên kia hành lang.

Một cái đùi ngựa xuất hiện từ chỗ góc cua, tiếp đến là một cái đầu vẹt lớn, dùng mắt dê nhìn chằm chằm vào bọn họ. Nửa người dưới sinh vật này cũng thông qua góc cua, phía sau đều là tua bạch tuộc, số lượng vượt qua tám cái. Nó gõ móng ngựa, dùng xúc tu phụ giúp thân thể tiến lên chậm rãi. Một sinh vật khác vượt qua nó. Thể tích sinh vật kia nhỏ hơn, giống như dê, cũng có sừng, thân báo, chân trâu. Loại tổ hợp tùy tiện này căn bản không cách nào đi đường bình thường, bởi vậy nó dán bụng dưới đất, nửa bò nửa lếch, thỉnh thoảng bởi vì chống đỡ thân thể, mà đụng sàn nhà ầm ầm.

Sick ngửi thấy mùi cá. Một con heo mặt cá trê (e: nguyên là Sebastiscus albofasciatus loài này thì ở Trung Hàn với Nhật ), toàn thân mọc gai nhọn hoắt xuất hiện ở góc cua. Mèo mọc cánh bay loạn khắp nơi. Một đàn chuột đầu voi đuôi rắn. Linh dương chân cọp... Vô số sinh vật phá vỡ thuyết tiến hóa đang lao tới đây. Trên người bọn chúng đều có thuật điều khiển, sẽ chấp hành mệnh lệnh của người làm phép, mà ở chỗ này, hiển nhiên mệnh lệnh kia chính là công kích nhân viên an toàn ở đây.

Sick nghĩ thầm: Tên kia vừa cướp sở thú sao?

Nếu Piccolo không hiện ra, những con thú cải tạo này cũng dễ đối phó, hắn còn đang suy nghĩ, bạch tuộc thân vẹt hé miệng phát ra tiếng rít, sóng chấn động đánh về phía Sick và những người khác, bọn họ lập tức dựng lên hộ bích, nhưng vách tường hai bên vẫn bị rạn nứt, trong cơ thể những quái vật này là ma thú!

Thú cải tạo phóng lửa thậm chí là nhả acid về phía họ, thoáng cái tràng diện trở nên hỗn loạn. Chuột thét dài xông lên, cắn vào hộ bích, làm hộ bích rách một đường. Động nghiệp cạnh Sick bị chuột cắn trúng, hắn tranh thủ hỗ trợ.

Dê móng hổ cũng đuổi tới, vung trảo vào hộ bịch của Sich, hộ bích mỏng dần, hắn tranh thủ quay lại đi duy trì hộ bích, kết quả một đồng nghiệp bị trâu đầu chó kéo ra ngoài, những đồng sự khác thi pháp cắt rời con trầu, mới cứu được người về. Trong lúc bị đàn thú kéo, chân hắn còn kẹp đầy trừng cua đuôi tôm. Có người bị cá nóc đâm trúng, có người bị bạch tuộc cuốn lấy tay chân, đồng nghiệp dùng lửa cứu người, lập tức hiện trường tràn ngập hương vị hải sản nướng.

Người chỉ huy hạ lệnh duy trì trận hình, một nửa dựng hộ bích, một nửa thả pháp thuật công kích. Sick trong nhóm dựng hộ bích, nhìn cận cảnh đám dị thú dùng tứ chi đào móc sàn nhà. Bọn họ thay phiên nhau dựng hộ bích, tầng một bị phá thì người phía sau lập tức dựng lên tầng hai. Dị thú phun loạn pháp thuật, bóng đèn bị phá hư rồi, bọn họ lại phải dùng thêm pháp thuật chiếu sáng.

Tổ công kích giảm thiểu pháp thuật hệ hỏa, mỗi người tính toán một mục tiêu, song song phát ra lưỡi đao gió, còn có người triệu hồi tinh linh tới hỗ trợ. Máu tươi cùng thịt nát bay đầy hành lang.

Một sinh vật thân heo đầu rùa bị đánh bay ra ngoài, dính lên thảm treo tường. Rất nhiều chuột chân cá chép chạy đến, bọn chúng quá thấp, Lưỡi Dao Gió chém không được, các đồng nghiệp gọi gió thổi chúng về, trên mặt đất còn lưu lại rất nhiều vết nước.

Lớp lớp quái vật không ngừng nghỉ vọt tới. Từ cửa chính đến đây cũng qua mấy chốt bảo vệ, Sick tin tưởng số lượng xông vào đây đã được đồng sự tuyến đầu cắt gọt, nhưng vẫn phi thường, phi thường nhiều! Cùng một thời gian, dị thú loại to đã hơn 70 con, tăng thêm loại nhỏ thì thành hơn trăm. Dù có đánh thế nào cũng không thấy giảm bớt, một con ngã xuống, liền có hai con đến bỏ sung. Khối thịt xếp thành tầng tầng hộ bích bảo vệ bỏn chúng, nhỏ thì cứ một hơi xông lên, gần thì cũng đang tới.

Đột nhiên mười con thú ăn kiến vuốt gà tấn công hộ bích của Sick, chỉ cách hắn một tầng pháp thuật mỏng, cơ hồ là bốn mắt trừng nhau. Các đồng nghiệp vội cắt đôi bọn chúng.

Tiếng của dị thú cùng tiếng của người chỉ huy trộn cùng một chỗ, ò ọ ò ọ, cấu cấu (hộ bích), chi chi, dát dát không có một giây yên tĩnh đấy. Mà ở trong phòng, Whitney cái gì vẫn khí định thần nhàn tiếp khách, hoàn toàn không quan tâm nhân viên bên ngoài sắp bị quái vật bao phủ rồi.

Sick có thể phân biệt tiếng nói chuyện ở trong.

Whitney cái gì nói: “Thỉnh cầu của Thánh Khiết Chi Thuẫn , chúng ta cũng muốn hỗ trợ, nhưng quy định chính là như vậy, ta cũng không có cách nào.”Hắn lại cường điệu một lần: “Chúng ta cũng rất muốn hỗ trợ.”

Even Joseph nói: “Chúng ta cho rằng ma thoại có thể áp dụng phương thức thu phí cùng loại với bưu chính Aidonatello. Hàng loạt hộ khách cùng cơ quan quốc gia đều có phương án ưu đãi, đây mới là trụ cột hợp tác cùng có lợi lâu dài .”Hắn nói trắng ra, chính là muốn Whitney cái gì giảm cước trò chuyện cho kỵ sĩ.

“Cước trò chuyện là phản ánh ra thành phẩm, phí tổn thiết trí ma thoại là rất đắt đỏ đấy.” Whitney cái gì cũng nói trắng ra, chính là không thể giảm.

“Ta nói thẳng với ngài.” Even Joseph nói.Ý tứ mấy chữ này chính là: Lời ta nói tiếp theo rất trọng yếu, tốt nhất ngươi nên thành thật một chút nghe vào.”Tổng bộ cho rằng phí tổn ma thoại quá mắc, chúng ta không có dự toán nhiều như vậy. Nhất là ở những địa khu xa xôi còn phải cõng phí gấp ba. Aidonatello bưu chính đã nhiều lần đưa đề án với chúng ta, cho chúng ta sử dụng trọn gói không giới hạn bưu kiện, để chúng ta sử dụng hệ thống chuyển phát của bọn họ.” Ngụ ý chính là, nếu như Aidonatello ma tín không cấp một cái giá “Hợp lý” với kỵ sĩ đoàn, các kỵ sĩ thà rằng trở về viết thư, để cho Aidonatello bưu chính làm việc buôn bán của bọn hắn.

“Địa Khu xa xôi đích xác rất ít người gọi ma thoại, thế nhưng mà phí tổn thiết trí trạm ma thoại vẫn rất cao, phí ma thoại tất nhiên sẽ đắt.” Whitney cái gì vẫn kiên trì, nhưng Sick cảm thấy giọng của hắn nghe giống như là tiểu quỷ đầu đang nói: “Tối hôm qua ta thức đêm xem manga, cho nên hôm nay đi học đương nhiên buồn ngủ!”

“Bọn họ không phải là không muốn gọi ma thoại, mà là quá mắc gọi không nổi. Nếu như ngài chịu giảm cước trò chuyện, bỏ chi phí cộng thêm, tỉ lệ sử dụng sẽ tăng lên một mảng lớn, như vậy mới có thể kiếm được tiền.” Even Joseph đưa ra sách lượt kinh doanh lấy ít làm nhiều.

“Ta biết rõ ta đang làm cái gì. Chiến lược của ta sẽ đem đến lợi ích lớn nhất cho công ty.” Giọng Whitney cái gì mang theo bình tĩnh giả dối, tận lực làm cho ngữ khí không nóng nảy. Even Joseph nhất định đâm chọt vào chỗ đau của hắn, bởi vì thật sự quá đau đớn, hắn đành phải cự tuyệt Even Joseph, bảo trụ tự tôn yếu ớt của hắn.

Một con ngỗng thân cá sấu vọt tới hộ bích, Sick đã qua tổ cận chiến, dùng tế đao chém rụng đầu vật ki. Dưới loại trường học này đã không ai quản ngươi thuốc cái học phái khỉ gió nào, có thể giúp đỡ là trọng yếu nhất.

Triều cường quái vật cuối cùng bắt đầu hòa hoãn, trên hành lang lúc này đã chất đầy thi thể động vật, đủ để che khuất thảm, một tầng máu lồi ra trên thịt, mùi máu tươi mãnh liệt.

Sau khi con quái vật cuối cùng bị đánh bại, đại tỷ đã đi tới. Trên y phục của nàng đều là máu, không kịp thở hạ lệnh: “Mau sửa sang lại, đại nhân chuẩn bị ra!”

Thế là nhân viên an ninh lại trở thành công nhân vệ sinh, bọn họ vội vàng sử dụng pháp thuật sửa chữa đồ đạc. Tổ hợp lại ma đèn, bện lại thảm, di chuyển thịt vụn, lắp chỗ trống... Nhiều thi thể động vật như thế cũng rất khó chỉ một lát mà xử lý xong, thế là bọn nhét thi thể vào lỗ trống trên tường, lại sử dụng pháp thuật che lại. Tường trang trí vốn rỗng ruột đấy, có không gian có thể cho bọn họ làm như thế.

Sick rất đồng tình với chủ của tiệm cơm, vài ngày sau tại đây sẽ truyền ra tin đồn vách tường chảy máu cùng với mùi tanh phiêu tán. Nghĩ cũng biết Whitney cái gì sẽ không bồi thường bọn họ —— căn bản sẽ không thừa nhận chuyện này có quan hệ với hắn.

Sau khi đã ‘dọn’ xong, cửa gian phòng mở, hai người Whitney cái gì cùng Even Joseph đều cười với nhau như hợp tác khăng khít lắm, nhìn không ra đàm phán kỳ thật vỡ tan rồi. Bọn họ bắt tay, phảng phất cuộc luận chiến vừa rồi chưa từng phát sinh qua. Nhân viên an ninh cũng giả bộ như không có việc gì đứng nghiêm hai bên tường, thuận tiện dùng thân thể che dấu chân bạch tuộc cùng móng ngựa lòi ra phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.